Ma đạo tổ sư đồng nhân vănNhân vật thuộc về Mặc Hương Đồng Khứu, OOC thuộc về tôi. CP: Hi Trừng, (một ít Vong Tiện)Văn án: Sau đêm ở Quan Âm miếu, tất cả tựa như trở lại bình thường, cũng tựa như đã thay đổi. Tổn thương một người rất dễ, trân quý người đó mới khó. Cõi lòng mỗi người đều có những tổn thương không thể phai nhạt được, Giang Trừng cũng vậy mà Lam Hi Thần cũng thế. Vậy nên trong nhân sinh sương khói ảm đạm, họ tìm đến nhau, tổn thương nhau rồi lại quấn quít nhau, từ đó về sau vạn kiếp bất phân ly.…
Chung cư số 88, nơi tưởng chừng chỉ là một khu dân cư bình thường, nhưng thực chất lại là sân khấu của những chuyện tình dở khóc dở cười. Mỗi căn hộ là một câu chuyện, mỗi hành lang là một thước phim lãng mạn, và mỗi lần họp tổ dân phố là một drama mới xuất hiện.Ở đây có gì?Căn hộ 505: Hai cậu bạn thân cùng thuê nhà, nhưng hàng xóm ai cũng nghĩ họ là một cặp. Đến mức một ngày, chính họ cũng bắt đầu nghi ngờ: "Ủa, mình có đang thích nhau không ta?"Căn hộ 808: Một anh trai nghiêm túc ở cùng một cậu thanh niên trẻ tuổi lắm lời. Chỉ cần một trong hai ra ngoài mà không báo trước, y như rằng hôm đó bảo vệ sẽ bị gọi để hỏi han.Bác bảo vệ tầng trệt: Người nắm giữ mọi bí mật của chung cư, chuyên gia ghép đôi, thỉnh thoảng lại nhìn các cặp đôi mà lẩm bẩm: "Chung cư này có bùa hay sao mà ai cũng dính nhau vậy?"Không có ngày nào trôi qua mà không có tiếng la hét, tiếng cười, hay những cái chạm mặt bất ngờ nơi thang máy. Và ai mà biết được, nếu bạn chuyển đến đây, có khi lại thành nhân vật chính của một câu chuyện tình lãng mạn mới!…
Cp: Bách Lý Đông Quân x Tư Không Trường Phong.Có hint của cp Vũ Hà ( Tô Mộ Vũ x Tô Xương Hà )."Ta chưa bao giờ nghĩ sẽ gặp được hắn, trở thành huynh đệ với hắn rồi lại rơi vào lưới tình với hắn như vậy. Hắn nợ ta tiền rượu, ta muốn hắn trả lại cả vốn lẫn lời cho ta, dùng bản thân hắn để trả cũng được.""Khi ta hành tẩu giang hồ, tên Bách Lý đó vẫn chỉ là một tên ủ rượu phèn, chỉ vì mấy vò rượu của hắn mà ta phải bị dính tới biết bao nhiêu rắc rối vì hắn. Nhưng ta chưa bao giờ hối hận, cũng sẽ không từ gian nan để đi theo và ủng hộ hắn đến cùng."Biết là k ai viết cũng chả ai đu nên chỉ viết để tự thỏa mãn bản thân. Chưa đọc nguyên tác, chỉ xem phim và donghua để lấy tư liệu. Vai trò của Nguyệt Dao và DĐC trong đây sẽ bị lu mờ đôi chút để tăng thêm hints cho 2 bạn trẻ. Có sai sót gì mong mn đóng góp nhẹ nhàng thôi. Cám ơn đã đọc.…
Tên gốc: 【叶百】偏我来时不逢春 Tác giả: 一条养老咸鱼 (Một Cái Dưỡng Lão Cá Mặn )Kịch bản 《 Thiếu niên bạch mã túy xuân phong 》 trung Diệp Đỉnh Chi Bách Lý Đông Quân đồng nghiệp sáng tác, chủ yếu là vì viên một cái tiếc nuối. Song trọng sinh ngạnh, Diệp Đỉnh Chi sớm hơn Bách Lý Đông Quân. Đông Quân là đến Sài Tang Thành khai quán rượu lúc sau, Đỉnh Chi là bái Vũ Sinh Ma làm sư phụ lúc sau.…
Tác giả : Trác Ngôn Khuynh HinhThể loại : Sủng , sắc , ngọt , ngôn tình - hiện đại , 419 , trâu già thích gặm cỏ non , bá đạo , nữ theo đuổi nam . Cơ trưởng x vô công rỗi nghề.Nam chính : Hắc Kình HạoNữ chính : Lục Cửu Ân Thế giới vốn rộng lớn , tìm được anh không phải là điều dễ dàng .Nhưng vốn dĩ em không cần tìm vì anh vẫn luôn ở nơi này , chờ em !Văn án :Vô phong bất khởi lãng , Lục Cửu Ân , con gái bảo bối của Lục gia vô cùng chán đời , nhìn ai cũng không thuận mắt , trong một lần ở sân bay đợi anh trai mình trở về liền đụng phải Hắc Kình Hạo , phải , cơ trưởng đẹp trai tài giỏi , tuổi trẻ tài cao của hãng hàng không Hắc Bạch , trăm ngàn mỹ nữ quay lén theo đuổi cũng không chiếm được trái tim lạnh như băng của anh .Lục Cửu Ân nhìn một cái liền thuận mắt người đàn ông này , quyết định ' nấu gạo thành cơm' với anh . Sau một đêm 419 với nhau , cô cứ nghĩ tỉnh dậy sẽ bắt anh chịu tránh nhiệm chỉ không ngờ anh còn dậy sớm hơn cô mà chuồn đi thầm lặng , ngay cả tiền cũng không bố thí cho một đồng , à , thật là một tên khốn chính hiệu ...Chưa bao giờ nếm trải sự nhục nhã như bây giờ , Lục Cửu Ân cuối cùng phải ra tay dùng mỹ nhân kế với hắn , quyết tâm kéo hắn về với mình . Lão thiên gia chớ phụ lòng người , tâm huyết cô đã đặt lên người hắn , liêm sỉ giờ này quan trọng gì nữa !" Tại sao cứ phải là tôi ?" " Thế tại sao không phải là anh ?"" Tại vì em không phải gu của tôi !"" .... Em không diễn nữa ! Đạo diễn , trả tiền cát xê ! Em đi về ! ""Chơi chán rồi sao ? Cát xê còn đợi đêm nay."…
Tác giả : Liễu Thăng ThăngThể loại: Xuyên không , nữ cường , quân sự, hài hước ...Nguồn : truyentiki.comEdit : ConKienCang [ www.wattpad.com] / conkiencang.comGiới thiệu : 200 chươngQuý Dữu xuyên đến hành tinh phế liệu tương lai, cô nghèo đến độ sắp đào đất ăn nhưng đất nơi này có độc không thể ăn . Không có biện pháp, cô chỉ có thể mạo hiểm đi nhặt phế liệu , bán đồng nát .Hạt Thảo Quả xinh đẹp không ai cần, cô nhặt về xe hạt đem rao bán trên Tinh Võng . Mặc dù đẹp nhưng bị nhiều người phỉ nhổ và chỉ trích . Tuy nhiên sau đó phải quỳ xuống xin lỗi và năn nỉ cô bán cho .-Quý Dữu lạnh lùng nói : "Không bán "Những cục đá vụn lánh lấp đầy đường không ai nhặt, cô nhặt về làm vòng tay đem lên Tinh Võng bán , Mọi người ác mồm chửi rủa cô , sau đó không lâu quay xe năn nỉ cô .-Quý Dữu buông tay :" Không có "☆ vì thích truyện này nên muốn edit để dành đọc, truyện edit chưa xin phép.*Hình ảnh copy tại Pinterest.…
Sau Group Chat U23, tui lại viết về bọn nó, vẫn là tiếp tục với bình là mới và rượu thì đã cũ, mong mọi người vẫn sẽ ủng hộ tui.Với những bạn là độc giả mới, lần đầu tiên đến với Chanh thì xin lưu ý, đây là season 2 của "Group Chat U23", nên nếu chưa đọc "Group Chat U23" thì nhiệt liệt đề cử đọc nó trước rồi hãy đọc "Something Just Like U23" nha :3…
Fanfic: All the explanations about summerAuthor: 定弦Trans/beta: MangoTag: hiện thực hóaNote: Bản dịch chưa được sự cho phép của tác giả. Vui lòng không re-up và sử dụng vào mục đích thương mại.…
" Tôi không thể làm nó miễn phí được." Tôi cười khẩy, nhìn qua chỗ khác, chỗ nào đó ngoại trừ khuôn mặt đáng chết của hắn. "Anh muốn thứ gì, Malfoy? Tiền, vàng, hay một vé máy bay nghỉ dưỡng ba đêm ở Ý? Hay một cô nàng tóc vàng hư hỏng nào đó để vui một đêm?"Draco nhếch mép, nở nụ cười đặc trưng của hắn ta. Đôi mắt xám của hắn từ tốn xoáy vào đôi mắt của tôi, đủ để làm tôi phải nghẹt thở. " Shafiq, cô hiểu rõ tôi mà. Tôi đâu có thiếu mấy thứ tầm thường đó đâu?" Hắn ta ngả ngớn, ngả lưng về chiếc ghế sau lưng." Vậy anh cần gì?" Tôi vội vã, tôi chỉ còn đúng 64 giờ cuối, không thể nào phí thời gian để ngồi đây tám chuyện hay tìm cách bẻ lại câu nói của hắn được nữa. Hắn ta có chút bất ngờ, chớp chớp mắt." Cô, Hazel Shafiq." ( Diễn biến tiếp theo của Lost.)…
* Phần 1 của truyện đến chương 147 bị lỗi rồi nên không đăng tiếp được, nhưng nó còn ở trên wall ấy, bạn nào hứng thú có thể tìm để đọc thử. ~~~~~Âm Phủ Bảo Kê Ta ( Phần 2 ) Văn án: Eiji đứng trước cổng học phủ, tóc nâu bị gió đêm thổi hơi rối.Hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời. Trên nhân gian là biển mây.Trên biển mây là thiên hà.Trên thiên hà là Nguyên Cảnh.Trên Nguyên Cảnh là Vô Tận Hư Không. Sâu trong Vô Tận Hư Không là hắc ám. Là chính hắn. Eiji cảm thấy mình là hắc ám. Vì hắc ám nói với hắn, hắn là bản nguyên.- Trời đêm nay không trăng, không cần nhìn. Ankh lẳng lặng ở phía sau hắn thì thầm. Eiji lắc đầu, nắm lấy tay Ankh, đan năm ngón tay mình vào: - Không có trăng nên ta mới nhìn bầu trời. - Ồ? - Vì có ánh trăng thì ta chỉ nhìn mỗi ngươi. Ankh bật cười.Cùng Eiji đan tay, chầm chậm giẫm lên lớp sương mềm lành lạnh. Đường lên núi có hơi khúc khuỷu, trúc trắc băng qua tảng tảng đá phủ rêu phong, hai người đến trước một đường mòn. Đường đi nhiều mà có, gọi đường mòn vì mài mòn đế giày hay giày mài mòn đường? Cứ cách năm thước sẽ lại có một ngọn đèn, đặt trong bấc, quanh năm gió thổi không tắt. Kéo dài chừng năm cây số. Từ dưới chân núi, con đường mòn như xoáy lên tới đỉnh núi. Mỗi ngọn đèn là một đoá hoa. Cả đoạn đường là một đường hoa. Nhất lộ sinh hoa. ***WARNING***- Chủ công.- Nhân vật chính lấy hình tượng từ Hino Eiji x Ankh (Kamen Rider OOO) và OOC so với nguyên tác.- Buff khá mát tay, công đi theo con đường vô địch.- Không yêu xin đừng nói lời cay đắng!!!…
Tác giả: Miêu Mao Nho====Hắn là con nuôi của Tiêu thị, cũng là tổng giám đốc Thịnh Thế, đế vương trên thương trường, dã tâm bừng bừng, lại làm người không khỏi sinh lòng kính sợ, toàn bộ thành phố A không kẻ nào không biết, không ai là không hiểu.Hắn nổi danh là đại gian thương, lạnh lùng tàn ác, hắn có thể đoạt lấy cả căn phòng thì sẽ không chừa lại cho ai một viên gạch nào, làm việc không lưu đường sống, nhưng hắn cũng có tiếng là..... xử nam.Trong một tai nạn vợ chồng Tiêu thị qua đời đã để lại một cô con gái, tất cả mọi người đều cho rằng hắn sẽ giết người thừa kế duy nhất Tiêu thị, nuốt lấy tài sản Tiêu thị. Nhưng khiến người khác mở rộng tầm mắt lại là hắn cưng chiều đến tận xương tủy cô cháu gái nhỏ trên danh nghĩa.Lúc trước hắn từng ghét bỏ nói: "Tôi chỉ nuôi cháu đến mười tám tuổi."Hiện tại nói: "Không thể yêu sớm.""Bên ngoài trời nắng, ít mặc váy, không tốt cho làn da.""Ai cho cháu đi hồ bơi.".....Rốt cuộc, dù cô gái nhỏ tính tình tốt đến mấy cũng không thể nhịn được nữa: "Người là thúc thúc chứ không phải cha cháu!"Lần sống lại này còn có ý nghĩa hay không đây...===Thể loại: xuyên không, hiện đại, ngọt sủng, thúc thúc, tiểu loliNguồn: wikidich (Ánh Nguyệt - Reine Dunkeln), Diển đàn Lê Quý Đôn (Phong Quang)Editor: CutimapBeta: AndevyTruyện gốc: đã hoàn - 137 chương + 2 phiên ngoạiLưu ý: có incest giả, bạn nào thấy dị ứng thì không cần tiếp tục nhảy hố nha…
Trong thế giới của luật lệ và lý trí, nơi mỗi phán quyết đều được đo bằng chứng cứ và điều khoản, thì trái tim - lại là thứ duy nhất không thể kiểm soát.Hoàng Đức Duy, một sinh viên luật tài năng nhưng xuất thân bình thường, bước vào kỳ thực tập tại Tập đoàn luật LEGACY với đầy hy vọng và hoài bão. Cậu không ngờ rằng, người đàn ông cậu vô tình gặp trong cơn mưa hôm trước - lạnh lùng, sắc sảo và đầy uy lực - lại chính là Trần Đăng Dương, Chủ tịch LEGACY, kẻ nắm giữ quyền lực lẫn số phận của cậu trong tay.Giữa những điều khoản vô hình của xã hội và lằn ranh đạo đức nghề nghiệp, một mối quan hệ dần hình thành - đầy cấm kỵ nhưng cũng đầy chân thành.Khi tình yêu trở thành tội danh không thể bào chữa, và người mình yêu lại là người kết án, liệu Duy có can đảm chấp nhận bản án mang tên anh?…
Tác giả: Bắc DuyThể loại: BH, NP, nữ phẫn nam trang, cung đình, HE,...Văn ánMùa đông, Cảnh Bình năm thứ bảy.Gió lạnh thấu xương, mang hoa tuyết bay qua cung tường cao, thổi hướng sâu trong lãnh cung.Tàn mai trong lãnh cung Tây Uyển, sớm bị trận tuyết lớn hôm qua vô tình tàn phá rơi đầy đất. Hôm nay chỉ còn một đóa hoa mới hé, trong gió lạnh lung lay sắp đổ.Một nữ tử mặc y phục cung nữ, ôm một cái hài tử mới sinh, đứng ở dưới tàn mai thì thào tự nói: "Như Tuyết, ta chắc chắn nhượng nàng sống sót, thay ta hảo hảo sống."Cung nữ nhìn trong rét lạnh, hài tử có khuôn mặt nhỏ nhắn bị đông lạnh đến đỏ bừng, lộ ra tươi cười, nước mắt theo hai má rơi trên mặt hài tử.Tuyết chiếu sáng dung nhan nữ tử, những vết sẹo trải rộng ngoằn ngoèo trên mặt, nhìn thấy mà giật mình.P/s: Đây là lần đầu tiên mình edit cho nên sẽ có nhiều chỗ thiếu sót, mong các bạn thông cảm!Nếu có bạn nào muốn góp ý, xin cứ tự nhiên. Nếu ai không thích thể loại này thì không cần đọc, chỉ cần click back, xin đừng nói lời cay đắng. 😉…
Khương Mạc tay cầm bàn tay vàng, nhưng nàng lại không phải là con gái ruột của ông trời, cho nên nàng xuyên đến một thời đại vừa xa lạ vừa bất ổn.Nơi này đã khô hạn thành đại họa, nạn đói tàn sát khắp nơi.Thiên tai, nhân họa, đuổi giết, cướp ngược.Lòng người khó lường, hoàn cảnh ác liệt, nhu cầu cuộc sống, mọi thứ đều khảo nghiệm nàng bất cứ lúc nào.Nàng gặp qua người tham lam đói khát không chút do dự ăn sống nuốt tươi ngựa sống, cũng đã gặp qua thây người chồng chất như núi, càng từng thấy cảnh tượng bi thảm ăn thịt người.Nhưng trong hiện thực cực kỳ tàn khốc này, có một sự dịu dàng chảy xuôi giữa lúc lơ đãng, an ủi nội tâm hoảng sợ của nàng.Khương Mạc nghĩ rằng, nếu như hôm đó nàng không cứu Hi Phù Ẩn, có lẽ nàng đã là một hình hài khác rồi.Lúc đầu, Khương Mạc cứu hắn là có mục đích riêng, sau đó, bọn họ đồng hành một đường, sống chết gắn bó, cứu rỗi lẫn nhau. Một chữ tình này, khắc sâu vào cốt tủy không biết từ lúc nào.Tình chẳng biết bắt đầu tự bao giờ, chỉ trong khoảnh khắc đã đắm say....Hi Phù Ẩn gặp Khương Mạc ngay lúc tuyệt vọng thảm hại nhất, người con gái gầy yếu này đã lôi hắn khỏi vực sâu, mạnh mẽ mang hắn rời khỏi địa ngục.Đây thật ra là một quyển tiểu thuyết chạy nạn, một bộ truyện chạy nạn.######truyện reup khi chưa có sự cho phép của tác giả, mình sẽ xoá truyện nếu có khiếu nại về bản quyền #####Xin cảm ơn.*****†† truyện không như tên, bàn tay vàng của nữ chính thực sự không phải chiếc bug siêu to đùng đâu, tuy nhiên nó vẫn là bug=)…
Văn án:Sau khi Tôn Miểu xuyên không thì trắng tay, nhà trống huơ trống hoác, không có gì ngoài bản thân cô nàng.Tin tốt: Cô nàng nhận được [Hệ thống bày hàng rong ngẫu nhiên].Tin xấu: Hệ thống chỉ cho cô nàng một chiếc xe đẩy để bán hàng, những thứ còn lại như dụng cụ nấu ăn, nguyên liệu, thậm chí là kỹ năng nấu nướng cô nàng đều phải tự học trong không gian hệ thống. Không sao cả! Tôn Miểu xăn tay áo: "Bán hàng rong thôi mà, có gì khó đâu!"Chỉ là... Vị trí bán hàng do hệ thống sắp xếp có gì đó sai sai?Lần đầu tiên: Cô nàng bán cơm chiên trứng ở cửa sau bệnh viện, nơi phú bà đang điều trị bệnh;Lần thứ hai: Cô nàng bán lẩu cay ở cửa sau khu nhà giàu, nơi phú bà ở;Lần thứ ba: Cô nàng bán bánh kẹp thịt bò trước cổng công ty của phú bà............Và không biết là lần thứ bao nhiêu... Chiếc xe hàng rong nhỏ của cô nàng được tiến thẳng vào biệt thự lớn của phú bà.Không biết từ lúc nào mà Tô Thụy Hi cảm thấy bên cạnh mình luôn có một người bán hàng rong bận rộn tới lui qua lại.Cô luôn biết mấy quầy hàng lề đường không phải lúc nào cũng sạch sẽ. Nhưng - Người bán hàng này lại chăm chút quầy hàng của mình gọn gàng sạch sẽ đến khó tin.Chỉ cần nhìn cô nàng tất bật nấu nướng thôi là đã cảm nhận được sức sống mãnh liệt và hơi thở của cuộc sống rồi.📌 Góc nhìn chính: Chủ công | Hiện đại - Ấm áp - Nhẹ nhàng - Giàu × nghèo × mỹ thực × ngọt.📌 CP: Công lạc quan, vừa có bàn tay vàng vừa ham tiền nhưng sống thật x Thụ lạnh lùng, hơi kiêu ngạo, thích tự mình cưa đổ crush.…
Tác giả: Dương Di Trấn (@GuyaDi4k)Thể loại: 1x1, hiện đại, đô thị tình duyên, ôn nhu trung khuyển tổng tài công X thư ký giảo hoạt khả ái thụ, trọng sinh xuyên không, ngược nhẹ, ngọt sâu răng, song tính nhân, sinh tử, HE.NHÂN VẬT CHÍNH:PHONG TRIỆU- KHỔNG DICHUYỂN VER: NHÂN VẬT CHÍNH: TRẦN ANH CHUNG-TRẦN NHẬT ĐĂNGVăn án:Kiếp trước y là nam sủng của vương gia, vốn là song tính nhân nên cơ thể đặc biệt mê người. Vốn dĩ hoài thai với vương gia là một loại hạnh phúc nhưng y lại bị các phi tần khác hãm hại.Mất đi sự sủng ái.Mất đi hài nhi còn trong bụng.Mất đi tính mạng khi bị cẩu nô tài của các phi tần thay nhau hãm hiếp.Y xuyên không và trọng sinh.Đời này, y tự nhủ không yêu ai nữa, không vì ai trừ bản thân mình mà tồn tại.Câu chuyện về tiểu thụ yêu tiền hơn tình.CHUYỂN VER ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ LINK TRUYỆN GỐC: https://www.wattpad.com/story/99651727-%C4%91%C3%A0o-m%E1%BB%8F-t%E1%BB%95ng-t%C3%A0i-l%E1%BA%A5y-th%C3%A2n-b%C3%A1o-%C4%91%C3%A1p-danmei-ho%C3%A0n…
Game of death - Trò chơi tử vongTác giả: Tòng ZeroThần Khuyển (TK) editing.Thể loại: Ngôn tình, HE, có cp, xuyên không, hắc ám, ma quái.★Truyện được đăng duy nhất trên Wattpad, không vì mục đích thương mại hay lợi nhuận.★Văn án:Dư Tô click mở một cái ứng dụng di động, trong nháy mắt, cuộc sống bình phàm, sinh hoạt nhàm chán, nhân sinh áp lực, rốt cuộc đã thay đổi.Khách sạn không lối thoát, chơi trốn tìm sinh tử, sơn thôn hẻo lánh âm u tà ác, những thiếu nữ bị cầm tù trong cửa tiệm salon tóc...Từng màn nhiệm vụ áp lực đến mức làm người ta không thể hô hấp, thế mà lại đều có liên hệ với thế giới hiện thực...Nhận xét tác phẩm:Hành văn ngắn gọn, tiết tấu thanh thoát, lấy cốt truyện chính triển khai, lấy từng màn nhiệm vụ vô hạn đặc tả từng hiện thực xã hội tàn khốc, lấy mạo hiểm kích thích dẫn dắt người đọc suy nghĩ sâu xa.Ps: Đây là truyện kinh dị có cp. Cũng không phải thể loại quá hiếm gặp nếu mọi người là dòng fan truyện kinh dị. Tuy nhiên, tác giả viết khá ổn, có hài có bi có ghê rợn. Nhiệm vụ sẽ phức tạp hơn qua từng màn chơi.Nữ chính không phải dạng bánh bèo, thánh mẫu hay quá cường đại, chỉ khá tinh ranh + kỹ tính, co được giãn được, cũng không quá dựa vào nam chính để sống sót.Truyện theo hướng tăng tiến, càng về sau càng hấp dẫn.Đăng vì sở thích thôi! (≧﹏≦)…