Đường Thi xuyên qua hồi 90 đầu năm, thành liệt sĩ cô nhi! Tiểu cô nương gia gia là liệt sĩ, nãi nãi là liệt sĩ, ba ba là liệt sĩ, mụ mụ là liệt sĩ!Nga, một người ăn no cả nhà không lo, không lâu, gia gia bằng hữu thu dưỡng nàng!Vị thành niên không nhân quyền, Đường Thi bắt đầu rồi "Ăn nhờ ở đậu" tiểu đáng thương sinh hoạt.Ở mấy ngày, Đường Thi phát hiện, nàng là xuyên thư! Gởi nuôi gia đình tiểu ca ca là nam nhị, đối nữ chủ Tô Tiếu nhất vãng tình thâm, đến chết không phai.Đường Thi dọn hảo băng ghế, chuẩn bị vây xem này vừa ra ái hận dây dưa tình tay ba.Di? Tiểu ca ca như thế nào triều nàng cười đến như vậy đẹp?…
Author: SaThis is my sixth fic!-----Em thường nghĩ mình quên mất rồi, thời gian ngỡ trôi sẽ cách lòngEm thường nghĩ cảm xúc nhất thời, mà đâu biết say một đời....Lặng nghe em nóiLòng anh đau nhóiCứ trách sao không nhận ra tình yêu sớm hơn.Năm đó, Trương Tiểu Ái và Nguyễn Bảo Khoa vô tình bỏ lỡ nhau.-----------NSX: 28/09/2018NKT:❌DON'T TAKE IT AWAY FROM ME!❌Bìa: pinterest…
Xin chào đằng ấy, thật cảm ơn đằng ấy khi đã chọn vào đọc câu chuyện của tui giữa hàng ngàn tác phẩm hay ngoài kia nha!Bộ truyện nhẹ nhàng, ngọt ngào thôi, không có drama gì mấy, đại loại là kể về hành trình yêu nhau của 2 con người nơi đất khách quê người và câu chuyện hường phấn thường ngày của 2 bạn trẻ, cảm hứng của bộ là từ 1 chiếc phim siêu chữa lành tui mới xem mấy ngày nay.Tui viết bộ này một cách ngẫu hứng, với mục tiêu ban đầu là để chữa lành chính mình, cũng như muốn tạo ra niềm tin vững chắc với một tình yêu đẹp cho bản thân. Lúc viết xong tầm mấy chương đầu thì tui cũng muốn đăng lên đây cho những ai cùng hoàn cảnh, cùng sở thích để mọi người cùng đọc . Mong là câu chuyện của tui sẽ giúp đằng ấy chữa lành vết thương không phải đằng ấy gây ra, hay đơn giản chỉ là thư giản sau những một ngày mệt mỏi, mong những dòng chữ của tui sẽ là bến đổ cảm xúc cho đằng ấy.…
"Cái gì!cậu thích Nhật Minh á!??"Hoàng Thịnh tròn mắt nhìn cô bạn thơ ấu của mình đang crush đàn anh khó tính lớp trên - người mà hết lần này đến lần khác ghi tên cậu vào sổ sao đỏ không một chút thương tiếc vì đi học muôn . Nhưng biết sao bây giờ, cậu đành phải bày ra "chiến lược theo đuổi đàn anh khó tính" kia để giúp bạn thân mình thôi !Ơ thế nhưng mà..Sau 1 thời gian tiếp cận và làm quen anh, trong tim Hoàng Thịnh nhói lên một cảm xúc lạ lẫm..…
Bạn đang đọc truyện Đẹp Trai Là Số 1 của tác giả Lục Mang Tinh. Ban đầu, tín ngưỡng cuộc đời Ngu Thư Hân là: giày cao gót và tiểu thịt tươi là không thể phụ.Sau khi gặp Thái Từ Khôn , tín ngưỡng cuộc đời định mệnh của cô vội vã đổi thành: giày cao gót thực đáng quý, giá thịt tươi càng cao hơn, nếu vì Thái bảo bối, cả hai đều có thể vứt.Trích đoạn:Phóng viên: Ưu điểm lớn nhất của chồng cô là gì?Ngu Thư Hân : Đẹp trai, nhiều tiền, sống tốt.Phóng viên: Sống... sống tốt?Quản lý: Ý là, là y thuật cao siêu đấy!Ngu Thư Hân : Hả? Ý tôi là chỉ nam nữ... ưm!Quản lý bịt miệng kéo người đi: Phỏng vấn hôm nay đến đây chấm dứt, cảm ơn mọi người!CHUYỂN VER CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ CÓ BẤT KÌ VẤN ĐỀ GÌ SẼ XÓA CHUYỆN NGAY LẬP TỨC AI KHÔNG SHIP CP THÌ ĐỪNG VÀO TOXIC Ạ , CẢM ƠN MNG ĐÃ ĐỌC 💝…
Tác giả : Bí Ngô Lưỡng CầuTác phẩm: Rốt Cuộc Giả Dối Lại Chính Là Sự ThậtThể loại : Ngôn tình, phụ đam , ngược sủng xen kẽ.Couple chính : Lăng Đông - Hướng Tuyên KỳNhân vật phụ : Thần Bá Dương, Bách Vũ, Tống Tiểu Mỹ, v.v....____________________________________________________________________ Anh : Một đứa con sinh ra là cái tội, một con người xấu xí đến phát chán bỗng dưng thay tên đổi họ trở thành nam thần học đường, gương mặt anh tuấn, lạnh lùng.Cô: Một con người sống trong nhung lụa, được yêu chiều từ nhỏ, luôn dịu dàng bên cạnh anh bỗng dưng lớn lên trở nên đanh đá, bạo lực...chỉ có điều gương mặt vẫn đẹp như xưa.Tất cả lại do duyên số...một lần nữa cả hai gặp lại, cặp thanh mai trúc mã này liệu sẽ đi đến đâu????____________________________________________________________________Insta: ybb0301Gmail : [email protected]ÃY FOLLOW ĐỂ TIẾP TỤC THEO DÕI TRUYỆN MỚI NHẤT CỦA BÍ NGÔ LƯỠNG CẦU.…
Hi, mình viết những dòng chữ này vì mình muốn lưu giữ lại những điều đẹp đẽ trong cuộc sống này. Và mình muốn chia sẻ nó với các cậu.Có rất nhiều điều sẽ đến. Nếu như có một ngày trời âm u và tâm trạng các cậu hơi tệ, hãy đọc chúng, và bình tĩnh chiến đấu tiếp. Cố gắng lên!!! - Một con người đôi khi hơi thiếu muối nhưng luôn thừa vui vẻ -…
Truyện kể về một nhà văn tên là Hùng đi tìm cho mình nguồn sống mới ở quê nhà Thái Sơn sau bao năm xa cách. Đây như là cái duyên của anh, trong chuyến về quê này anh bắt gặp được những mảnh đời đau thương sau chiến tranh và cũng gặp lại được những người bạn cũ, những người họ hàng cũ.…
Không hiểu từ bao giờ, tôi hầu như không đọc truyện hiện đại. Có thể tôi chưa tìm được tác phẩm tôi thích, chưa tìm được tác giả khiến tôi phá vỡ định kiến của mình. Đã vài lần ngập ngừng rồi thôi, và lần này cũng đã suy nghĩ rất lâu mới quyết định đọc tác phẩm này. Thứ nhất là truyện hiện đại, thứ hai là chủ đề thanh xuân vườn trường, tự cảm thấy mình đã quá tuổi để đọc về những mối tình tuổi teen ấy. Nhưng cái tên Đồng Hoa đã kéo tôi đến với tác phẩm. Trừ những truyện hiện đại thì tôi đã đọc hết các tác phẩm của Đồng Hoa và truyện nào tôi cũng thích cả, dù có là đọc xong lại kêu gào, Đồng Hoa, tôi hận chị!!! Và, một lần nữa, Đồng Hoa đã không khiến tôi thất vọng.…
[ Nếu không phải vì thích người đó như vậy, sao mỗi năm trôi qua đều không thể quên được. ]Mối quan hệ giữa hai nhà Lục Ngu rất tốt, Ngu Từ đã yêu thầm đã phải lòng Lục Nghiêm Kì - thanh mai trúc mã của cô từ khi còn nhỏ, khi lớn lên, cô có một quyết định dũng cảm vào kỳ nghỉ hè trung học phổ thông.Lúc đó, các bạn trong lớp cũng có mặt, cảnh tượng hỗn loạn, cô bị đẩy vào vòng tay cậu ấy, giữa tiếng cười đùa, cô lấy hết can đảm thì thầm vào tai cậu: "Tớ thích cậu.""Vậy sao?", chàng thiếu niên nheo mắt nhìn cô kèm theo một nụ cười khinh bỉ: "Nhưng tôi không xem cô là bạn."Giữa tiếng cười nhạo, cô cuối đầu xuống, mặt đỏ như máu, có một loại sỉ nhục mà nhân phẩm bị chà đạp dưới chân.Kể từ hôm đó, Ngu Từ kiên quyết biến mất khỏi thế giới của Lục Nghiêm Kì, thề không bao giờ gặp lại.Nhưng nhiều năm sau đó vẫn gặp lại nhau.Một lần, Lục Nghiêm Kì gắp một miếng cá vào bát của cô. Cô nhẹ nhàng lắc đầu: "Tôi không ăn cá."Lục Nghiêm Kì: "Anh biết em không ăn nên đã gỡ hết xương cho em, sẽ không bị mắc cổ."Cô vẫn lắc đầu như cũ.Lục Nghiêm Kì đặt đũa xuống, nhìn vào mắt cô: "Sao em vẫn luôn cố chấp như vậy?"Ngu Từ cúi đầu, từ từ đưa thức ăn vào miệng.Cô là như vậy, vì hóc xương cá, cô cả đời không thể ăn cá. Vì những tổn thương người đó gây ra, có thể sẽ ghi nhớ suốt đời, không thể tha thứ.-Ngày trước yêu thích bao nhiêu, sau này chỉ muốn tránh xa.Cô oán hận nói: "Lục Nghiêm Kì, anh bị điên!"Anh ấy dựa vào cửa, lặng lẽ nhìn cô, trên môi nở một nụ cười khó hiểu:…
Tác giả: Vũ Thần HoànNguồn: https://wikidth.org/Bản gốc: 20 chươngVĂN ÁNBạn sẽ cảm thấy thế nào khi bản thân luôn phải xếp sau người khác?Châu Thư Dật chỉ có ba chữ.... rất, muốn, chết!Từ khi Cao Sĩ Đức chập chững bước vào cuộc đời cậu từ năm lớp 5, vị trí thứ nhất liền rời xa cậu, Châu Thư Dật từ 「Mãi mãi là số 1」nay đã trở thành 「Vạn năm số 2」... May mắn thay, sau khi lên Đại học là mỗi người mỗi ngả, bọn họ cuối cùng cũng có thể tạm biệt, tạm biệt, không ngày gặp lại rồi!Châu Thư Dật hân hoan chào đón cuộc sống Đại học và tham gia vào câu lạc bộ bơi mà mình yêu thích, không chỉ về nhất mà còn rất được hâm mộ, nhưng cậu lại không ngờ rằng mình đã nhìn thấy Cao Sĩ Đức trong trận đấu PK, khiến Châu Thư Dật không những không giành được chức vô địch một cách ngầu lòi mà còn bị rơi xuống nước rồi suýt chết đuối vì bị chuột rút.Cậu không biết được vì sao thế giới rộng lớn như vậy, mà tại sao Cao Sĩ Đức lại luôn đi theo mình, là vì muốn giễu cợt cậu hay là ──"Nếu như chỉ cần luôn thắng được cậu thì cậu mới luôn nhìn đến tôi, vậy thì tôi chỉ có thể cố gắng trở thành số một, để mãi mãi đặt tên mình bên cạnh tên của cậu."Bản edit phi lợi nhuận không có sự đồng ý của tác giả.…
Hai người bọn họ vốn là người của hai thế giới.Cô là viên ngọc sáng ngời dịu dàng e lệ trong tòa tháp cao. Còn anh là mãnh thú liều mình ngày đêm không màng sống chết nơi võ đài quyền anh ngầm dưới lòng đất.Cô gái mười bảy tuổi bị kẻ buôn người bắt cóc đến sàn đấu dưới lòng đất, trở thành vật báu bị giam cầm trong lòng bàn tay của Hoắc Mãng.Hoắc Mãng mang cô gái nhỏ về Đông Nam Á.Đường biên giới dài 4060 cây số, núi non trùng điệp.Anh dạy dỗ cô trưởng thành suốt ngày đêm bằng tất cả nhiệt thành cùng hoocmon nam tính của mình.Anh thích nhất cảm giác khi bàn tay thô ráp của mình xoa nắn hai luồng mềm mại đầy đặn của cô: "Cô vợ nhỏ, sướиɠ không? Ông đây sẽ làm em sướиɠ hơn nữa." Cô cắn môi, nước mắt đong đầy trên mi, nắm lấy bàn tay đang tung hoành trước ngực, thỏ thẻ, nức nở:"Đừng bóp nữa mà, được không? Đau lắm...""Xin anh đó, tôi muốn về nhà, anh cho tôi về nhà đi?""Em đã bị bán cho anh rồi, từ giờ nơi đây chính là nhà của em."…
"Một chút nhắn gửi đến bạn - người đang chênh vênh trên chặng đường Tuổi trẻ..."Tôi lặng lẽ viết những dòng này để gửi gắm những khát vọng chưa tỏ, để ngòi bút hoá thành đôi cánh nâng đỡ những giấc mơ cháy bỏng của tuổi trẻ, để in lại chút bước chân trên chặng đường thanh xuân....tôi muốn viết.Viết về tuổi trẻ, về những con người đang chập chững bước vào cuộc đời, về những cô cậu đang chênh vênh để trưởng thành, loay hoay để tập lớnVà viết, để ai đó khi đọc được, sẽ cảm thấy bớt cô đơn hơn một chút khi đang bất an, đang lo lắng kiếm tìm cái tôi giữa khói bụi nhân gian....Những vần chữ này, tôi mong rằng không chỉ là những nét mực lặng thầm trên trang giấy, mà sẽ hóa thành những nhịp đập đồng điệu, như sợi tơ vô hình kết nối muôn triệu trái tim đang cùng hòa mình vào bản hòa ca của tuổi trẻ. Có lẽ bạn và tôi đều đang bước qua ngày tháng rực rỡ mà mong manh ấy - những ngày mà nắng vàng tràn khắp lối đi, nhưng cũng chẳng thiếu những cơn mưa bất chợt. Những vần chữ này, tôi muốn chúng trở thành những chiếc lá kỷ niệm, lặng lẽ chở theo những ước mơ và khát khao, để khi thời gian phủ lên cuộc đời những lớp bụi mờ, chúng ta vẫn tìm thấy trong đó một thanh xuân bừng sáng. Mong rằng chút chiêm nghiệm, lăng kính nhỏ bé của bản thân tôi- một người trẻ cũng đang chênh vênh kiếm tìm bản ngã giữa thế gian rộng lớn sẽ chạm tới trái tim bạn như những lời nhắn gửi, Và viết, để ai đó khi đọc được, sẽ cảm thấy bớt cô đơn hơn một chút.------------------…
Nếu có một chiếc gương giúp bạn xuyên đến một thời gian khác thì bạn sẽ làm gì. Tình cảm giấu trong lòng sẽ đôi khi sẽ khó mà giữ được. Đôi khi chỉ đơn giản là hành động bất ngờ của đối phương cũng đủ làm con tim ta loạn nhịp. Một tình yêu dễ thương của hai nhân vật chính đến từ hai mốc thời gian khác nhau. Chiếc gương thần kỳ đưa họ gặp nhau rồi ở bên nhau.Liệu thật sự có thể bên cạnh nhau ?Hãy đọc tiếp đi nè!!ヽ(*・ω・)ノ* đây là truyện tự sáng tác !…