[ALLBIN] Một ngày của HANBINIE
Hanbin à! Anh có biết anh chính là món quà ngọt ngào vô giá mà "em" nhận được không? Chỉ cần ở bên anh một ngày, "em" sẽ cười hạnh phúc như đứa trẻ. Một đứa trẻ xấu tinh, tham lam ôm lấy anh thật chặt.…
Hanbin à! Anh có biết anh chính là món quà ngọt ngào vô giá mà "em" nhận được không? Chỉ cần ở bên anh một ngày, "em" sẽ cười hạnh phúc như đứa trẻ. Một đứa trẻ xấu tinh, tham lam ôm lấy anh thật chặt.…
"Tuấn Chung Quốc-anh yêu em"..."Em đồng ý"..."Chung Quốc yêu cậu "..."Tuấn Chung Quốc, liệu em có còn yêu tôi? Hay tôi chỉ là tình đầu của em"_____________________________________Couples: VKook, HopeMin, Semi, DaeJae.Tình trạng: chưa hoànTrong fic có nhiều khúc cực kì hư cấu*Nếu muốn chuyển ver hoặc mang đi đâu thì nói tôi một tiếng*_____________________________________Đôi lời của au: đang ngồi nghe nhạc (chính xác là bài My first anhd last của NCT Dream), tự nhiên ý tưởng từ đâu bay vô đầu=))) Tui muốn viết OE hoặc HE. Tui mới viết truyện, không hay cũng ném đá nhẹ tay thôi. P/S: vì couples khá nhiều và truyện này chỉ nói nhiều về VKook, nên có thể tui sẽ cho thêm mấy phiên ngoại…
Thái Tử mệt rồi, hắn chẳng thiết tha gì thứ quyền lực tối cao cùng ngai vàng lạnh lẽo ấy. Hắn dẹp yên rồi... Có thể cho hắn nghỉ ngơi được chưa? "Ta làm tất cả vì người, cũng là vì đại cục của Joseon. Chỉ cần chậm lại chút thôi, một chút nữa thôi... Cho ta cơ hội được ở bên người có được không?"Kia là ai? Là Yoon Gyeom trung thành hay Seung-hwi mà hắn thầm thương trộm nhớ? Kia là ai? Là người yêu hắn hay là kẻ phản loạn?. . . Quyền lực có là gì đâu. Danh vọng có là gì đâu. Khi có em ở đây, ở bên ta dưới đêm trăng lạnh, bên mùi gỗ nhạt và tiếng đàn trầm.---------⛔Cảnh Báo: Có Rất Nhiều Sự OOC Và Những Chi Tiết Lừa Tình Khác⛔Tên truyện: Dưới Bóng Trăng MờLee Chang x Seong Yoon GyeomHay hai kẻ khờ học yêu Tác giả: Lục NhiễmThể loại: Đồng nhân, Đam mỹ, Cổ trang, Diễn sinh. Tình trạng: Đang lết…
Phạm Huỳnh Thanh Ngọc- Nguyễn Hoàng Anh QuânTôi gặp cậu trong một buổi chiều học Toán, là nơi lớp học tràn ngập tiếng cười, ngập tràn những thanh âm rộn ràng. Nhưng lúc ấy đối với tôi mà nói, chỉ còn có cậu mà thôi. Tiếng ve kêu rộn ràng, tiếng giảng bài của thầy còn vang trên bục giảng. Nhưng trong đầu tôi chỉ có cậu mà thôi, ừm mùa hè năm ấy chỉ có cậu mà thôi. Cậu là động lực để tôi thi chuyên, là người mà tôi ghi nhớ nhanh nhất, cũng là người mà tôi đã lãng quên nhanh nhất.Khi bước chân vào ngôi trường ấy, gặp lại cậu tôi chẳng còn nhớ cậu là ai và lúc ấy. Câu chuyện của đôi ta mới bắt đầu....Quá khứ của tôi không có cậu, nhưng tương lai của tôi chắc chắn sẽ có cậu. Cùng học, cùng chơi, cùng vui, cùng buồn, cùng san sẻ những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống. Cùng đi đến tương lai, là điều mà hai ta mong muốn.…
- Một series tranfic với đầy đủ các couple ở NCT mà mình thích. Mình update tùy hứng. - Đa phần là drabble hoặc oneshot. Riêng drabble thứ hai (Jaeyong) do bạn mình dịch. Bạn từ bỏ không chơi wattpad nữa nên giờ còn mình ở đây thôi (nhưng mà hai đứa vẫn nói chuyện với nhau như thường =))) )- Mình dịch mà không xin per từ các tác giả, thành thật xin lỗi mọi người về vấn đề này. Mình sẽ không biện minh cho hành động này của mình. - Tiền thân của series này tên Butterfly. Mình cũng sẽ giữ cái tên này, vì nó dựa trên một bài hát rất hay của LOONA. Dạo này LOONA cũng đang tham gia Queendom nữa, nên hãy cổ vũ họ nhé <3…
"Nhanh chân lên, phía trước mặt em chính là sân ga số chín-ba-phần-tư đấy!"…
chuyên mục Viết về pé laughing Jack…
Bà nội tôi vẫn thường hay đến nhà thờ tổ một ngôi nhà cũ kĩ nằm sâu trong một con hẻm nhỏ cho dù thời gian trôi qua bao nhiêu năm cứ đến ngày tết đến xuân về hàng năm bà lại tự mình khăn gói quay về ngôi nhà đó ngồi lau dọn dẹp hai chiếc di ảnh của hai cậu trai trẻ trung nhiều lần có đôi lúc tôi nhìn thấy bà ngồi thất thần rất lâu và đôi khi bà còn không tự chủ được mà rơi nước mắt. Tôi lén hỏi bà bà chỉ mỉm cười rồi nói sau này cháu lớn cháu sẽ hiểu nhưng càng ngày sức khỏe bà không chịu được bà gọi tôi vào phòng vẫn căn dặn tôi phải nhớ ngày đó đến nhà thờ tổ dọn dẹp thắp hương. Tôi gặng hỏi bà bà chỉ thở dài rồi kể cho tôi nghe một câu chuyện tình đẹp đẽ nhưng dang dở của hai cậu chủ. Ngày xưa do gia đình nghèo không có tiền bố bà đã bán mẹ bà và bà cho gia đình họ Hoàng. Nhà họ Hoàng có ba cậu con trai trong đó cậu chủ Hoàng Nhân Tuấn qua đời khi độ tuổi mới còn đôi mươi và cũng là người do mẹ bà một tay trông coi nuôi lớn vì bà chỉ cách cậu chủ Nhân Tuấn vài tuổi. Cậu hai trong nhà họ Hoàng trong một lần chơi đùa vô tình bị bắt cóc và bán đi từ đó bà chủ trong nhà họ Hoàng như phát điên bệnh tình không thiên giảm ông chủ họ Hoàng ngày ngày ra ngoài bôn ba buôn bán cũng tiêu sản nghiệp để tìm cậu hai. Sau đó nhà cậu Trịnh cũng chuyển đến gần nhà họ Hoàng do có sự bầu bạn của phu nhân Trịnh phu nhân Hoàng mới khá hơn. Trịnh Nhuận Ngũ cũng ở bên bầu bạn chăm sóc cậu chủ Hoàng Nhân Tuấn với mẹ bà và bà.…
Nguồn: hactamnuong.usThể loại: Giang hồ, 5P, khả ái thụ+tứ xuất côngNguồn VNSharing
"không sunu. em không được rời xa anh. anh không cho phép! là anh yêu em. anh yêu em mà sunu.""yêu? yêu của anh chính là hành hạ, giam cầm tôi từ ngày này qua ngày khác ư? với anh đó là yêu sao?""không. ở bên ngoài kia nguy hiểm lắm. anh giữ em ở lại đây là vì muốn bảo vệ cho em mà sunu. là anh yêu em.""anh thôi đi. yêu sao? cái chó gì chứ? đồ khốn như anh biết thế nào là yêu sao?"warning: ooc huuuuunhìn drama dị hoi chứ nhẹ lúm in tâmm*dự kiến có part 2 nếu mình không lên cơn lười**pic by cafuné…
Hai tính cách đối lập, hai con người khác nhau, những câu chuyện liên quan đến ký ức...Người con trai trở về từ tuổi thơGOT7~2jae (Im Jaebeom & Choi Young Jae)Tình trạng: Đang upload (Chap10)Raiting: Romance, Danmei, School, FanficAuthor: HaengWonNgoại truyện của Who Are You: Part2✌Annyeonghasaeyo ^^ I'm Ninaa. Please support my first ♥️and enjoy your reading.????Don't take out my babe!✋…
Trên đỉnh núi Hoàng Tra, có một ngôi mộ bơ vơ giữa muôn trùng gió núi.Ở nơi ấy, đất trời phân chia, tạo thành hai mảnh tách biệt mà cô độc.Dưới chân mộ là một chiếc hộp gỗ đã gần như mục nát. Chẳng ai biết nó đã ở đấy tự bao giờ, cũng chẳng ai có đủ can đảm để chạm vào vật bên trong ấy. Cố nhân đã không còn, giữa nơi sống và chết cũng chẳng phân ranh giới, liệu có ai dám phạm đến chốn linh thiêng để rồi hối hận ngàn đời?Chiếc hộp ấy, tuy đã chẳng còn mang dáng vẻ xinh đẹp ban đầu, nhưng hương thơm thuần khiết chẳng biết vì sao lại cứ văng vẳng bay khắp nơi này. Chẳng có cây, cũng chẳng có hoa, nhưng mùi hương từ hộp gỗ Đàn Hương ấy lại là thứ khiến cho người ta khó mà dứt lòng ra khỏi.Từ khe hở trên nắp hộp, có thể thấy rõ ràng vật ở bên trong.Ánh mặt trời chiếu vào vật ấy, thứ ánh sáng đỏ thẫm hắt ra khiến cho người ta có dè chừng. Nhưng nếu nhìn kĩ hơn, thì đó lại là một vật dường như đã có từ rất lâu về trước.Một chiếc trâm cài bằng vàng, với viên ngọc bích đỏ chói lọi cả một góc trời.Trên thân vàng quý giá lại có khắc một dòng chữ. Nguệch ngoạc mà cẩu thả, dường như người đã lưu lại bút tích trên ấy đã rất vội vã, hoặc có lẽ là sợ hãi, khiến cho nét chữ chẳng còn đều nữa, nhưng vẫn có thể đọc được phần nào ý người muốn nói.Chẳng ai biết chiếc hộp gỗ ấy đã có tự bao giờ.Cũng chẳng ai biết chiếc trâm cài tuyệt đẹp ấy thuộc về ai.Người ta chỉ biết có một điều..."Ta vẫn luôn đợi người."... rằng kẻ này đã sống một đời vô cùng khổ…