"thầy cho phép em được thích thầy nhé?""điên à?""vâng, em điên chết mất, khi mà trông thấy thầy cứ đùa giỡn với bọn họ, nhưng lại khó chịu với mỗi mình em""...."________________________________bỗng một ngày, tôi bắt đầu biết yêu.●TL: học đường, hài bựa,...v,v..chú ý: có tục tĩu, văn phong không trôi chảy, nếu thấy hợp gu các cậu thì cứ đọc nhé🌷…
Năm 2302, khoa học kỹ thuật và xã hội phát triển vượt bậc, theo đó, tựa game VR MMO RPG đầu tiên ra đời với cái tên "Lục địa của Thần", bất ngờ thay, nhà sản xuất kiêm phát hành tựa game này lại là Việt Nam. Tựa game hứa hẹn một thế giới hoàn toàn mới, với độ chân thực cao nhất. Hàng tỉ người ở khắp nơi trên thế giới đổ bộ vào các lục địa của trò chơi... Một chàng trai sống ở nhà trẻ mồ côi từ bé, một tiểu thư thiên tài cao sang quyền quý, trên dòng đời tấp nập mà xô bồ, không biết vô tình hay thiên ý, họ gặp nhau trên con đường tìm kiếm một chút tự do bé nhỏ ở Lục Địa Chư Thần... Số phận của bọn họ sẽ đi về đâu? Mời các bạn cùng đón xem Lục Địa Của Thần của tác giả Viêm Hoàng Băng Hậu!…
Mọi người đọc rồi cảm nhận nha. Truyện chỉ là tưởng tượng của tui, không có thật, không liên quan đến người thật, vui lòng không áp lên người thật ạ. Nếu mọi người không thích có thể bỏ qua ạ, mong mọi người không to6 ạ.…
Em rời đi như một bóng ma, giống như em chưa từng tồn tại trong cuộc đời của tôi.Ghosting của tôi từng là em, hiện tại là em, mãi mãi sau này vẫn là em...…
truyện kể về một cô học sinh vui vẻ, ranh ma còn ngây thơ trong sáng chưa hiểu sự đời Sẽ thế nào khi va phải lòng một ác ma. Hơn cô tận 17t và đã trở thành ông trùm trong xã hội…
" Em đã từ bỏ chưa ? Từ bỏ gì cơ ? Từ bỏ anh ấy .Không , em có nói em từ bỏ anh ấy bao giờ ? Người ta trả lời tin nhắn của em chưa ? Vẫn chưa . Có bao giờ nhắn tin cho em trước chưa ? Hình như chưa . Em thích người ta rốt cuộc vì điểm gì ? Vì cái gì mà lại thích như thế ? Bỏ đi thích người khác thì chết à ? "Chúng ta còn trẻ , dễ dàng từ bỏ một mối tình . Vì ta nghĩ rằng những hạnh phúc , những điều mới mẻ nhất sẽ đến trong tương lai . Cũng có thể . Nhưng . . ta đâu biết rằng những gì ta mong muốn và cần nhất chỉ đến một lần trong đời .…
Văn ánNhiều người đàn ông thích cô như vậy là kỳ tích, vẫn là kì tích, vẫn là kì tích sao? Sai, là, gian, tình? Ảnh Chi Long Ngâm: Bắt đầu từ hôm nay, người phụ nữ này Quy thiếu gia tôi quản lý rồi! (thùng dấm chua) Gió Lạnh Xào Xạc: Không có biện pháp, ai bảo tôi là sư phụ của cô ấy, cho nên nói tôi đã dành được cơ hội trước tiên. (háo sắc vô địch) Kiếm Minh Sương Nguyệt: bà xã, anh bảo đảm rất thích rất thích em, tuyệt đối không bắt cá 2 tay. (đàn ông dịu dàng) Satan Du Đãng: Tiểu yêu tinh, ở trong trò chơi này, anh có thể khi dễ em, nhưng người khác muốn khi dễ em, thì không được. (ác ma) Quả Lạc Hỏa Diễm: Đây rốt cuộc là tình huống thế nào? Quả nhiên phong lưu gặp phải họa.....Hiểu Hiểu cứu mình!!! Đây là một câu chuyện xưa về nữ đại thần, ở trong trò chơi, thu góp các loại mĩ nam. Nữ chính ở phương diện tình cảm hơi ngốc nghếch (đặc biệt là không thích người phóng điện với cô, sẽ hoàn toàn bỏ qua), nhưng xoát BOSS và PK thì rất là lành nghề. Rất hứng thú với trai đẹp, tính tình một nửa là thiên sứ, một nửa là yêu tinh. Nhưng trời cao giống như là cố ý hành hạ cô, vốn một người đã không đối phó được rồi, gần đây còn có bốn người tới.…
Tác giả: Chước Diệp ThanhTình trạng bản gốc: Hoàn (73 chương)Tình trạng bản edit: OngoingThể loại: Nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, HE, ngọt sủng, tình cảm, võng du, chủ công, gương vỡ lại lành, nhẹ nhàng, eSports, 1v1Edit: LiBeta: Méoo~___________________Méoo~: Bản edit được đăng với mục đích phi thương mại, chưa có sự cho phép của tác giả, chỉ được đăng trên wordpress và wattpad của Dream House.Nguồn: chucongconvertTui sẽ đặt pass ở những chương có đuôi 0 và 5, mọi người lên wordpress của nhà đọc nhé (^ω~)Link: https://dreamhouse2255.wordpress.com/2021/09/18/edit-ongoing-cam-chi-danh-len-esports-mo-da-thanh/…
- Quang Anh làm gì đó?...- Sao hỏi không trả lời?...- Cậu khinh thường tôi sao? ...- Này ( đẩy vào vai )."Gì""Không thấy đang đeo tai nghe à""Phiền"Quang Anh 18 tuổi là sinh viên năm hai của ECAL - ngôi trường nghệ thuật danh giá nằm giữa lòng Lausanne thanh bình. Cậu thường ngồi bên khung cửa sổ tầng ba của xưởng vẽ, nơi nắng sớm xuyên qua từng lớp kính trong, đọng lại trên mi mắt và mái tóc nâu mềm như sương mờ tháng Ba.Người ta hay bảo Quang Anh giống như một nét cọ lướt nhẹ không ồn ào, không sắc sảo, nhưng cứ thế len lỏi vào tâm trí người khác. Trong lớp học đầy tiếng nói chuyện sôi nổi, cậu vẫn luôn là người ngồi lặng lẽ, phác họa từng chi tiết nhỏ nhất trên tờ giấy trắng, tựa như đang lắng nghe một bản nhạc chỉ mình cậu nghe thấy.Có lần, giảng viên hỏi: 'Vì sao em chọn theo nghệ thuật?'Cậu đáp nhỏ, mắt vẫn không rời nét chì: 'Vì em muốn giữ lại mọi khoảnh khắc đẹp đẽ, trước khi chúng trôi đi như tuyết tan trên mái nhà tháng Tư._Người ta bảo St. Moritz là nơi dành cho những kẻ có tiền hoặc có ước mơ. Đức Duy không có cả hai.Cậu từng học Kỹ thuật tại một trường đại học lớn nơi mà mọi giấc mơ bay xa được vẽ nên bằng lý thuyết và những con số. Nhưng rồi một ngày đầu đông, cậu lặng lẽ rút hồ sơ, mua vé tàu đêm về phía Graubünden, mang theo duy nhất một chiếc vali và một email xác nhận làm việc tạm thời tại trường đua ngựa White Turf.White Turf không giống bất kỳ nơi nào cậu từng biết. Băng tuyết trắng xóa trải dài, ngựa đua phi băng băng qua mặt hồ đóng băng, và những bước chân người lạ.…