Hắn là một kẻ mang đôi mắt âm dương bí ẩn, một bên mang ánh sáng rực rở, một bên tối tăm lạnh lẽo. Từ khi sinh ra đôi mắt này đã khiến cho hắn thành mục tiêu của sự sợ hãi và kỳ thị. Bị ruồng bỏ bởi chính gia tộc và làng xóm, hắn lang thang trong bóng tối, gánh chịu lời nguyền định mệnh. Nhưng trong ánh mắt dị biệt đó ẩn chứa sức mạnh vượt ngoài tưởng tượng và câu chuyện kể về kẻ bị lãng quên này chỉ mới bắt đầu...…
TÁC GIẢ: VÂN HẠC ĐỘVăn án:Người ta nói người Miêu giỏi nuôi cổ, nhưng Thẩm Quyết lại không tin.Để điều tra bí mật trường thọ của dân làng Tế Đằng, anh - một nhà nghiên cứu cấp cao đã giả làm đoàn làm phim tài liệu, lặng lẽ tiến vào Thôn Miêu, thu thập các mẫu sinh vật phục vụ nghiên cứu.Tại nơi đó, một thiếu niên với vẻ ngoài xuất chúng và khí chất lạnh lùng nhanh chóng thu hút sự chú ý của anh.Người dân trong Thôn cảnh báo Thẩm Quyết không nên tiếp xúc quá nhiều với người bản địa. Nhưng anh chẳng mảy may để tâm, cứ thế si mê theo đuổi chàng trai khiến con tim mình rung động.Lúc đầu, Thẩm Quyết còn đùa cợt:"Nghe nói người Miêu các cậu ai cũng biết hạ tình cổ, nếu em lén hạ cổ tôi, liệu trưởng làng có nổi giận không?"Thiếu niên mỉm cười nhìn anh, trong ánh mắt đầy yêu thương, giọng nói mát lạnh như suối khe rì rào:"Đó chỉ là tin đồn thôi."Nhưng sau này, cậu lại nói:> "A Quyết, nếu tim anh làm bằng đá, vậy thì để cổ trùng ăn nó đi... rồi em sẽ dùng cổ, nuôi lại cho anh một trái tim khác."…
Nội dung truyện chỉ xoay quanh về cuộc đời của tớ - một cô bé thích viết. Nó chứa bao cơn bão và cái nắng, tiếng mưa nhè nhẹ. Mong là có thể sưởi ấm lòng cậu.…
Tranh của mìnhBìa cũng là của mìnhRa tranh rất ngẫu hứng và randomKhông trung thành với fandom nào cảMình vẽ style nó hơi anime một xíuThi thoảng vẽ chibiPls VOTE pleeeeeaaasssseeeeee…
" em là vệt sáng làm nhoè nét đời trong anh. tuy có nhem nhuốc, bừa bộn nhưng lại khiến thế giới của anh rực rỡ theo cách riêng. " giữa vùng trời nơi con người chôn vùi mình vào cái đáy nội tâm và quy chuẩn xã hội, liệu có ai đã từng gặp một "vệt sáng" ghé ngang đời mình chưa? nhìn xa cứ ngỡ sao chổi dữ dội, nhìn gần lại hoá sao băng nhiệm màu. chớp nhoáng, huy hoàng mà lại khiến ta khắc vào tâm can hoài nhung nhớ. gửi những trái tim đang ngủ đông, về một chuyện tình tràn ngập ánh sáng hoà quyện với bóng tối, về cách mọi nơi dù là vết nứt đều được soi rọi.…