Tại điểm giao nhau giữa bắt đầu và kết thúc của số 0.Tựa một mối lương duyên, người thì chờ đợi, kẻ thì rong ruổi đi nửa vòng đời kiếm tìm. Đến cuối cùng sẽ gặp nhau tại giao điểm số 0.Khi đó vòng tuần hoàn của tình yêu bắt đầu. Không có bắt đầu cũng chẳng có kết thúc. Chỉ có thể cùng nhau đi hết một đời luẩn quẩn.…
Lấy cảm hứng từ bài hát "Hứa đợi nhưng chẳng tới"Khuyến khích vừa nghe nhạc vừa thẩm truyện để đạt hiệu quả cảm xúc cao nhất=))Dạo này bị mê Mợ Hai với Chồng Chung ấy, thề cuốn vãiii. Nên trong lúc đợi chờ bà au kia ga chiện, tui xịn phép tự thủ bằng con fic này z 😭Lá.Plss, hãy góp ý cho tui.…
Hoàng Đức Duy làm rớt cây bút đúng chân bàn Nguyễn Quang Anh, muốn mở mồm ra gọi nhưng ghét không chịu được.''Ê...''Quang Anh không nói không rằng đá cây bút về cuối lớp trước ánh mắt ngơ ngác của người kia.''Đồ điên.''Đồ điên không quay lại, để mặc em loay hoay xuống cuối lớp nhặt bút._______________2 năm sau, Đức Duy tiếp tục làm rơi cây bút, vẫn vào đúng chân bàn cậu ta, nhưng lần này, cậu ta không đá lại nữa mà trực tiếp cúi xuống nhặt đưa cho em.''Nay tử tế dễ sợ...''''Người yêu tôi, tôi không tử tế thì còn tử tế với ai được nữa?''…
Captain × Rhyder (Hoàng Đức Duy × Nguyễn Quang Anh)❀❀❀"Nếu em có thể quay lại quá khứ, anh có thể yêu em thêm một lần không?"Đức Duy từng tin rằng thời gian có thể sửa chữa sai lầm. Chỉ cần quay về khoảnh khắc ba năm trước - thời điểm cậu buông tay Quang Anh vì tham vọng, cậu tin rằng chỉ cần nói một lời khác đi, giữ chặt bàn tay ấy thêm một giây thôi, thì mọi thứ sẽ thay đổi.Nhưng quá khứ không dễ dàng lung lay. Dù Đức Duy có thử bao nhiêu lần, Quang Anh vẫn rời đi. Cậu không biết rằng, mỗi lần cậu quay lại, Quang Anh cũng đã quay lại.Hai con người, hai nỗi đau, hai linh hồn mắc kẹt trong vòng lặp vô tận - nơi tình yêu trở thành gánh nặng, nơi nỗi đau cứ lặp đi lặp lại mà không ai thoát ra được. Càng cố sửa sai, họ càng lạc lối.Nếu quá khứ không thể thay đổi, vậy liệu chính họ có thể thay đổi? Hay ngay từ đầu, số phận đã an bài một tình yêu không có kết cục?❀❀❀Tác giả: LianahaEditor bìa fic: Liris (Plinh)…
Triết gia người Đức Friedrich Nietzsche từng nói: "Nếu bạn nhìn quá lâu vào vực thẳm, vực thẳm cũng sẽ nhìn chằm chằm vào bạn."warning: vô hạn lưu, kinh dị, lowercase, tất cả nhân vật đều có thật nhưng câu chuyện trong này không có thật, OOC, tục,..…
⚠Truyện được lấy ý tưởng từ bộ phim BL Thái Lan : Last Twilight ---" Em sẽ luôn ghi nhớ thật kĩ hình bóng của anh Dẫu phủ bao lớp bụi thời gian hình ảnh ấy vẫn luôn xinh đẹp Em sẽ luôn lưu giữ anh trong tim này." _ Ost phim Last Twilight.…
Anh kể với tôi, về những cánh đồng ngập tràn nắng sớm.Anh kể với tôi, về những con đường đất đỏ dẫn đến nơi bình yên.Anh kể với tôi, về những đêm trời rực sáng bởi hỏa châu và tiếng đạn rít qua tai.Anh kể với tôi, về giấc mơ một ngày không còn tiếng súng.Nhưng tôi chưa bao giờ kể với anh, rằng giữa những điều quý giá tôi trân trọng, có cả một tình yêu chẳng dám gọi tên.Lấy cảm hứng từ bài "Đồng Chí" - Chính HữuLại là Lá đâyTôn chỉ là không viết SE =))Enjoy~…
• Đây là fanfic về RHYCAP ! • Truyện có yếu tố 🔞 không thích vui lòng click back ngay bây giờ!• Tất cả cốt truyện đều là tác phẩm của trí tưởng tượng vui lòng không làm theo, cổ suý hay truyền bá sai sự thật.• Vui lòng không copy, reup, chuyển ver trên tất cả các nền tảng khi chưa có sự đồng ý của tác giả.Xin cảm ơn…
---Tóm tắt nội dung:> Hoàng Đức Duy là một bác sĩ pháp y trẻ tuổi, nghiêm túc, thông minh, nhưng lại luôn giữ khoảng cách với người khác do biến cố trong quá khứ - vụ án giết người năm 17 tuổi khiến gia đình cậu tan vỡ.Nguyễn Quang Anh là một điều tra viên sắc sảo, thuộc tổ trọng án đặc biệt, nổi tiếng là kẻ lạnh lùng, khó gần và... quá thông minh. Hắn từng là người điều tra vụ án năm đó, nhưng vì không đủ bằng chứng nên hung thủ thoát tội.Nhiều năm sau, một chuỗi vụ án mới xảy ra, với hiện trường và manh mối trùng khớp kỳ lạ với vụ án năm xưa. Quang Anh được giao điều tra, và lần này, pháp y hỗ trợ lại chính là Đức Duy.Cả hai không ngờ rằng, họ sẽ cùng bị cuốn vào một vòng xoáy trinh thám - với máu, bí mật, và những tổn thương cũ chưa lành....…