Truyện được lấy ý tưởng từ những bài hát (tùy theo từng chap)Nhân vật hư cấu không liên quan đến cp ngoài đời.Truyện chứa nhiều từ ngữ tục tĩu.Không bình luận xấu về nhân vật.Spam=block!!!LƯU Ý TRƯỚC KHI ĐỌC TRUYỆN!!!!!!!…
Mỗi người họ là những nốt nhạc riêng lẻ trôi nổi nơi nhân gian, xuyên qua những vết nứt âm giai trên dòng thời gian để vô tình hay cố ý hòa cùng nhịp đập, mang theo những nốt ngăn dở dang chưa kịp điền lời, để va vào nhau, tạo thành một bản tình ca thay cho lời được nói. "Áng văn nơi hạ thế" là nơi tình yêu không hiện lên qua tên gọi mà lặng lẽ sống trong từng dây tơ bị giăng nhầm lối, qua tiếng nhạc dạo đầu một thời thơ ấu, qua điệp khúc thời thiếu niên chập chững trên đường đời, và qua hồi ức của kẻ to xác trong hình hài người lớn. Tóm gọn là thứ âm thanh cất vang từ những đứa trẻ học cách trưởng thành.Họ thương nhau như thế, như thể không gian chưa đủ rộng để ôm trọn nhau, như thể đức chúa trời cố tình trêu ngươi đúng lúc trái tim loạn nhịp. Và giữa cõi hạ trần mịt mù lời chưa nói, những áng văn sẽ thay người cất vang từ trái tim."Có bản nhạc chỉ viết một lần và những người gặp nhau vào đúng một mùa.""Nếu có kiếp sau, xin đừng để chúng tôi gặp nhau khi còn dang dở.""Trên đời này có người người sinh ra để gặp một người, rồi tan biến vào hư không."…
Đây là nơi tung hoành với những cái hố siêu to khủng lồ của t.Vì lười viết nhưng mà cứ đến đêm là đầu luôn bật ra ý tưởng nên t quyết định tạo ra cái fic này để viết giải toả nỗi lòng khổ sở của một con au không có bồ ngày ngày đi hóng ké cơm chó này. Sẽ có truyện vui, truyện buồn khác nhau tùy theo tâm trạng, mong mọi người thông cảm. Được rồi không nhiều lời nữa, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!Ngày đăng: 1/1/2022…
Tác giả: Mun Câu chuyện này được lấy cảm hứng từ sự kiện có thật trong khoảng thời gian đi học của tác giả. Tên của các nhân vật đã được thay đổi để đảm bảo sự riêng tư cho họ.SUMMARY: Delilah đã khá buồn ngủ, nhưng trên môi vẫn giữ nụ cười ngốc nghếch. Một giờ sáng, discord của cô sau khi bị hành suốt bốn tiếng cuối cùng cũng được buông tha. Tuy nhiên điều đó không có nghĩa cô ấy sẽ an phận lên giường đi ngủ. Thật không lấy làm lạ khi bộ não phủ đầy kem socola chuối của cô nghĩ ra ý tưởng tỏ tình bằng cách dở hơi này. Theo một cách nào đó thì hôm nay là ngày Cá tháng Tư, dù có bị từ chối cũng đỡ nhục phần nào chứ, phải không?…
! WARNING:1. Truyện "Soda Chanh Và Chút Ngọt Ngào" thuộc quyền sở hữu của Mèo Lười, vui lòng không sao chép, reup, chuyển ver dưới mọi hình thức.2. Truyện được viết theo ngôi thứ 3.3. Truyện có yếu tố phi thực tế, tuy nhiên chỉ là một số phần được phi hóa lên, nên gần như xuyên suốt truyện đều là những sự việc có khả năng xảy ra ở thực tại.4. Các địa danh trong truyện đa số không có thật.5. Vì là dân nghiệp dư nên truyện của tớ ắt hẳn sẽ còn những sai sót, mong rằng tớ sẽ nhận được nhiều sự quan tâm cũng như là góp ý của mọi người để bản thân có thể sửa đổi, và trở nên hoàn thiện hơn.6. Lưu ý nhỏ: Đây là bộ truyện đầu tay của tớ.Lời cuối cùng, Mèo Lười xin được gửi lời cảm ơn chân thành nhất đến tất cả các bạn độc giả đã quan tâm và để ý đến tớ cũng như mẩu truyện nhỏ của tớ. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!…
Hasegawa Akiho là một cô gái 18 tuổi bình thường trừ việc cô có niềm đam mê sở hữu tất cả các pokemon trên Nhật Bản. Cô vốn ở thị trấn Asahi huyện Mie tỉnh Mie vùng Kinki, nhận Pokemon khởi đầu từ 8 năm trước. 8 năm trời ròng rã cô thu phục rất nhiều pokemon. Tạm gác lại ước mơ thu phục tất cả pokemon, cô mang theo tất cả pokemon của mình quay về Asahi....Lưu ý : Truyện dựa trên thế giới Pokemon nhưng không liên hệ đến nhân vật nào trong anime Pokemon. Dù nhân vật người Nhật, bối cảnh ở Nhật, nhưng tên Pokemon tôi viết tên tiếng Anh =)). Akiho là người Mie gốc Tokyo :). Sân bay xuất hiện ở chương đầu là tự nghĩ ra vì tác giả không tìm được thông tin về sân bay ở Mie.…
Tên truyện: Tôi thấy sông NgânTác giả: Vân Nã NguyệtThể loại: Hiện đại, vườn trường, hào môn thế gia, thiên chi kiêu tử, ngọt ngào, HE.CP: Cô gái giỏi đóng kịch xinh đẹp đáng yêu x thiếu gia làm việc ngông cuồngẢnh: Tâ[email protected]ới thiệu: Tại trường cấp ba dân lập Lâm Thiên toàn con nhà giàu, Ngu Tinh trước giờ luôn sống rụt rè nhút nhát bỗng nhiên bị chơi khăm đáng sợ.Đám bạn nhà giàu lấy tên cô để viết thư tình cho Thịnh Diệc.Nghe đồn đàn anh này ương ngạnh lông bông, ngông cuồng không sợ đất không sợ trời...Lại còn giận vui thất thường, khi cười mắt có đào hoa, kẻ nào dám trêu ắt sẽ gặp họa. Từ ấy, cô đành phải giữ mình cẩn thận hơn. Sau này vào một ngày nọ, Ngu Tinh gặp chuyện phải trốn vào địa bàn của người khác, tình cờ gặp gỡ một thiếu niên xa lạ. Người đó ngồi xổm xuống, nhìn chằm chằm khóe môi bị rách của cô gái trước mặt, cảm thấy thú vị: "Cô tặng tôi một nụ hôn, tôi trả đũa giúp cô, thế nào?"Ngu Tinh miễn cưỡng cười gượng: "Xin lỗi anh, tôi thích người khác rồi..."Sợ anh không tin, cô còn diễn như thật: "Anh biết người đỉnh nhất ở trường trung học dân lập Lâm Thiên chứ? Đàn anh Thịnh Diệc của chúng ta ấy, vừa đẹp trai lại còn phong độ, tôi muốn chết đi sống lại, muốn trèo đèo lội suối vì anh ấy!"Vừa dứt lời, thiếu niên khôi ngô liếm môi mỉm cười:"Vậy hả?" Đôi mắt đào hoa hết sức quyến rũ, "Trùng hợp quá, tôi chính là Thịnh Diệc đây."Anh thấy ngân hà, giữa bao la vô tận, chỉ có mình em là ngôi sao của anh. (*Chữ…
Trần Thái Bảo - thanh niên đang học lớp 11 với vẻ ngoài có thể miêu tả như thế này: 1 tên luôn để tóc che gần hết mắt, luộm thà luộm thuộm, mắt cá chết, bất cần đời, học lực bình thường, sở thích lại là ngồi tự kỷ 1 mình. Vì một lý do nào đó cậu lại lọt vào ngôi trường chuyên số một ở thủ đô - Trường THPT Tân Tiến. Trong lớp cậu thường xuyên bị bắt nạt bởi chính thầy cô giáo và các bạn của mình bởi gia thế không rõ ràng kiêm luôn cái vẻ mặt thèm thông của cậu.Tuy nhiên, Bảo lại có 1 quá khứ không hề đơn giản và cậu đang cố chôn vùi nó đi để sống một cuộc sống bình thường. Tuy nhiên cái quá khứ không mấy đẹp đẽ ấy lại được Mai và Linh - hai hot girl xinh đẹp nhất nhì tại ngôi trường Tân Tiến này biết đến mà còn có mối quan hệ không hề đơn giản với nhân vật chính của chúng ta. Liệu quá khứ của Bảo như thế nào ? Anh ta sẽ chạy trốn quá khứ hay vượt qua mà hướng đến tương lai?Hãy cùng LogCần dõi theo Bảo qua từng lời văn câu chữ.Tác giả: LogCầnBút danh: LongDra8369…
Oneshot về những chuyện xoay quanh cuộc sống hàng ngày của Mingyu và Wonwoo ○ Các chap không liên quan đến nhau, mỗi chap sẽ viết theo lyrics từng bài hát trên tựa nhee ( hình ảnh thì mình đều lấy trên Pin )…
Quá khứ ấy đã không kịp giữ lại Trôi đi mang theo câu chuyện chúng ta Nước mắt ướt đẫm nơi mình giã từ Giọt lệ nào còn thiêu cháy tim. Yêu, giữa thế gian đầy nỗi niềm Người là điều mà ta kiếm tìm Trời đất bao la, chỉ có mình ta Ngày tháng dài đâu biết tương lai Tiếng gió buốt giá bên ngoài thét gào Trong ta suy tư không còn vấn vương Nỗi nhớ phút chốc đau thật nhói lòng Giật mình chỉ còn ta với ta Lòng chợt quặn thắt, giọt lệ mặn đắng Chỉ nguyện vì một người yêu suốt đời Trời đất hoa bay, một tiếng đàn say Sẽ đi cùng em khắp chân trời. Gió thét trong sương giá vây quanh mưa cô đơn quá, không sao ngăn bước đến bên người phút này.Tay trong tay không lo ngày mai, dù một đời này biết trước đau thương đã an bày. Sẽ bên em đến muôn đời. Tay trong tay không dứt Ta yêu nhau không dứt Dẫu có những đớn đau ngày sau Yêu không phôi phai ta dìu nhau qua chông gai, trên đường dài mình cùng say ân ái. Qua bao nhiêu đau đớn Qua bao nhiêu cay đắng------------------------------------Mặc dù hình dáng, kí ức đều thay đổi nhưng tình yêu đối với hắn - Nhan Mạc Oa vẫn không thay đổi liệu trong thế giới đầy nguy hiểm và tàn khốc này nàng sẽ ra sao.Các bạn nhớ theo dõi và ủng hộ mình nha !( có thêm rất nhiều nhân vật cũng như chi tiết mới )…
Một ông thầy trung niên kèm theo là một chủ nhà trọ lầy lội, biến thái nhưng quan tâm đến học trò của mình.Một cái lớp cá biệt với đầy đủ các thành phần nguy hiểm của thế giới tụ họm. Mỗi người một tính cách, mỗi người một cuộc sống, mỗi người một cách nghĩ riêng. Tuy họ chỉ là những người bình thường và không có gì đặc biệt đi nữa :)), họ vẫn đã tạo ra được sự khác biệt về cả mặt tính cách :)) lẫn về tình yêu.Và tất cả đã tạo nên câu chuyện mà họ cùng viết ra...Về tuổi thanh xuân bá đạo của họ.…
Từ một cô gái ở thời hiện đại, mê đọc ngôn tình và chơi otome game (game hẹn hò cho nữ ), tôi ngỏm do tai nạn, may mắn thay tôi đã chuyển kiếp... mà... MAY CÁI NỖI GÌ CHỨ!!! Nhập vào thân xác của một nữ phản diện quý sờ tộc trong một game hẹn hò đã từng chơi. Tệ hơn là đến cuối tôi sẽ bị trục xuất nếu nữ chính có good end và ngỏm lần hai nếu là bad end, theo normal end thì sẽ bị vô tù. Lẽ nào không có đường sống cho tôi sao?! Thà tôi được tái sinh như nhân vật phụ còn hơn! Giờ đây tôi phải tránh dead end của mình bằng mọi giá.…
Ngày anh rời khỏi cõi đời, linh hồn em cũng rời bỏ thế gian này theo anh, hoà vào làn khói xám, mang theo một phần xác thân đã hoá tro bụi của người em dốc hết ruột gan để yêu thương.Em dùng ánh mắt thất thần nhìn Lệ Quyên. Chị ta không nói câu nào mà dang tay ôm chầm lấy em, cất lên những lời nói trách móc nghẹn ngào. "Mày... Con nhỏ này, người đi rồi, bản thân ở lại cũng phải cố gắng sống thật tốt. Thiên Phong trên kia nhìn xuống, thấy người nó thương day dứt bản thân đến mức này... Nó sẽ đau lòng mà chết thêm lần nữa mất..."Tình trạng: Chưa hoàn…
Các truyện ngắn mình viết vào lúc rảnh rỗi, thuộc đủ thể loại, có đủ kiểu ending, hoan nghênh mọi người ghé qua (❁'◡'❁)Truyện mình tự sáng tác, không đặc sắc nhưng nghiêm cấm reup, chuyển ver trái phép dưới mọi hình thức._____________________[Mong cho cậu được sống như cơn gió, vô ưu vô lo, bình an vui vẻ]#hnld…
Có người toả sáng.Có người đứng phía sau ánh sáng.Nhật Linh - coser nổi tiếng, hay livestream giữa đêm, em khóa dưới đầy năng lượng.Hoài Nam - sinh viên kỹ thuật trầm tính, làm staff hậu trường, chỉ biết im lặng theo dõi.Họ gặp nhau vì một sự kiện.Một ly trà sữa. Một ánh nhìn.Không ai biết liệu đó có phải là bắt đầu của một điều gì đó.Nhưng mỗi lần cô nói, cậu đều lặng lẽ lắng nghe.Một câu chuyện về tình cảm thầm lặng, như ánh sáng hắt qua rèm cửa - không chói, không rõ ràng, nhưng đủ để thấy lòng mình lay động.…
Tác giả: Lãnh TuyềnConvert: ss MuacauvongNguồn Convert: TangthuvienChuyển ngữ: HaranNguồn: https://hachikoranran.wordpress.com/truyện-da-hoan/ngon-tinh-hiện-dại/nơi-nao-củi-gạo-khong-vương-khoi-bếp/Độ dài: 46 chương chính văn + 5 phiên ngoạiThể loại: Cưới trước yêu sau, khổ trước ngọt sau.Văn án:Niếp Ân Sinh: "Tôi không thương anh, chỉ là ở cùng một chỗ nên ở cùng một chỗ thôi."Trần Dũng: "Tôi cũng không yêu em, chỉ là không muốn rời xa, cho nên ở cùng một chỗ."Niếp Ân Sinh: "Vậy... vẫn tiếp tục chứ?"Trần Dũng: "Em dám mơ tưởng tới người khác! Đương nhiên, nhất định tiếp tục!"Lời dẫn: Gặp nhauLí Hải Phi ngay ngày hôm qua, mang theo toàn bộ đồ đạc của anh, đi phía Nam. Đứng ở cổng soát vé, anh nói "Ân Sinh, em là cô gái tốt, em nhất định sẽ gặp được người tốt." Sau đó, làm thủ tục, ra cửa, cười vẫy tay với tôi. Ngọn đèn chiếu xuống góc áo trắng của anh, hơi hơi tỏa sáng. Hình ảnh kia thực kinh điển, hình ảnh kinh điển đó mãi dừng lại trong lòng tôi, ngay cả nằm mơ, đều mơ về anh. Chẳng qua, trong mơ tôi không như hiện thực chẳng nói lời nào, tôi mở miệng, hỏi một câu "Hải Phi, nếu em là cô gái tốt, vậy vì cái gì anh còn muốn rời đi?".Tôi không xinh đẹp? Không thông minh? Không ôn nhu? Chỉ cần hai chữ lý tưởng là anh có thể bỏ tôi ra đi? Anh không trả lời, vẫn vẫy tay như vậy, cười với tôi. Trong lúc ngủ mơ, tôi than thở tức giận: Tôi hận lý tưởng!…
Có một Park Jimin vẫn luôn hết mình bất chấp mà yêu thương cậu út.Có một Jeon Jungkook hồn nhiên ngây thơ tiếp nhận tình yêu từ hyung mình.Một câu chuyện nhẹ nhàng, đơn giản nhưng ngọt ngào... Về một hyung ân cần ôn nhu đến phiền toái, và một nhóc út kiệm lời, trong nóng ngoài lạnh.Hai con người trái ngược như hai cực nam châm, vụng về trao nhau yêu thương.Tạo thành một định mệnh đáng yêu, tuy có phần... không theo lẽ tự nhiên nào hết.…
Tên: Liệp giả thiên hạ ( Thế giới thợ săn)Tác giả: Na Thì Yên HoaNguồn: BanlongusThể loại: Võng duViệc hạnh phúc nhất trên đời là có cơ hội để hối hận.Trước kia cô chỉ biết mỗi game, bỗng nhiên sống lại lúc cha mẹ vẫn còn yêu nhau. Để chiếu cố người nhà, cô trở thành game thủ chuyên nghiệp. Chẳng qua cô không chọn nghề nghiệp pháp sư như trước nữa, bây giờ cô muốn làm Tinh linh Thợ săn. Cô chỉ muốn làm một người bình thường nhưng sao không thể thoát khỏi chữ 'thần' ấy? Người nào đó: "Thật ra anh là thần"P/s: Truyện ko phải do mình edit, chỉ là thấy hay quá. Vì trên wp ko có nên mình đăng để đọc. Cảm ơn…