[KimChay] (ABO) Người Yêu Tôi Là Xã Hội Đen
Tự vào đọc đi naa mấy ní:33…
Tự vào đọc đi naa mấy ní:33…
Ta còn nhớ rất rõ năm đó phu quân dắt tay ta lên núi, hắn nói ta là ta không xứng đáng được sống, không xứng đáng là thê tử của hắn, lòng ta đau, phu quân bỏ lại ta trong rừng, ta mơ hồ cảm nhận được ta sắp bị sói vồ xong khi tỉnh lại ta thấy mình nằm trong vườn đào nhà ai, nhà ân nhân cứu mạng.Trích :Tế Thuỷ xoa xoa vết hằn trên cổ, Tại Nhan Vi nhíu mày :- Đừng động vào vết thương trên cổ ngươi, có sẹo rồi thì đừng có khóc lóc với ta, đòi ta tìm thuốc chữa sẹo để ngươi đi lấy phu quân khác.Tế Thuỷ hừ mũi :- Ta không thèm, nhìn đến nó tại lại muốn chết, sao không cho ta chết đi.Tại Nhan Vi nói :- Mạng ngươi không cần, ngươi cứ vứt. Ta cần mạng ngươi, ta cứ cứu.Trích hai :Trong cái thao tắm nhỏ bé này chứa đến hai con người, một người không mảnh vải che thân còn người kia y phục mong manh ước sũng, Tại Nhan Vi đưa tay lên má nàng liền bị nàng hất ra :- Đừng động vào ta!!!Tại Nhan Vi không giận cũng không vui, chỉ hỏi :- Vì sao?- Vì điện hạ đã có người trong mộng, vị quận chúa nơi Bắc Thần kia không đáng bị cắm sừng như vậy, người động vào ta khác nào đang cắm trên đầu nàng ta một cái sừng?Tại Nhan Vi như có ý cười :- Nàng ghen?- Ta không ghen.- Nàng biết gì không Tế Thuỷ?- Gì?- Nàng luôn nghĩ ta cứu nàng là tiện tay cứu giúp, nàng luôn nghĩ ta chăm sóc nàng là rảnh rỗi mà làm, nàng luôn nghĩ ta có người trong mộng nhưng nàng chưa bao giờ nghĩ là ta yêu nàng hết.…
CHẠM VÀO ANH TRONG BÓNG TỐIMột cái chạm có thể cứu rỗi. Hoặc kết liễu...Tôi sinh ra trong bóng tối. Không phải bóng tối của màn đêm - mà là thứ tối đen vĩnh viễn nuốt chửng mọi ánh sáng. Tôi không biết khuôn mặt người khác trông như thế nào, cũng chẳng bao giờ nhìn thấy chính mình trong gương.Nhưng đêm đó, khi tiếng còi cảnh sát xé nát không gian yên tĩnh, khi máu ai đó rơi xuống sàn căn hộ sát vách... tôi cảm thấy điều gì đó đã thay đổi.Anh đến như một cái bóng - lặng lẽ, chậm rãi, và nguy hiểm.Anh không bao giờ nói tên. Nhưng giọng nói trầm khàn ấy như có móng vuốt, nhẹ nhàng cào vào trái tim tôi mỗi đêm.Anh không chạm vào tôi nhiều, chỉ đôi khi, bằng đầu ngón tay lạnh ngắt... như thể xác nhận tôi vẫn còn ở đó - và sống.Tôi không biết anh là ai.Một người trốn chạy? Một kẻ sát nhân? Hay là ảo ảnh của nỗi cô đơn quá lâu trong tôi biến thành?Tôi nên sợ anh. Nhưng tôi lại mong anh đến. Mỗi đêm.Tôi bắt đầu tưởng tượng ra gương mặt anh. Bằng những câu thì thầm, bằng nhịp tim đập dồn khi anh đến gần, bằng cả nỗi khát khao được nhìn thấy anh - dù chỉ một lần.Giữa bóng tối của tôi và bóng tối trong anh, liệu tình yêu có thể nảy sinh?Hay tất cả chỉ là một cái bẫy? Một cái chết ngọt ngào được ngụy trang bằng sự dịu dàng đáng ngờ?Một mối tình không mắt. Một kẻ không mặt. Một đêm không lối thoát.Và chỉ có duy nhất một sự thật... đang đợi được lật mở.…
Nghiệp duyên hay lương duyên…
-Bỉ Ngạn tương tư-Chờ người vạn kiếp…
Đang ngủ thì Yên Vi bị một hệ thống trói định, xuyên qua nhiều vị diện. Đạp mã hệ thống!!! Hệ thống: Yên Vi, ngươi nên thức dậy... Yên Vi: Ta chỉ là cái hài tử! Hệ thống: Hùng hài tử!!! Nào đó nam nhân: Ta hài tử~ Đồ ăn trưa xong rồi ~(Lần đầu viết truyện và rất tệ môn Văn nên có gì thì góp ý dùm nhé các bạn yêu dấu! Và xin góp ý cũng nhẹ nhàng thôi vì tâm hồn tui rất mong manh 😢)…
Đây sẽ là nơi minh chứng cho thời gian cấp 2 tươi đẹp của bản thân mình. Sẽ là nơi cất giữ biết bao kỉ niệm vui đùa có mà buồn cũng không thể thiếu. 4 năm tuy dài nhưng nó lại thấm thoát trôi nhanh không tưởng, cứ thế mà trôi qua chớp mắt. Chúng ta của sau này không có nhau nhưng chúng ta của hiện tại song hành với nhau. Không thể nói là "mãi mãi" chỉ có thể nói "quá khứ" và "hiện tại" chúng ta có nhau. Những lời hẹn ước chẳng cần phải thốt lên đâu, chỉ cần trong tim của mỗi người cất giấu những dáng vẻ của cậu bạn hay cười đùa hay cô bạn cứ mãi nói luyên thuyên những câu chuyện xàm xí. Những dáng vẻ đó mình sẽ mãi cất giữ ở chốn này, sẽ mãi không phai nhoà. "Chúng ta là những điều tuyệt vời của nhau" ❤️…
Xuyên qua làm nam lại là đại thiếu phủ Thượng Thư , nàng không biết bản thân phải khổ sở thế nào vì vừa phải tiếp nhận giới tính mới, vừa phải chấp nhận lập thê thiếp. Đây là đang nói về cuộc đời làm đại thiếu gia của nàng.…
Nguồn cv: Kho tàng đam mỹ - FanficThể loại: Cường cường, tiên hiệp tu chân, songg trọng sinh, xuyên sách, cuồng huyễn khốc bá duệ dấm chua vương tinh phân công × rất tô rất tuấn tú vạn nhân mê ôn nhuận thụ, thầm mến, tràng tu la.Văn án: Tô Tử Du xuyên thành nam chủ nhân vật phản diện sư huynh, trời quang trăng sáng tướng mạo vô song. Một tay đem nam chủ bồi dưỡng thành chính đạo trụ cột, cuối cùng lại đắc tội nam chủ thân bại danh liệt.Thật vất vả diễn xong diễn, chết rồi ba năm sau, hệ thống liền đem Tô Tử Du sống lại, đồng thời nói cho hắn biết: Nhanh đi cứu vớt thế giới a.Sau khi sống lại Tô Tử Du phát hiện thế giới này điên rồi: Thanh lãnh nhã vọng nam chủ từ bỏ tất cả khắp nơi tìm kiếm mất tích ba năm người yêu, hung tàn độc ác Quỷ Diện Tà Tôn vi chết đi ba năm bạch nguyệt quang tắm máu tu tiên giới, ngày xưa kẻ thù xem ánh mắt của chính mình liền yêu liền thương --x tông chủ: Thế giới sai rồi, ngươi không có sai. Bản quân liều mình cũng phải che chở ngươi!x tà tôn: Thế đạo bất công, vì ngươi tàn sát hết muôn dân lại có làm sao!Nam chủ: Chỉ cho phép nhìn ta, không cho để ý đến bọn họ.Tô Tử Du: Chư vị... Có bệnh? Tìm tòi chữ mấu chốt: Vai chính: Tô Tử Du Vân Hàn Diễm ┃ vai phụ: Không ┃ cái khác: Không…
Lần đầu mình viết truyện,mong m.n ủng hộ..*cúi đầu*…
" nhiều khi, em có cảm giác mình sống quá nhanh, cho đến khi cô gái ấy đến bên đời em, giữa thủ đô Seoul chật hẹp, lạnh lẽo...."Tự viết một chút. Phỏng từ câu chuyện có thực một chút. Và cả chuyển ver: đa phần từ tác giả Lê Minh Khuê. Rất chân thành cảm ơn tác giả vì một tác phẩm tuyệt vời.…
Câu truyện ko ngắn ko dài kể về Law và Sanji khi quen biết, chơi thân với nhau, quy mến rồi nảy sinh tình cảm ... Bên cạnh đó còn các nhân vật ko chính ko phụ quan tâm tới tình cảm hai người... Nhưng Zoro cũng đã để ý Sanji từ lâu, liệu Sanji sẽ thuộc về ai ?!? < Ad trong vai Sanji >…
0.0 hãy đọc and cảm nhận…
Công ý muốn sở hữu cực cường, kiểm soát thụ gắt gao, thụ không thở nổi nữa muốn ly hôn. Công không đồng ý, hai người quan hệ căng thẳng. Thụ vì muốn thoát ly sự đeo bám của công mà chạy tốc độ cao dẫn đến tai nạn xe cộ, chết rồi !Thụ trôi vào thế giới song song, ở đó có tuổi thơ của công, chứng kiến cảnh công bị ngược đãi, cha mẹ mất, thúc thẩm chiếm gia sản, đánh đập công hằng ngày, thụ đau lòng bật khóc, mới hiểu được bề ngoài vị tinh anh cao lạnh kia là cả một tuổi thơ khốn khổ. Chỉ có cứu vớt chồng của mình, đem lại thứ gọi là hạnh phúc cho công ở thế giới này, thụ mới có cơ hội trở về thế giới hiện thực của mình. Tác giả miêu tả mới lạ, một góc nhìn khác về thể loại trọng sinh, bạn có thể tìm thấy điều hứng thú bất ngờ, vào đọc đi nào.Nội dung nhãn mác: Gương vỡ lại lành xuyên qua thời không , hiện đại không tưởngTìm tòi then chốt tự: Nhân vật chính: Dung Bạch ┃ vai phụ: Giang Nham Bách ┃ cái khác: Thế giới song song…
Bạn nào đọc rồi chắc sẽ bt thôi mik cực thik bộ truyện tranh này😭😭😭hay dã man có 1 tác giả đã chuyển thể sang chữ và mik mún chuyển ver các bạn cx đọc nháƯớc mơ về 1 con thuyền ahihiTác giả: LMKNguồn: http://santruyen.com/sci-007-doi-dieu-tra-toi-pham-dac-biet-007.html…
Hạ Huyền x Sư Thanh Huyền Nay mình đọc lại Thiên Quan Tứ Phúc đoạn Hắc Thủy Trầm Chu dẫn dụ Sư Thanh Huyền đến trấn Bác Cổ và đến Hắc Thủy Quỷ Vực trong lúc Thủy Sư độ kiếp lần thứ ba. Trong đó ở Chương 124, khi Sư Vô Độ nói với Hạ Huyền là Sư Thanh Huyền không biết gì cả.Hạ Huyền lạnh lùng quát: "Chính vì thế mới càng đáng hận! Hắn dựa vào đâu mà không biết cái gì hết?!Sư Thành Huyền cúi đầu thấp hơn.Dựa vào đâu mà hút m.á.u của người khác, giẫm đạp hài cốt của người khác để lên trời, chính mình lại có thể yên lòng yên dạ, vô tư vô lự hưởng dụng mọi thứ?Hạ Huyền hỏi tiếp: "Lúc đầu không biết, sau này cũng không biết sao?"Sư Thanh Huyền ngẩng đầu lên, run giọng đáp: "Minh huynh. ta..."Hạ Huyền quát: "Câm miệng!"Sắc mặt hắn gần như hung ác, Sư Thanh Huyền nhìn mà rùng mình, im như thóc. Hạ Huyền đứng phắt dậy, đi tới đi lui trong U Minh Thủy Phủ, gằn giọng rống lên: "Ta đã cho người cơ hội rồi!"Sư Thanh Huyền nhắm mắt lại, siết chặt nắm tay. Tạ Liên bỗng nhớ tới câu "Hay. Hay lắm!" căm phẫn tột độ hồi ở trấn Bác Cổ, cùng với cảnh tượng "Minh Nghi" ngăn cản Sư Thanh Huyền khi hắn muốn theo Bùi Minh qua bên Đông Hải.Tiếc rằng, lần nào Sư Thanh Huyền cũng chọn giúp Sư Vô Độ.Hai chi tiết mà Tạ Liên nhắc đến xuất hiện một ở Chap 110 khi Sư Thanh Huyền bị Bạch Thoại Chân Tiên đuổi dọa cũng không muốn mấy người khác báo tin cho Sư Vô Độ vì sợ ảnh hưởng tới hắn độ kiếp, hai ở Chap 118 khi Sư Thanh Huyền muốn theo Bùi Minh đến Đông Hải trấn an Sư Vô Độ độ kiếp.Vậy nên mình nghĩ, nếu Sư Th…
Quyển nhật kí viết về tâm tư tình cảm của chàng trai dành cho cô gái mà anh thầm ôm tương tư, nỗi nhớ.Liệu cô ấy có còn ở bên anh không?…
Thanh xuân là cơn gió mang theo những năm tháng ngây ngô, mang theo những khát khao, những niềm vui, nỗi buồn, mang theo cả những yêu dấu về một thời đã xa.Có thể khóc thật to như những cơn mưa rào ào đến, bất chợt lại nở nụ cười đến nắng cũng phải chào thua. Em cứ sống hết mình với đời như thế, rồi yêu thương sẽ tìm đến em.…