Có một Đồng Ánh Quỳnh thích Nguyễn Khoa Tóc Tiên khối trên. Quỳnh không khổ, vậy người khổ là ai? - Là hội đồng quản trị của cổ.*Tất cả chỉ là tưởng tượng, vui lòng không đem ra trước mặt chánh quyền, xin cảm ơn.…
..........Em không nhớ ngày mà mình yêu anh bởi vì yêu không hề biết rằng sau ngày hôm ấy em đã lỡ yêu anh nhiều đến như vậy..................................Thanh xuân giống như 1 cơn mưa rào, dù bạn đã bị cảm lạnh vì tắm mưa nhưng vẫn muốn đắm mình trong cơn mưa ấy một lần nữa....................…
Yêu anh em đauHận em không hậnRời xa anh có lẽ tốt hơn_____Yêu em không nhận raEm đi anh đau lòngTha thứ cho anh được khôngỞ bên anh, xin emĐừng điBên anh em mới được bình yên…
Tác giả: Nhất Tiết NgẫuEdit: bambilylyTên gốc: Tôi bị ánh trăng của nam chính coi trọng_____Văn ánNguyễn Quang Anh xuyên sách, nhân vật cậu xuyên vào luôn cố gắng cướp "ánh trăng sáng" của nam chính, kết cục thê thảm.Sau khi xuyên vào, Nguyễn Quang Anh cố gắng tác hợp cho nam chính với "ánh trăng sáng".Thề sẽ không dính dáng gì đến hai người nữa.Mọi người dần phát hiện, cái tên Nguyễn Quang Anh lúc nào cũng theo sau đít thiên tài giờ lại không thấy bóng dáng nữa.Không mang bữa sáng cho Hoàng Đức Duy nữa.Thư tình cũng không có.Cũng không còn đi đánh mấy người theo đuổi Hoàng Đức Duy.Vài ngày sau, có người truyền ra một bức chụp màn hình đoạn chat.Bạn học A: "Nguyễn Quang Anh, cậu không thích Hoàng Đức Duy nữa à?"Nguyễn Quang Anh: "Học bài không tốt hơn à? Sao phải thích cậu ta?"Mọi người đều vui mừng vì cuối cùng Hoàng Đức Duy cũng thoát khỏi Nguyễn Quang Anh.Chỉ có Hoàng Đức Duy ngồi ở góc phòng học, ánh mắt u ám nặng nề khiến người ta sợ hãi.Không bao lâu sau, trên diễn đàn xuất hiện một cái video HD được quay trộm.Đóa hoa trên núi cao - Hoàng Đức Duy kéo đầu gấu của trường Nguyễn Quang Anh vào trong hẻm nhỏ, ôm vào trong ngực hôn say đắm, ánh mắt cuồng nhiệt mà tàn nhẫn. Vị đầu gấu cả ngày kêu đánh gọi gϊếŧ một câu không hợp sẽ đấm người giờ lại không có sức để đánh trả, mặc cho Hoàng Đức Duy muốn làm gì thì làm._____Chuyển ver với mục đích PHI lợi nhuận…
người ta hay bảo đặng thành an phải siêu siêu may mắn mới có một anh người yêu lúc nào cũng cưng chiều em. nhưng họ đâu biết được rằng, để sở hữu người chồng "quốc dân" như vậy thì trong quá khứ, thành an đã phải lao tâm khổ tứ như thế nào."sao bồ anh đẹp trai vậy?""muốn không? anh chỉ cho"…
🆘🦂 Cập nhật : 2-4-2022Tên truyện : Tiểu anh đàoTác Giả :Bão MiêuNguồn : WikidichBìa truyện : xuhao1Số chương : 55 chương +10PNVăn ánThẩm Chi Châu đang chơi trò chơi, những ngón tay thon dài thoải mái nhảy múa trên bàn phím. Sau khi trò chơi kết thúc, màn hình hiển thị -- Đại cát đại lợi , ăn gà buổi tối . Điện thoại bất ngờ reo lên , là ông nội: "Chi Châu, con gái của bạn cùng lớp của con trai dì ba con đang đến thành phố A học đại học. Quan hệ giữa hai nhà vốn rất tốt, người ta giao con gái cho chúng ta. Chỉ có cháu sống ở thành phố A, cháu phải chăm sóc con bé thật tốt, chỉ vài ngày ... ""..."Thẩm Chi Châu không quan tâm liền treo điện thoại.•••••••Ngày hôm sau, "leng keng" chuông cửa vang lên.Thẩm Chi Châu vặn mình , đẩy cửa ra, lười biếng mở mắt . Một cô bé liếm kem đứng ngoài cửa. Đôi mắt nai to tròn và sáng rực, mái tóc rối tùy ý buộc sau gáy .Lạc Anh nhiệt tình chào hỏi , mỉm cười lộ ra núm đồng tiền : "Em chào anh " Chi Châu đút hai tay vào túi , nhìn cô một lúc, trong lòng run lên, đáng yêu quá.【 Nam thần thể thao điện tử lãnh khốc ,lười biếng x cô gái nhỏ mềm mại đến ở nhờ 】✓ Đánh dấu truyện dịch đầu tay…
Xuyên suốt chiều dài của lịch sử nhân loại, "công bằng" vẫn là thứ khái niệm mơ hồ, chẳng ai biết nó có tồn tại hay không. Ai cũng đinh ninh cho rằng sau cách mạng, hòa bình về tất cả sẽ hạnh phúc. Ấy vậy nhưng cái sự thật tàn nhẫn nào phải thế. Khi lý tưởng chung không còn thì nỗi niềm riêng mới ùa về. Những cái mà thời chiến họ tạm gác lại thì thời bình là lúc nó sống dậy một cách dồn dậpChính cái thời mà bữa no bữa đói đó đã tàn nhẫn bóp nghẹt thứ gọi là "dị tính". Chẳng biết từ bao giờ xã hội lại xuất hiện "dẫn tính" và "dị tính". Nếu dẫn tính được xem là người dẫn đầu tài giỏi thì dị tính chỉ được xem là một nhóm người ở cái xó xỉn thấp hèn nào đó Trớ trêu thay cậu con trai của gia đình danh giá năm xưa lại là dị tính. Dù cho gia đình có thể bảo bọc em nhưng sống dưới cái ánh mắt khinh miệt, em có thể gắng gượng được còn mẹ em thì xót lắm. Nghĩ thương con trai nay bố mất sớm, nhà có của ăn của để cũng bị khinh thường. Thế là mẹ mang em về quê, về cái mảnh đất mộc mạc mà chứa chan tình ngườiGiấu nhẹm đi việc mình là dị tính, em có một cuộc sống mới. Gặp được những người mà em yêu thương. Khi ấy "dị tính", "dẫn tính" hay người thường cũng chẳng còn quan trọng nữa…
Một cuộc hôn nhân đầy oan trái đã diễn ra giữa Diệp Gia và Bạch gia. Uyên Lam, đại tiểu thư của Diệp gia, bị mẹ kế ép hôn với một người cô không hề quen biết để cứu công ty của gia đình. Chưa dừng lại ở đó, ngay hôn lễ của mình, chồng cô phát hiện cô dâu không phải là người anh ta yêu, em cô, mà là cô, liền phẫn nộ bỏ đi.Liệu cuộc hôn nhân này có duy trì được lâu chăng?Liệu cái kết cho ba người bọn họ, là hạnh phúc, hay đau thương Chờ xem nhé!…