bà cụ bán vé số ở ngã tư xanh đỏ
truyện kể về một cụ già bán vé số ở ngã tư, bà với thân hình ốm yếu vì thương con cháu nên làm nghề bán vé số để nuôi chúng nó.....…
truyện kể về một cụ già bán vé số ở ngã tư, bà với thân hình ốm yếu vì thương con cháu nên làm nghề bán vé số để nuôi chúng nó.....…
Tên truyện: Tình Tựa Phù DuTác giả: Thảo Tử Hương PhongThể loại: ngôn tình cổ đại, SE/ HE tùy cảm nhậnVăn án:Tất cả chỉ vì bốn chữ " Hữu duyên vô phận". Hai người có duyên gặp nhau, nhưng không đến được với nhau. Họ cố gắng chống lại ý trời và họ càng cố gắng, họ càng xa nhau. Sau cùng là một cái kết cay đắng...…
Đoản văn, ngược luyến,…
Tác giả : Nghịch Dao Diễn giới thiệu: Đọc đi rồi biết=))…
lần đầu viết, có thiếu sót mong mọi người góp ý và bỏ qua. …
Truyện mới viết nếu chưa hay mong mọi người thông cảm hihi...…
Vương Thiên Hạo Hoàng Tuyết Nhi Hoàng Mặc Thiên Vương Nguyệt Ánh…
Độc thoại…
Cậu vốn chỉ là một người bình thường, một cậu trai 14 tuổi bình thường như bao người, hằng ngày đều đi học, chơi, ăn và ngủ. Rồi bỗng một ngày, cậu đột ngột bị bắt cóc.Tác giả: Myung NguyễnThể loại: bắt cóc, rape, 1×1 , cảnh vệ ôn nhu công - nhút nhát thụCặp đôi chính: Josh - Ali Cặp đôi phụ : Goo Yong Ha - Park Yoon KanTruyện có yếu tố bạo dâm. Ai dị ứng vui lòng click back…
Tự truyện…
Chuyển ver từ đam mĩ Ngày Hôm Qua (Tạc Thiên) của tác giả Phong Lộng. Thể loại hiện đại đam mỹ, thương trường tình cừu, phúc hắc công, ngược luyến tàn tâm, 1vs1, HE…
Đối với Kiên, hôn nhân là điều gì đó thật gàn dở và trói buộc. Dù đến tuổi anh hầu hết bạn bè đã lập gia đình, Kiên cũng không hề cảm thấy cô đơn. Đam mê duy nhất của Kiên là công việc và kiếm tiền, là hoàn thành một thương vụ khó khăn sau đó lặng lẽ nhẩm đếm số tiền tăng dần trong tài khoản. Anh hài lòng với việc trở về nhà một mình sau một ngày dài mệt mỏi. Dù đi khắp các khách sạn hạng sang ở Hà Nội với không thiếu những cô gái đẹp, Kiên chưa từng đưa ai về nhà. Những cô gái bám lấy Kiên đều đẹp đẽ, chu toàn và thật sự yêu anh, Kiên đón nhận sự dâng hiến của họ nhưng chưa từng dùng tình yêu đáp lại, nên họ cũng lần lượt bỏ đi, và Kiên hài lòng vì điều đó, bởi thực lòng anh ghét sự trói buộc. Anh có thể vui chơi qua đường chứ không cam tâm buộc mình dừng lại gắn bó với bất kỳ ai.Thế nhưng chiều hôm đó, sau buổi họp muộn, Kiên không trở về nhà cũng không tìm một cô gái nào đó vui chơi như thường lệ. Anh lái xe lòng vòng trên phố, ngẫm nghĩ về cô gái bé nhỏ đã đối chất với anh 2 tiếng đồng hồ trong buổi ộp vừa qua. Kiên cũng không ngờ rằng người con gái có nhan sắc bình thường nhất trong những người tiếp cận anh sau này lại là người ở lại trong tim anh cuối cùng. Tối hôm đó, lần đầu tiên trong ba mươi sáu năm cuộc đời, Trần Trọng Kiên nhẩm thầm một cái tên phụ nữ xa lạ trước khi chìm vào giấc ngủ: Đặng Huyền Châu.…
Một cái như kiểu nhật ký công khai, nơi tôi kể về đời mình 🐧…
một lần nữa, đây là fanfic Dương-Khanh. Ai không ship mời clickback.Dành cho tất cả Bào Mao <3…
Thích Hưng từ hồi Lão Cửu Môn lận, cũng được hơn một năm rồi. Từ lâu đã muốn làm 1 file nhật kí, ghi lại những lịch trình hoạt động của Hưng. Bắt đầu từ tháng 11-2017, mình sẽ ghi lại những dấu chân Hưng đi trên con cđường sự nghiệp của mình, làm nơi lưu giữ kỉ niệm về Hưng, các chuyến bay các buổi fanmeet, lịch trình công khai của anh. Sau này có muốn lục lại cubgx ko phải đi khắp nơi tìm kiếm…
Đang yên đang lành đột nhiên lại bị bắt đi làm 'vương phi'? Cậu đây là một đại nam nhân có được không?!Vương phi gần đây đột nhiên thay đổi đến nhìn không ra, vương gia cảm thấy đau nhức cả đầu."Ách, hình như người nọ là người mình thầm mến?!"…
Dựa trên mộ câu chuyện có thật, lấy cảm hứng từ một người và thêm vài chi tiết hư cấu. Chủ yếu là do tác giả tự biên tự diễn từ góc nhìn một chiều.…
Bốn năm trước, Tiêu Chiến đứng giữa sân bay đông người, một mình lạc lõng gắt gao siết lấy điện thoại, khổ sở gằn từng tiếng một."...rốt cuộc chúng ta có phải bạn bè không?"Đầu dây bên kia im lặng một lúc, cho tới khi anh muốn tắt máy mới thấp giọng nói.[ Không phải. ]Bốn năm sau, Vương Nhất Bác hung hăng tóm lấy cổ áo của người luôn xen vào, làm rối loạn cuộc sống mới của cậu, nghiến răng nghiến lợi hỏi."...rốt cuộc anh có xem tôi là bạn không?!"Người kia thế nhưng lại nở một nụ cười vân đạm phong khinh, ánh mắt hờ hững đến mức khiến cậu đau lòng trả lời."Không có."."Anh của bốn năm qua, chưa bao giờ xem em là bạn.""Thầy Tiêu, yêu đương đi?"…