Cậu ấy là thanh xuân của tôi, là bí mật mãi mãi bị chôn vùi, là vị đắng của cà phê, cũng chính là nỗi đau mang vị ngọt của một thời nông nổi.Năm tháng lưng chừng giữa trưởng thành và trẻ con, cậu ấy xuất hiện. Cậu là nước mắt, là nụ cười, là mặt trời, là ánh dương rực rỡ. Cậu ấy là người thương mãi không dám nói ra, là cơn gió nhẹ giữa trời xanh. Hôm nào đó bâng quơ, trong tôi có thêm một người - là cậu. ____________________________________________________Design by DIEMDOAN…
Tại sao anh lại giam cầm tôi! Tôi còn chưa có gặp anh bao giờ! Lạc Chấn Uy, anh buông tay raAnh, Lạc Chấn Uy tổng tài trẻ tuổi cao quý của tập đoàn quốc tế lớn nhất nhất nhì thế giới nắm giữ quyền sinh sát trên thi trườngBan ngày anh là tổng tài trên vạn người, ban đêm anh là trùm mafia máu lạnh giết người không gớm tay Nhưng tại sao anh lại yêu cô, một cô gái tầng lớp tư sản nhỏ không môn đăng hộ đối Ngày anh mới 10 tuổi, một cô bé dễ thương 6 tuổi đi tới lớn gọi anh ''Tiểu ca ca'' Ngây thơ đáng yêu phụng phịu đứng trước mặt anh, đem tới ánh sáng ấm áp lúc anh đang đau khổ nhất, phút giây ấy khi cô đến đã khiến trái tim anh lỡ nhịp bị đánh cắp mãi mãi, vận mệnh đã định sẵn sau này cô nhất định phải trở thành vợ của anh, là người phụ nữ của anh Từ đó, kế hoạch chiếm đoạt vợ yêu bắt đầu Anh giết tất cả chàng trai muốn tiếp cận cô!! Anh dùng thủ đoạn đem cô về giam giữ ! Nhưng cách yêu của anh khiến cô sợ hãi, trái tim nhỏ bé chịu đựng bao thống khổ, tìm cách trốn tránhCó thể một ngày nào đó chấp nhận hắn, đối với cô không hề dễ dàng Do chấp niệm quá lớn, anh và cô đối với nhau có bao nhiêu giày xéo, thù hậnMột người ra đi, một người ở lạiBao nhiêu nuối tiếc của một kiếp người chỉ vỏn vẹn là tình áiĐoạn ''Lạc Chấn Uy! Xin anh, hãy giết tôi đi'' Nước mắt giàn dụa, cô quỳ gối xuống nền cẩm thạch lạnh lẽo, níu lấy quần tây của hắn cầu xin ''Em không được quyền chết'' Vẻ mặt vốn đã u ám giờ đã thành xám đen hơn, hắn cúi người xuống ôm chặt lấy cô.PS: Nam ch…
VƯƠNG MIỆN VÀ VẾT SẸOTác giả: Bống MítCô là Trịnh Lam - một tiểu thư giàu có, kiêu ngạo và đầy thương tích. Bên ngoài mạnh mẽ, bất cần, nhưng sâu trong tâm hồn là một đứa trẻ từng bị bỏ rơi, luôn sợ hãi bị đánh mất. Cô yêu cuồng dại, bất chấp đúng sai, sẵn sàng làm tổn thương người khác chỉ để giữ lại một người không yêu mình.Anh là Vũ Hàm Dương - công tử lạnh lùng của giới tài phiệt, sẵn sàng thao túng mọi thứ để bảo vệ người mình yêu thương. Với chị gái anh, anh là chỗ dựa. Với Lam, anh là kẻ thù không đội trời chung. Anh khinh thường cô vì những gì cô đã làm, và cô coi anh là kẻ ngạo mạn chẳng biết gì ngoài thù hận.Nhưng rồi... khi Lam mất tất cả, bàn tay duy nhất đưa ra lại là của Dương.Không phải để cứu cô, mà để sở hữu cô - như một trò chơi thể xác, như một món đồ anh có thể nắm giữ để trừng phạt và thao túng.Cô ngã xuống... và tự nguyện trở thành tình nhân của chính kẻ hủy diệt mình.Khi vương miện rơi khỏi đầu và vết sẹo khắc sâu trên da thịt - liệu giữa hai kẻ từng căm ghét nhau, có thể tồn tại một thứ gì đó... gọi là tình yêu?"Khi tình yêu là sai lầm, thù hận là cứu rỗi...Cô chọn ở lại."…
Tác giả: Hoa An Xin chào, tớ là Hoa An, 17 tuổi, giới tính 3D, các bạn cứ gọi tớ là anh nếu các bạn muốn ( thật ra tớ thích được gọi thế (^^)/ )Lần đầu viết truyện trên Wattpad,Tơs sẽ kể cho các bạn nghe câu chuyện về một chàng hoàng tử lạnh lùng và một cô nhóc ngu si :))Nội dung chuyện đọc qua sẽ nghĩ là theo mô típ cũ nhưng tớ sẽ có thay đổi nhiều bất ngờ, mong được các bạn ủng hộ. Arigatou~…
Vì đây là lần đầu viết truyện của mình nên có gì sai sót xin mọi người bỏ qua và góp ý dùm nhé! Nam chính: Lưu Trắc PhongNữ chính: Dạ Thiên Lam ( Gia Yên )Nội dung:Anh và cô đã từng là hai người bạn rất thân với nhau hồi học cấp 3, vì một vài lí do mà anh đã phải rời khỏi cô mà ra nước ngoài định cư, anh đã yêu cô từ lâu nhưng cô đã không nhận ra sớm hơn! Vào ngày đó, khi anh đi thì cô mới biết được trái tim đã rung động trước anh từ lúc nào! Cô đã không còn cơ hội ở bên anh sao? Sau 5 năm anh đã quay trở về, và anh đã gặp lại cô! -" Quà này ai tặng!?"-" Là Vương tổng!"-" Đem vứt ngay!"-" Tại sao phải vứt!?"-" Vì em chỉ có một món quà đắt giá duy nhất...là tôi!"-------------------" Làm ơn! Thả ra!"-" Em nên ngoan ngoãn ở lại bên cạnh tôi! Cả cơ thể em...đều là của tôi! Cả cuộc đời này của em chỉ dành để yêu tôi!"------------------" Vợ à! Sao đêm nay anh phải ngủ ở ngoài chứ!?"-"..."-" Không có em anh ngủ không được!"-" Đêm̀ nay chắc chắn sẽ ngủ được!"-" Anh không tin em có thể nỡ để anh ngủ ngoài này một mình đâu!"-" Thật sự là "nỡ" đấy thưa Lưu tổng!"-"..."--------------" Tại sao anh lại thích ôm em quá vậy!?"-" Vì anh muốn ngửi hương thơm trên người em! Mùi hương này của em...chỉ thuộc về ́một mình anh thôi!"-" Sở thích kỳ lạ!"-" Phải! Ai bảo em hấp dẫn quá làm gì!? Giờ thì anh nghiện em luôn rồi! Vợ yêu!"Trạng thái : Đang viết...…
Chuyện nói về một cô nàng coá máu femdom và một chàng trai từ một người chuyên chơi đùa tình cảm bị dạy dỗ thành cún con dính người và trổng mông đòi đụ ##cũng vào đọc để biết chi tiết nha##…
Đỗ Hải Đăng kết hôn với Huỳnh Hoàng Hùng được 5 năm, sự nghiệp đầy đủ, tài sản đếm cả đời. Đỗ Hải Đăng cứ an nhàn mà sống hết đời. Nhưng mà...Đỗ Hải Đăng có cảm giác Huỳnh Hoàng Hùng hết yêu mình nên quyết định ôm hết tài sản bỏ chạy, nhưng chưa chạy được thì cậu bị con gấu lớn kia tóm lại và vác về nhà. -"Để anh tặng em một đứa nhỏ, như vậy em sẽ không chạy được và cũng đủ chứng minh anh yêu em nhường nào"-"Tên... agrrrrr".....-"Vợ à, năm lần bảy lượt em muốn chạy khỏi anh . Làm ơn đừng chạy nữa huhu"-"Cút đi tên biến thái này !!".....Fic ngọt, top sủng bot, top bá đạo, bot nghịch ngợm, ít ngược, kết sao chưa biết*Bản Quyền thuộc sở hữu của @qt_tus !…
Tác giả: Thất Tê TươngTình trạng: Hoàn thànhSố chương: 117 chươngPhương Tầm Du - con hát toàn năng thời cổ đại, sau khi xuyên không đến hiện đại, vì nuôi gia đình dựa và diện mạo mà thành công vượt vòng phỏng vấn tiết mục tuyển tú đang bạo hồng, đứng đầu trong tất cả các tiết mục.Người đại diện: Ngươi ấn theo kịch bản phế vật bình hoa mà biểu diễn, xong cầm tiền chạy lấy người, hiểu? Phương Tầm Du vỗ vỗ ngực: Yên tâm giao cho ta, ta rất chuyên nghiệp.Phương Tầm Du cẩn thận cố gắng diễn vai bình hoa phế vật, cuối cùng vẫn lộ tẩy.Fans nháy mắt tăng bạo, đạo diễn gấp rút sửa kịch bản suốt đêm, thậm chí giới giải trí hiệp hội nhạc cụ truyền thống giới giải trí luôn luôn không trèo tới cũng phát thư mời tới.Xong rồi xong rồi, OOC rồi, này còn có thể lấy được tiền sao?Phương Tầm Du tự sa ngã dứt khoát không diễn, vì thế mọi người liền hoảng sợ phát hiện ----Phương Tầm Du ca hát không xong cũng là diễn, vũ đạo không theo kịp nhịp cũng là diễn... Chỉ có dung mạo cậu mới là thật.Xuất đạo trong một đem, lông mi Phương Tầm Du khẽ run, lòng mang áy náy nói: "Xin lỗi, ra không diễn tốt vai bình hoa phế vật, nhân thiết sụp đổ mất rồi."Người đại diện trợn mắt há hốc mồm: *thảo Anti-fan khóc lóc thảm thiết: Ô ô, hiện tại thành fan còn kịp sao?Đỉnh cấp nam thần giới giải trí Sở Hoài Cẩn, vô dục vôcầu, cao lãnh tuyệt trần, không dính khói lửa phàmtuc.Thẳng đến khi mọi người phát hiện, nam thần ở saulưng điên cuồng truy tinh mới xuất đạo Phương tầmDu.Kia chân tình thực cảm khiến fan…
Cuộc sống thời Trung học phổ thông của cô gái tên Lạc Anh bình thường đơn thuần và gặp được chàng trai mà cô cảm thấy là may mắn nhưng không ngờ lại cho nhiều soang gió xảy đến như vậy ( câu truyện dựa trên tình tiết có thật)…
鹤景明[Hạc Cảnh Minh] và 立逍所[Lập Tiêu Sở]. Kết thúc rồi Lập Tiêu Sở à, em không giữ anh được nữa rồi. xin lỗi anh, Hạc Cảnh Minh thật sự xin lỗi anh...em vẫn sẽ đợi anh, mãi mãi đợi anh! lấy cảm hứng từ Nam Khang Bạch Khởi và Trương, Trương Quốc Vinh và Đường Hạc Đức.…
Nhiều năm sau, khi có một tờ báo phỏng vấn vợ chồng họ Thi có hỏi bọn họ cuộc sống vợ chồng những năm qua như thế.Thi tiên sinh dùng bốn chữ để diễn đạt: Đạt được ước muốn.Thi phu nhân im lặng không nói một điều gì.Nhưng trong lòng cô có một đáp án chính là: Đè nén.Kể từ khi cô theo hắn, thành người phụ nữ của hắn, thì đã định trước trở thành khát khao cả đời của hắn.…
gemdoogemdoogemdooAi không thích xin vui lòng nhấn thoát xóa tên truyện, nếu lỡ thuộc rồi thì tập quênWaring: Thô, tục, song tính!!!!!Ai có idea gì cứ xả vào trang shốp, răm cũng đượccccMấy ý tưởng vụn một hai chương thôi nòoo…