Ngày cô đồng ý bước vào căn phòng đầy ánh đèn vàng ấm áp ấy, tim cô vẫn chưa thôi rộn ràng dù biết rõ đây chỉ là một cuộc hôn nhân "giao dịch". Anh - người đàn ông với ánh mắt sắc lạnh và nụ cười không nở trên môi - đứng sừng sững bên cạnh, như một tảng băng giữa mùa đông rét mướt."Cô nên nhớ, đây không phải chuyện tình cảm. Đây là hợp đồng." Giọng anh lạnh lùng, dứt khoát, không một chút lay động.Cô cắn nhẹ môi, ánh mắt vẫn đầy quyết tâm: "Gả cho anh, em không thiệt."Chỉ một câu nói đơn giản mà như một lời thách thức ngầm, đánh thức thứ cảm xúc mà cả hai cố giấu kín trong lòng. Và từ giây phút đó, cuộc đời họ bắt đầu bước vào một hành trình không ngờ...…
Tác giả: Bích sắc tiêu daoVăn án:Ba năm lớn dần, một đường nhấp nhô đến nay, chỉ có trong đáy lòng phân kia tình chưa bao giờ thay đổi.Một phổ thông tiểu nhiệm vụ, lại trở thành số mệnh luân hồi mở lại... Lúc này đây, lấy ảnh làm mục tiêu thiếu niên, có không thật sự mang về trong lòng duy nhất chấp nhất?Hết thảy giống như trở lại lúc ban đầu khởi điểm—— Sasuke, theo ta về nhà đi—— ở cuối xe, ngươi tại nói đùa saoĐánh gãy tay chân của ngươi cũng muốn mang ngươi trở về.Không muốn cùng ngươi cùng chết trận sa trường, tại cái thế giới kia tài năng hảo hảo mà lẫn nhau lý giải. Chúng ta đều muốn sốngTiếp tục tương ái.Bên cạnh bọn họ đều có vô số ái nhân, nhưng chỉ có đối mới vừa rồi là duy nhấtCần nhất chính là đối phương sinh tử tương tùy làm bạn—— Sasuke, ta nhất định phải mang ngươi trở vềNgươi, là ta cả đời duy nhất chấp nhấtMột câu khái quát toàn văn:Naruto vẫn như cũ phấn đấu vu truy Sasuke giữa đường xáBài này là việc chính minh tá phụ all tá hướng, xin chú ý thực dụng v, hoan nghênh hết thảy ý kiến cùng đề nghị nha.Thuận nói nội dung vở kịch: Bài này nội dung phát triển vi tại Naruto cùng Hachibi thành công tu hành chấm dứt, đến Madara khai nhẫn giới đại chiến chi gian, trong lúc này nguyên bất quá mấy tập quá trình, nhưng tại bản Văn Trung bị vô hạn kéo lớn, thích hợp cũng có nội dung vở kịch cải biến, nhưng trừ này cùng nguyên cũng không xung đột, thỉnh đều biết vNội dung nhãn: Hokage cường cường tình hữu độc chungTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Uzumaki Naruto, Uchiha Sasuke ┃…
Sau một đêm kích tình, cô đã thành công khi trèo lên giường của Nhạc Thính Phong, kim cương lão ngũ nổi tiếng toàn quốc. Cô đã trả được thù còn anh sau một đêm lại luôn nhớ đến cô. Ba năm sau, khi gặp cô trong thang máy, anh đã nói:" Nếu ngủ với tôi một đêm, vai diễn xxx sẽ thuộc về cô" " Ngủ với tôi 2 đêm tôi sẽ giúp cô giải quyết được đám cặn bã kia "..." Ngủ với tôi "..." Nhạc Thính Phong "Anh hết trò rồi hả?"Nhạc Thính Phong nheo đôi mắt hẹp dài của mình, một đôi mắt phượng đúng tiêu chuẩn chưa kể còn kết hợp với một chiếc mũi cao thẳng và đôi môi mỏng, đẹp nhưng cũng thật bạc tình. Trên khuôn mặt luôn mang theo vẻ ngả ngớn, bất kể là nhìn ai, quan sát vấn đề gì đều mang theo vẻ lạnh lùng không chút cảm xúc.Yến Thanh Ti nhướng mày nói: "Sao, mới ngủ có một đêm liền yêu tôi rồi à? Đừng có nói với tôi là anh định bỏ vợ chưa cưới của anh nhé, để ở cùng tôi, Nhạc tiên sinh à, từ lúc nào mà chúng ta lại có tình cảm sâu đậm như vậy?" Nhạc Thính Phong càng túm chặt cổ tay Yến Thanh Ti hơn, chặt đến mức cánh tay cô như muốn đứt ra. "Cô bò lên giường của tôi chỉ là muốn trả thù nhà họ Yến?" Yến Thanh Ti khẽ nhướng mày, tiến sát lại nói: "Tôi lên giường với anh chỉ vì anh là người đàn ông của Yến Như Kha, điều này chẳng phải anh đã sớm biết sao? Còn trưng cái vẻ vô tội ấy làm gì?".…
" Hai năm, có thể là ba năm, anh vẫn chờ em có được không? "" Anh sẽ mãi chờ. Cùng với tiểu bảo bối của chúng ta. "" Cuộc đời em ngang dọc đều bất hạnh, nhưng rồi anh xuất hiện, anh mang đến hi vọng và tình yêu đến bên em. cảm ơn anh đã hiện diện trong thanh xuân của em. Em yêu anh. "_________________________" Mẹ nhà em! Em đã bảo hai năm, ba năm còn gì? Vì sao đến bây giờ đã là năm năm, em vẫn chưa quay về? Em muốn thử thách lòng kiên nhẫn của anh à? "........." Uất Huyền, em về chưa? Anh và tiểu Đậu nhớ em lắm rồi... "" Uất Huyền, tiểu Đậu bảo em là đồ sắc lang, cưỡng hiếp baba rồi đẻ ra nó xong bỏ đi biệt tích, không thèm nhớ lấy một lần."" Uất Huyền, hôm nay tiểu Đậu bị sốt, cả nhà xào xáo cả lên. Mẹ cuống đến nỗi đòi cho người đi khắp cái trái đất này kêu em về chăm con. Ba thì còn mặc quần ngủ chạy đến bệnh viện gọi chị dâu về. Tiểu Đậu dù bị sốt vẫn rất ngoan, không khóc quấy, không làm nũng. Em xem, thằng bé rất giỏi, gia đình cũng rất thương thằng bé, thằng bé sẽ không sao đâu. Chỉ là anh đây lại rất cô đơn đấy. Uất Huyền, anh nhớ em. "___________________________tác giả: Chennhân vật chính thay nhau trầm tĩnh: Uất Huyền × Lăng Chính Thần. mẹ tác giả có bệnh tạo ra hai đứa con có bệnh. Diêu Uất Huyền: bê đê chính thống. Có quá khứ hẹn hò với phụ nữ. Trầm Tính, có chút trải đời, rất dịu dàng cũng rất men? Lăng Chính Thần: Nhiễm gen sát gái của bố nó. Có quá khứ lên giường với rất nhiều phụ nữ, sau khi gặp nữ chính và nghe câu kia xong thì chấm dứt hẳn tình trạng "tình một đêm".…
Tên cũ: Bạch Vụ Hoa Tên mới: Bách Quỷ và Bạch Vụ Hoa Mô tả: Ngày hôm ấy, cái ngày mà thiếu niên xinh đẹp tưởng chừng như sẽ chấm dứt sinh mệnh tại một nơi tối tăm lạnh lẽo, lại vô tình gặp được một người kì lạ Nói là người cũng không phải, mà là yêu quái, một yêu quái đã có khế ước sinh mệnh với Hữu Nhân Sổ, nhưng lại không muốn được trả tên Yêu quái nở nụ cười trìu mến, mang đến cho cậu tia hi vọng nhỏ nhoi trong cuộc sống đầy bế tắc chốn miền quê lạc hậu, và rồi, cậu gặp được nhiều người, cả người lẫn yêu Nụ cười trên môi chưa bao giờ dập tắt khi nhìn thấy cậu, họ dần mang đến cho cậu một thứ, thứ được gọi là "nhà"--------------------------------------------------- Nhân vật chính: Natsume Takashi Truyện có sự góp mặt của một số nhân vật trong nguyên tác Natsume Yujinchou và hầu hết nhân vật trong Boku no Hero Academia Một số nhân vật ( đa phần là yêu quái) được lấy ý tưởng từ truyền thuyết dân gian Nhật Bản và nguyên tác Nurarihyon no Mago của tác giả Hiroshi Shiibashi. Nhân vật không thuộc sỡ hữu của tôi, nhưng cốt truyện thì có Lưu ý: Natsume tuổi thật sẽ nhỏ hơn nguyên tác, chừng 1,2 tuổi Cảnh báo: OOC, hình ảnh giết chóc, bạo lực, máu me, có thể có body horror, mong độc giả lưu ý cp: chưa xác định ( có thể không có ) Truyện chỉ được đăng trên nền tảng Wattpad, những web khác hoàn toàn là ăn cắp, mong mọi người hãy tìm đến web gốc để đọc…
Huyền Ấn Giang Hồ là một tiểu thuyết kinh dị huyền bí dài ~85,000 từ, kể về hành trình đầy ám ảnh của Lương, một thầy tàu trẻ tuổi ngông cuồng nhưng tài năng, trong bối cảnh Việt Nam thế kỷ 19. Dưới sự dẫn dắt của sư phụ Khúc Quân, Lương đối mặt với những lời nguyền cổ xưa từ thời nhà Minh, bắt nguồn từ một kinh thư tà thuật đầy quyền lực. Hành trình của anh dẫn đến những bí mật đen tối liên quan đến ngọc bội - di vật của mẹ, và dấu ấn lời nguyền trên chính cơ thể mình.Câu chuyện mở đầu tại cánh rừng Quảng Tây năm 1805, nơi Lương và Khúc Quân chạm trán Hắc Phong - một hồn ma tà ác từng là sư đệ của Khúc Quân, bị phong ấn dưới giếng ma ở đền cổ Hồ Nam. Hắc Phong truy lùng ngọc bội của Lương để phá phong ấn, giải phóng quỷ cổ - một thực thể giáp đen gầm rú, mang sức mạnh hủy diệt. Trên hành trình, Lương gặp A Tình, cô gái Miêu mang dấu ấn tương tự anh, và giữa họ nảy sinh mối tình đầy bi kịch. A Tình, với quá khứ mất gia đình vì quỷ núi, trở thành đồng minh của Lương, cùng anh đối đầu những thế lực tà ma.Từ làng nhỏ ven sông đến rừng sâu Hồ Nam, Lương phải chiến đấu với quỷ núi, Hắc Phong, và cả âm mưu của Lê Đình - một quan chánh bí ẩn tìm kiếm kinh thư cho mục đích riêng. Mỗi chương là một mảnh ghép hé lộ lời nguyền, từ nghi lễ cấm của người Miêu đến bi kịch của Khúc Quân và Lâm Thanh (Hắc Phong). Cao trào diễn ra khi Lương đối mặt quỷ cổ ở giếng ma, phá hủy kinh thư nhưng không thể chấm dứt lời nguyền, để lại cái kết mở đầy ám ảnh.Với không khí u ám, Huyền Ấn Giang Hồ k…
Anh là Lôi Triết năm nay 30tuổi , cao 1m9 dáng vẻ của anh toát lên sự lạnh lùng kiêu ngạo , sự bá đạo dứt khoát ,giết người không chớp mắt , anh là một con người máu lạnh , vô tình lừng danh khét tiếng và gu anh thích ở phụ nữ chính lành sự thanh minh , sạch sẽKhuôn mặt góc cạnh , đôi mắt đen sâu thẳm như không đáy cùng chiếc mũi cao , đôi môi mỏng tạo nên vẻ anh tuấn hiếm có .Anh rất ghét sự dối trá , nội tâm nhạy bén khiến anh dễ dàng phát giác ra sự dối trá từng người nếu anh không giết thì sẽ khiến người đó sống không bằng chết khi dám phô ra lời lẽ nghịch lý trước mặt anh .Lôi gia là một bang phái lớn nhất , nắm quyền lực toàn bộ đứng đầu thế giới khiến ai ai cũng phải cúi đầu trong đấy Lôi Triết chính là chủ bang là ông trùm có quyền lực lớn nhất trong hắc đạoĐạo lý của anh là " Thuận thì sống , nghịch thì chết"Người người khi vô tình hay tình cờ nghe đến tên Lôi Triết đều toát mồ hôi lạnh bày ra dáng vẻ bất an ,sợ sệt **Cô là Ức Linh năm nay 23, cao 1m68 , cô là một sát thủ nhỏ nhưng nhanh nhẹn hơn ngườiTrong một lần tiến hành làm nhiệm vụ được giao cô đóng giả làm nữ thuộc hạ lẻn vào Lôi gia để ám sát một nam thuộc hạ của bang phái , người đó cũng là một nhân vật giúp Lôi Triết đạt được nhiều chính sách dù biết rằng nguy hiểm khi động vào người của anh nhưng cô cũng phải đối đầu vì cái giá của nó tương đương với sự tự do của cô nên cô đành bất chấp tính mạng, khi nhiệm vụ hoàn thành bỗng dưng ngay lúc ấy người của Lôi Triết cùng anh ta bước vào ........…
Một khi xuyên qua, thân cha đã bị bãi quan hồi hương Cả nhà đều ở lưu dân đôi , đói hấp hốiDuy độc của nàng nhị tỷ, điềm đạm đáng yêu ôm đột khởi bụng ở bốn mươi lăm độ nhìn trời đón gió rơi lệ.Thẩm Thiến phát hiện chính mình xuyên tiến một quyển tên là 《 bạo quân tàn khốc yêu 》 ngược luyến tiểu thuyết , nguyên nữ chủ đúng là nàng nhị tỷ, nàng nhị tỷ sẽ trải qua nạo thai, một trượng hồng, biếm lãnh cung, cả nhà lưu đày, chắc chắn bị bạo quân ngược chết đi sống lại kịch tình, ở mười tám năm sau mới cuối cùng trở thành hoàng hậu.Cẩu so với hệ thống cấp Thẩm Thiến hạ đạt hai nhiệm vụNhất là duy hộ kịch tình tuyếnNhị là chữa khỏi cũng bồi dưỡng trước mắt chính là bên người nàng một cái tiểu ách nô Kiền Vương ấu tử, ở chuyện xưa sau khi chấm dứt, làm cho hắn làm hiền vương phụ trợ bạo quân để ý hướng trị thế.Thẩm Thiến mất sức chín trâu hai hổ rốt cục hoàn thành nhiệm vụ, lĩnh cà mèn công thành lui thânAi ngờ nàng cẩu mang sau, tiểu ách nô thành phản quân đầu lĩnh, giết bạo quân, cuối cùng ở nàng mộ tiền tự sát.Thẩm Thiến: "..."Hệ thống nói nàng nhiệt tình mười phần biểu hiện tốt lắm, có một lần sống lại cơ hộiTrọng đến một hồi, vẫn là bãi quan, lưu đày trên đườngThẩm Thiến đói hấp hối, gầy trơ cả xương tiểu ách nô gắt gao đem nàng ôm vào trong ngực【 đinh -- một lần nữa buộc định, 】Thẩm Thiến: Không nghĩ phạm, hủy diệt đi, yêu động động Nàng nhất lăn lông lốc đứng lên, trước đem bụng điền ăn no nói sau…
Cuối đông,trong sân trường đại học C đặc biệt lạnh lẽo. Diệp Thư Nhã thượng hoàn hôm nay cuối cùng một đường khóa, trở về trong phòng làm việc thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi.Trung văn hệ dặm phòng làm việc đặc biệt náo nhiệt, có bốn gã lão sư, miệng lưỡi đặc biệt lợi hại, nói chuyện lên Bát Quái tựu cuồn cuộn không dứt. Diệp Thư Nhã còn không có đẩy ra cửa phòng làm việc, đã nghe đến Tống hiểu dùng cực độ hưng phấn thanh âm đang nói: "Ai? Đan tỷ, ta mới vừa phát cùng Tô Diêu có liên quan vi bác bị xóa! Ngay cả Tại Baidu tìm kiếm: 'Tô Diêu' hai chữ, phía trên đều nói căn cứ tương quan luật pháp pháp quy cùng chính sách, bộ phận tìm tòi kết quả không..."Thanh âm kiết nhiên nhi chỉ.Theo Diệp Thư Nhã đi vào, trong phòng làm việc Bát Quái không khí nhất thời hoàn toàn không có. Tống hiểu là gần đây mới tiến vào cái này phòng làm việc, nói thật nàng có chút sợ Diệp Thư Nhã. Lần đầu tiên thấy Diệp Thư Nhã, nàng đánh đáy lòng tươi đẹp, nữ nhân này xinh đẹp được đứng ở đàng kia chính là một ngọn gió cảnh. Lần thứ hai nhìn thấy Diệp Thư Nhã, nàng phát giác liễu vị này Diệp lão sư đạm mạc xa cách, trừ đi công sự, nàng hoàn toàn bất hòa : không cùng người nói chuyện với nhau, tựu ngay cả một cái ánh mắt trao đổi cũng không có.Tựu giống như hiện tại.…
Minh Tuyết và Khánh Ly gặp nhau vào một mùa hạ tưởng chừng không có gì đặc biệt - chỉ có nắng, bụi phấn và vài lời giới thiệu đầu giờ. Nhưng cái chạm mắt đầu tiên đã gieo xuống mảnh đất lòng một thứ gì đó khó gọi tên.Giữa những định kiến, khoảng cách và cả những điều chưa dám nói, tình cảm của họ lớn lên lặng lẽ, dịu dàng, như một đóa hoa dại nở ven đường. Câu chuyện không ồn ào, không vội vã, chỉ là hai người dần đi về phía nhau - để rồi nhận ra, có nhau, đời hóa ra dễ thương đến vậy._ _ _Mình viết truyện này cho những năm tháng tuổi trẻ...Cho những rung động đầu đời vụng về mà chân thành,Cho những ánh mắt ngại ngùng, những cái nắm tay lỡ làng rồi day dứt mãi.Cho những người từng lướt qua nhau trong một mùa hạ tưởng như rất dài,Để rồi sau này, chỉ còn lại một cái tên khiến tim mình xót lại._ _ _Giới thiệu đôi dòng từ tác giả:Chào mọi người, mình là một tác giả nghiệp dư chính hiệu, chỉ vì lỡ yêu những ánh nhìn dịu dàng giữa hai cô gái mà bắt đầu viết nên những câu chuyện nhỏ.Truyện mình viết có thể không hoàn hảo, câu chữ có khi còn vụng về, cảm xúc đôi lúc hơi quá tay hoặc chưa tới... nhưng tất cả đều là tấm lòng mình gửi gắm vào từng dòng chữ.Nếu bạn đọc thấy đâu đó một nỗi buồn quen, hay một đoạn tim rung khẽ, thì đó là niềm vui lớn nhất của mình rồi.Cảm ơn bạn đã ghé qua, và nếu có sai sót gì, mong được mọi người nhẹ nhàng bỏ qua nha.-Trà quýt meo meo -…
Một nhân viên cửa hàng đề nghị chụp cho họ một bức ảnh.Hiếu nhìn Trang,thấy cô khẽ gật đầu.Hiếu bước lên bục,nhẹ nhàng choàng tay ôm lấy eo cô dâu,kéo vào lòng mình,mùi hương kim ngân thoang thoảng luồn vào mùi Hiếu khiến hắn thấy mình như trở lại buổi tối mưa gió ấy.Đã ngần ấy thời gian trôi qua,ngần ấy cảm xúc tràn qua trái tim hắn,đọng lại cuối cùng vẫn là dư vị ngọt ngào.Hiếu nhẹ nhàng đặt môi lên giữa đám mao mạch hồng hồng chạy ngang dọc trên má Trang.Hắn cảm thấy vị mặn của nước mắt,không phải của hắn.…
Trời mưa, 1 cơn mưa dài dăng dẳng, lúc bắt đầu mưa rất to nhưng lúc sau nó nhỏ dần nhưng lại không tạnh cơn mưa này không lớn cũng không nhỏ nhưng lại thật lâu tạnh, cũng như nỗi buồn của cô tuy không gây ra cho cô nhiều đau đớn tuyệt vọng nhưng nó khiến cô cứ nhớ mãi cứ buồn phiền vì nó mãi, không dứt ra được.Cô bước đi dưới mưa, chẳng biết cô đã đi bao lâu rồi chỉ thấy lòng thật mệt mỏi." Tôi đẹp lắm sao?"Câu nói trên khiến cô quay về với mặt đất giật mình khi biết mình nhìn con trai người ta lâu đến vậy." Xin lỗi, thật không nên nhìn chằm chằm anh như vậy".Anh rất ư là đẹp a. Nhưng vẻ đẹp này rất trầm tĩnh rất khiến người ta muốn dựa dẫm. Ánh mắt anh là thứ tuyệt vời nhất, trong ánh mắt ấy dường như chứa đựng 1 nỗi niềm nào đó khó nói và cô rất muốn biết được nó."Không sao" Giọng anh thật ấm áp, nó khiến người ta khi nghe vào có cảm giác tin tưởng cảm giác muốn được người kia bảo vệ và đúng lúc ấy tim cô đã đập lệch 1 nhịp nhưng cô nào biết trước chỉ vì uống nhầm 1 ánh mắt say nhầm 1 giọng nói mà sau này cô phải trải qua những gì?…
Thật lòg là v a ạ!!! E ns thật đấy, k đùa đâu, phải tin e nhé.....Hết r!!! Hết thật rồi, đau quá!!! Đau quá, chỉ là giấc mơ thôi đúng không??? Ns t nghe đi, Linh ... Linh, nói t nghe...- Trang đau khổ đến tột cùng, nó lay người Linh, bắt Linh giải thik. Linh ấp úng:- Mày à!!! Việc đã đến nc này r, khóc vs lóc thì ích đéo j, để a ta đi đi, cho hắn cút ra khỏi đời mày đi và.... lm ơn, hãy trở lại là con Trang mà t bit!!!Nó nhìn Linh chằm chằm rồi hơi thở nó đứt quãng:P.. phải.phải, hết r... hahahahhahahha, ghen sao đc, quyền j mak ghen!!! Linh sợ hãi, k tin vào con bn mik, bấy lâu nay nó lạc quan vâỵ, vậy mak chỉ cần thằng khốn đó thẳng toẹt ra câu" A cg chả cần phải hiểu!! OK??" đã khiến tinh thần nó suy sụp trầm trọng!!! Linh hét toáng lên: " MÀY IM ĐI!!!!!!". Trang nức nở: " Im à, t còn im đc s??? Im đc s????"..... Linh tát nó một, giọng nó lắg lại" T bảo m r mak, đừng bắt t nhìn thấy cảnh tượng ấy!??".... Cô vờ lấy cái đt và... bắt đầu... PHỐT....…
Review: (Fic này mình lấy cảm hứng từ manga Skip Beat, nhưng tuyệt nhiên chỉ có quá trình ban đầu giống nhau thôi, nội dung hoàn toàn là do mình suy nghĩ. Nên mọi người không nên hiểu lầm. Cảm ơn). Byun Baekhyun từ nhỏ đến lớn đều rất ngưỡng mộ Park Chanyeol, cậu ngốc nghếch mang cả trái tim mình cho hắn, hai đứa trẻ thân thiết, cùng nhau nắm tay trải qua những năm tháng ở thôn quê. Cha mẹ PCY bắt hắn phải cưới vợ, chính là cuới BBH cậu, nhưng PCY lại không đồng ý, hắn muốn tiến xa hơn, tham vọng hơn, hắn đùng một cái rời khỏi quê hương, nhưng vốn là công tử từ nhỏ đến lớn, chân tay chưa qua cực nhọc bao giờ, nên hắn ngỏ ý muốn dẫn BBH theo, một tên khờ hoàn toàn không biết chuyện mình được cha mẹ PCY để ý, cậu tất nhiên khi nghe hắn hỏi như thế liền không suy nghĩ gật đầu một cái cụp.. Cuộc sống trên thành thị dần dần chuyển hoá con người hắn, BBH nghỉ học, lên thành phố một ngày 4 đến 5 công việc theo ca để kiếm tiền nuôi hắn đi làm thực tập sinh. BBH ngu ngốc, tự dâng hiến bản thân mình cho hắn, hắn muốn phòng trọ đắt tiền, liền cố gắng tăng ca để thuê, hắn muốn ăn uống khi đói, liền tình nguyện đêm khuya đi làm về cơn mệt còn chưa dứt, dắt chiếc xe đạp cà tàn ra đi mua đồ ăn,.. ngu ngốc đến mức dám nghĩ đến chuyện hy sinh giúp hắn, ngu ngốc đến mức vì một lời hứa vu vơ mà bán mạng của mình.. ngu ngốc.. ngu ngốc.. đến lúc nhận ra tất cả sự thật, liền rung rẫy tinh thần, ngã bệnh muốn chết đi.. nhưng cậu tự hứa với mình không được chết.. phải sống.. sống để trả thù.. trả thù PCY..…
Văn án: Nguyễn Dao xuyên sách, trở thành tiểu cung nữ hầu hạ thái tử Triệu Hoằng.Dựa theo cốt truyện, Triệu Hoằng trong tương lai sẽ trở thành bạo quân phản diện vừa hung ác vừa bá đạo, còn nàng chỉ sắm vai pháo hôi vô danh.Nhưng thái tử bất ngờ gặp cơn bệnh nặng khiến hắn ngu ngốc như một đứa trẻ, địa vị thái tử lâm nguy, con đường trở thành kẻ phản diện của hắn cứ như vậy bị cắt đứt.Thái tử ngày ngày bám lấy nàng, Nguyễn Dao vì vậy không còn lo lắng cho số phận pháo hôi của mình, ở bên cạnh Triệu Hoằng trải qua cuộc sống nhàn nhã tự tại.Mãi cho đến một ngày, nàng phát hiện Triệu Hoằng cùng người khác âm mưu tạo phản cướp ngôi, nàng mới nhận ra rằng thái tử không ngu ngốc mà là tâm thần phân liệt, còn là tính cách luân phiên nhau thay đổi hàng ngày. Chó con Triệu Hoằng: Mỗi ngày ta đều nhớ Dao Dao một trăm lần!Chó sói Triệu Hoằng: Ngày ta đoạt ngôi là ngày ta cưới nàng.Nguyễn Dao: ... Điện hạ, tên thật của ngài là lẻ và chẵn phải không?Hướng dẫn đọc truyện:1. Có ngọt, có thanh mát, có giấm chua, chủ yếu là ngọt, há miệng ăn đường.2. Bối cảnh thời đại hư cấu, văn hóa Trung Hoa rất sâu rộng và những thông tin liên quan trong bài chỉ phục vụ cho cốt truyện.Một câu giới thiệu: Thái tử cũng có số lẻ và số chẵn.Mục đích: hướng tới một cuộc sống tốt đẹp hơn bằng nỗ lực của chính mình.Tag: cung đình hầu tước, duyên trời tác hợp, ngọt, xuyên sách.Lời editor: Theo mình thì lẻ và chẵn đề cập đến sự thay đổi tính cách của nam chính. Truyện edit đầu tay nên mong mọi người góp ý nh…
Truyện: Công Khai.Tác giả: Thần Niên.Tần Mang là một ngôi sao bình hoa nổi tiếng trong giới, vì một đoạn video khiêu vũ mà nổi tiếng khắp internet.Trong bão cát sa mạc, cô gái mặc chiếc váy tay thụng màu đỏ mỏng như cánh ve, đứng chân trần trên con sư tử khổng lồ thần bí, thiêng liêng, trắng như tuyết nhẹ nhàng nhảy múa, đôi mắt chan chứa tình cảm, vòng eo quyến rũ, xinh đẹp, kiều diễm. Cô ấy đã trở thành một vị thần chỉ trong một lần nhảy múa, được ca ngợi là tiểu yêu tinh hàng đầu trong giới giải trí.Là người nắm quyền nhà họ Hạ, gia tộc đứng đầu Thâm thành, Hạ Linh Tễ là một kẻ khác biệt trong thế giới xa hoa, giàu có, mặc dù anh đứng ở vị trí cao nhất trong trận chiến danh lợi.Anh trời sinh có khuôn mặt đẹp trai, nhã nhặn, nhưng hành động lại dứt khoát, nguy hiểm và có tính công kích, hấp dẫn vô số phụ nữ như thiêu thân bay vào lửa. Nhưng người này lại có mặt vô cùng cứng nhắc và kiềm chế, tựa như sinh ra đã không lây nhiễm tình yêu và dục vọng của người trần tục, phảng phất giống như sông băng ở dị vực, cho dù là ai cũng không thể hòa tan.Tóm lại, hai người này là hai người không liên quan gì đến nhau, ngay cả cư dân mạng trên diễn đàn CP yêu thích ghép các cặp đôi không liên quan đến nhau cũng chưa từng đặt họ vào cùng một chỗ.Thật sự rất không xứng đôi!Cho đến một ngày.Một weibo chính thức nào đó bóc ra nhân vật nổi tiếng của nhà họ Hạ kia và Tần Mang tham gia một chương trình tạp kỹ nổi tiếng về cuộc sống hôn nhân.Mọi người: Ai với ai? Là vợ chồng? ? ?Cứ như vậy?Công khai?!…
"Tôi không biết cảm giác này là gì...Bỗng dưng tôi cảm thấy cậu quan trọng. Đến mức không thể sống yên nếu không có cậu bên cạnh...""Soviet, mày nói gì vậy?""...Đừng bỏ tôi."------Lá rơi, lay động mặt hồ vốn tĩnh lặng không chút gợn sóng. Như cách hắn đến, bám lấy y không rời. Khiến tâm y rung động, từ nhẹ nhàng đến mạnh mẽ, liên hồi không dứt. Soviet chẳng ngờ, lại gục ngã trước một học sinh cá biệt trong khi mình là Hội trưởng Hội Học Sinh...Ban đầu cũng đề phòng lắm. Vậy mà..."Soviet!! Thích tao đi!!""Cậu- Đừng có đeo bám tôi nữa!! Và đừng gọi tôi bằng tên "Soviet"!!"---"Tao chán mày rồii, không chơi với mày nữa!! Tao đi tán đứa khác!!""Cậu là của tôi...Không có chuyện đó đâu."------Hắn thích ma thuật ánh sáng đó, thứ ánh sáng ấm áp chỉ Soviet có thể tạo nên. Ma thuật độc quyền của y. Và Nazi tiếp cận y, ban đầu chỉ để chơi đùa, vậy mà lại thành dính lấy y luôn. Không hiểu sao mình có thể sa vào lưới tình với một người cứng nhắc chán òm như thế.Vốn thích chơi đùa tình cảm mà. Không thể..."Phép thuật bóng tối...? Tôi chưa nghe qua bao giờ, kẻ nói dối không nên xuất hiện trên đời đâu.""Gì vậy...Tao thật sự thích mày đó!!"---"Sắp tới sinh nhật cậu, muốn tôi tặng gì chứ?""Danh phận con dâu nhà mày."------"Hai em sẽ chung một phòng kí túc xá!! Từ giờ đến cuối năm thầy mong với sự kìm kẹp của USSR thì em Nazi sẽ ngoan ngoãn hơn!! Thầy tin tưởng em, USSR."------Chẳng biết từ bao giờ, y vô tình coi hắn là người quan trọng. Rất quan trọng trong cuộc đời y. Chỉ muốn bên hắn, ở cạnh hắn mãi, không để hắn rời…
Hoàng hậu vô đứcTác giả: Tửu Tiểu ThấtConverter: tamquaySource: tangthuvienVăn án:Làm Nội Các thủ phụ ruột thịt cháu gái, lá um tùm bị đưa cho Hoàng Đế đương vợ cả.Đại hôn màn đêm buông xuống, nàng không cẩn thận đưa cái này ở trên triều đường uy phong bát diện thiếu niên Thiên Tử đạp hạ long sàng.Người sau đêm đó dứt khoát nghỉ tại mỗ sủng phi trong cung.Đã sớm xem ngươi không vừa mắt ! Đây là song phương tiếng lòng.Từ nay về sau, cho Hoàng Đế ngột ngạt liền trở thành Hoàng Hậu hằng ngày một trong công việc.Nội dung nhãn: cung đình hầu tước tình hữu độc chungTìm kiếm keyword: nhân vật chính: lá um tùm, Kỷ Vô Cữu ┃ phối hợp diễn: Diệp Tu danh, Phương Lưu Nguyệt, Lục Ly ┃ cái khác:( biên tập đánh giá )Quyền thần cháu gái lá um tùm gả cho thiếu niên Hoàng Đế làm vợ, một cái không muốn đánh một cái không muốn ai. Nhưng mà chậm rãi tiếp xúc xuống dưới, Kỷ Vô Cữu đối với nàng thế nhưng càng xem càng thuận mắt. Muốn thắng được cái này có tinh thần khiết phích lại cảm tình trì độn vợ cả niềm vui, Kỷ Vô Cữu còn có rất dài một đoạn đường muốn đi.Tình tiết hoàn hoàn tướng khấu, rõ nét. Ngôn ngữ lưu chuyển khiêu thoát, không bám vào một khuôn mẫu. Miêu tả nhẵn nhụi tuyệt đẹp, khiến người như lâm kỳ cảnh. Tác giả diệu ngữ liên châu, thường thường làm cho người cười thầm. Bất quá nhân vật tính cách còn chờ mài, văn tự còn cần nhiều hơn rèn luyện.…
Vân Nguyệt được cứu sống trong 1 tai nạn xe , bố mẹ mất là tiểu thư thất lạc của tập đoàn đá quý Vân Thị . Tính tình hoà đồng , học giỏi Hàn Lăng Phong con trai duy nhất và cũng là người thừa kế duy nhất của tập đoàn Hàn thị , tình kiêu ngạo , lãnh khốc Minh Hàn bạn thân của thất lục . Tính tình hiền lành trái ngược vs Hàn Lăng phong . Là con trai duy nhất và là người thừa kế duy nhất của Minh thịDương Yến Ngọc , bạn gái cũ của Lăng Phong vào 3 năm trước đột nhiên cô biến mất làm Lăng Phong tìm kiếm không ngừng và trở nên suy sụpNam Cung Nghiêu bạn thân hồi nhỏ của Hàn Lăng Phong , nhưng vì mối làm ăn giữa 2 gia đình trở nên xung đột nên Hàn Lăng Phong và Nam Cung Nghiêu trở thành đối thủ của nhau" Hàn Lăng Phong buông tôi ra " Vân Nguyệt giãy dụa muốn thoát ra khỏi cái ôn của Hàn Lăng Phong " Hàn Lăng ....um.....um " chưa kịp nói hết xong thì đôi môi đã bị chặn lại , những lời muốn nói lại bị Hàn Lăng Phong nuốt vào họngHàn Lăng Phong hung hăng hôn xuống đôi môi của cô mang theo sự tức giận , cô muốn mở miệng nói gì nhưng vừa mở miệng thì đã bị chiếc lưỡi của Hàn Lăng Phong chui vào thăm dòLưỡi của anh như một con rắn tham lam hút hết mập ngọt trong miệng côĐến khi cảm thấy Vân Nguyệt hô hấp khó khăn thì anh mới buông đôi môi cô ra…
《 Ngự sủng diệu trù 》 Tác giả: Macchiato (Mã Kỳ Đóa) Tóm tắt nội dung: Tài nấu nướng của nàng tuy để thái hậu cùng hoàng thượng khen không dứt miệng, Xuất cung sau lại bởi vì thân là nữ tử không người mướn, nghèo đến mức ngay cả lộ phí hồi hương đều không có, Thật vất vả, vương phủ thỉnh nàng tới cửa làm nữ đầu bếp, nàng lại chọc tới phiền phức ── Tân chủ tử viết thư tình bị người trộm ném xuống, còn bị giễu cợt dáng người, Nhường qua một bên mắt thấy thảm kịch nàng đối với hắn biểu thị đồng tình, Ai biết, hắn nhưng giận chó đánh mèo nàng, để nàng tức giận đến khoe khoang khoác lác, Nói hội trong vòng một tháng để mập được dọa người hắn gầy xuống đến, bằng không nàng liền rời đi ! Nguyên tưởng rằng hắn nuông chiều từ nhỏ, chắc chắn chịu không nổi ăn uống điều độ nỗi khổ, nàng chắc chắn mất bát cơm, Không ngờ, hắn oán hận thì oán hận , nhưng hoàn toàn phối hợp lời nữ đầu bếp quèn nàng, Chậm rãi biến thành cái giai công tử tao nhã khiến người không dời nổi ánh mắt, Mà ở sống chung lâu ngày, nàng cũng gặp được hắn ôn nhu giấu trong xấu tính, Nghĩ đến hắn giáo huấn đám người mắng nàng là hồ ly tinh, trong lòng nàng liền có cảm động cùng ngọt ngào, Khi hắn dắt tay nàng tố nỗi lòng lúc , trái tim của nàng càng là đập thình thịch, Nàng rõ ràng tình huống này ý nghĩa đại biểu, nhưng nàng có hôn ước tại người, có thể nào tiếp thu hắn... Bái cái tuổi già macchiato…