Tags:ankheiji
48 Truyện
|JayGloria| tình

|JayGloria| tình

17 1 1

"jay đã mất đi những dại khờ thuở mới yêu và chính gloria đã mang chúng đến tặng ông với một tách cà phê"…

Thiên Ý truyện

Thiên Ý truyện

1 0 1

Truyện về Đinh Thiên Ý, một võ sĩ rời núi sinh sống đã được vài năm. Truyện sẽ theo chân cô khám phá những điều kì lạ bắt đầu xảy ra xung quanh cuộc sống tưởng chừng như bình thường chốn đô thị của cô vài năm qua.…

Gears Turn for Life

Gears Turn for Life

22 0 3

My character's story…

skielik lief vir jou

skielik lief vir jou

3 0 1

Chào mọi người đã đến fic của tôiTôi thấy rất it truyện mang thể loại thanh thuỷ văn nên tôi muốn thử viết 1 fic như vậy.Tôi muốn một Taehyung một Jungkook ở London cổ kính những năm cuối của thế kỉ 20 như thế nào . Mong mọi người ủng hộ fic của tôiThể loại : thanh thuỷ văn, 1 x 1Tác giả: cloud ☁️Độ dài chương : tuỳ vào mạch truyện và mạch cảm xúc của tác giảĐộ dài truyện: chưa xác địnhLịch đang chap : chưa xác định…

Thanh Xuân Năm Ấy Chúng Ta Gặp Nhau

Thanh Xuân Năm Ấy Chúng Ta Gặp Nhau

13 0 1

Thể loại:Ngôn tình, Thanh xuân.…

LYRICS VIETSUB

LYRICS VIETSUB

39 4 1

LYRICS VIETSUB…

ĐN One Piece: Tôi không tài năng đến thế đâu

ĐN One Piece: Tôi không tài năng đến thế đâu

52 8 3

Mong mn đọc truyện của mik nha (⁠๑⁠♡⁠⌓⁠♡⁠๑⁠)Truyện kể về một người không thể xác định số tuổi của mình nhưng mang một sức mạnh bí ẩn luôn khiến cho các hải tặc sợ hãi.Iwesei D Senchi: Ta có làm gì các ngươi đâu sao mà sợ hãi thếKể cả việc tại sao truy nã ta? Lúc đó cậu cũng là thầy của các huyền thoại hải tặc * Nhất công đa thụ *…

Đừng khóc Kate

Đừng khóc Kate

14 4 2

"Did we just come back to life? No shadow, no vibration" - Có phải chúng ta vừa sống lại? Không bóng người, không một chút rung rinh Sự lặng yên vô hình, câu chuyện kể về sự ra đi của người mà cô gái yêu, một mình cô ở lại với sự ám ảnh lúc nào cũng dày vò tâm trí cô. "Cornflower Blue", một hoa ngô màu xanh tượng trưng cho một tình yêu nồng cháy của hai người, nhưng rồi anh ấy bị bệnh, nhưng cô gái vẫn ở bên, lắng nghe: "Em sẽ nói lời ngủ ngon với ai khi anh ra đi chứ". Em mất đi hơi ấm của anh, mất đi nơi dựa mỗi khi buồn, và em cũng chẳng để ý đến lời mà mọi người nói tới đôi ta. Em mặc lên mình chiếc váy cưới chúng ta đã đặt, một lễ cưới chỉ anh và em, ánh trăng và nỗi buồn. Rồi em bỗng tỉnh giấc với đôi mắt ướt đẫm, hoá ra đó chỉ là giấc mơ, một giấc mơ cuốn theo gió mà biến mất. Và em lại ngồi một mình mà thổn thức nhớ về anh, nhớ về căn nhà màu hồng mà chúng ta từng ao ước, nhớ về những chuyến xe đầy gió ấm ngọt ngào. Em vẫn sẽ luôn bên cạnh anh, không rời đi dù anh không còn ở đây nữa. Đến một nơi không ai biết tới, chỉ có anh và em biết, đó căn phòng mà ta từng chung sống, sao lại yên ắng, lạnh lẽo đến vậy. Tìm cho mình que diêm để sưởi ấm tâm hồn này, và có lẽ giấc mộng mới là nơi dành cho hai ta. Ngọn diêm bập bùng, em sẽ quay lại với anh trong một thế giới khác.…