DAD RICH DAD POOR 1
…
"Kimito, cậu không nhớ tớ sao?"Đã hơn một tháng kể từ khi giấc mơ về cô bé ấy ám ảnh tôi mỗi đêm.Cô bé ấy là ai?Tôi đang cố nhớ điều gì?**********Đây là truyện đầu tiên mình viết, thế nên có sai sót gì mong được các bạn chỉ bảo ạ!Trong truyện mình xin mạn phép sử dụng nhân vật Hatsune Miku - dựa trên Vocaloid Hatsune Miku của Crypton Future MediaVì mình còn nhiều việc học hành và các công việc khác, nên có thể việc update truyện sẽ hơi chậm trễ, mong các bạn lượng thứ.Chắc cũng chả ai đọc đến đây nữa đâu, thế nên... Enjoy! ^^…
Title: You Are MINE.Author: MychiGenre: Romance, fanfic, yandere.Rated: 16+Fandom: VOCALOID Pairing: Kagamine Len X Hatsune MikuDisclaimer: Nhân vật trong truyện đều thuộc về Crypton Future Media.Lưu ý: Truyện đề cập đến ship Miku x Len, nếu bạn không thích vui lòng click back.…
Một câu chuyện nhỏ,ở một đất nước nơi xa xôi,về những nhịp tim vẫn đi tìm hơi ấm,thứ tình cảm trong sáng và câu chào "Tạm biệt" nhẹ nhàng như bông tuyết tinh khôi._________Tớ viết cũng khá lâu rồi,năm ngoái thì phải nhưng còn dang dở. Bây giờ tớ sẽ đăng những phần đã viết và viết tiếp phần sau~Lấy ý tưởng và cảm hứng từ bài hát "Snow Fairy Story" của Hatsune Miku (Vocaloid thuộc Crypton Future Media)…
Gã thanh niên cô độc, hướng nội đột nhiên thừa hưởng một gia tài kết sù cùng khu nhà nghỉ/trang trại do một người họ hàng gã không hề nhớ mặt để lại. Tách biệt, cô lập khỏi mọi người thậm chí cả gia đình, tưởng chừng cuộc sống hoàn hảo và yên bình này của gã sẽ kéo dài mãi mãi. Nhưng chưa được ba tháng, cái sự yên bình đó đã rối tung lên khi gã phát hiện có hai vị khách không mời đã lẻn vào nhà mình sau một đêm say.…
Có người từng nói với tôi rằng: Chỉ cần kiên trì đi đến cuối con đường, anh sẽ thấy được ánh sáng của hy vọng. Lúc đó, tôi tin tưởng lời người ấy nói. Tôi vẫn tiếp tục hướng về phía trước và hy vọng mình sẽ thoát ra khỏi khốn cảnh hiện tại. Rồi một ngày, người đó không còn ở cạnh tôi nữa. Tôi hơi hụt hẫng nhưng vẫn không dập tắt đi niềm hy vọng. Tôi đi mãi, đi mãi không ngừng nghỉ. Cuối cùng, tôi cũng đến được nơi mình muốn. Nhưng chờ tôi ở cuối con đường lại không phải điều tôi hằng mong đợi. Lúc này, tôi mới chợt nhận ra, người đẩy tôi vào vực sâu tăm tối nhất lại chính là người đã cho tôi những lời khuyên năm xưa. Nhưng tất cả đã quá muộn, thời gian không thể quay trở lại. Hóa ra, ngay từ đầu nhện đã giăng tơ sẵng và chỉ việc chờ đợi con mồi của mình bước vào mà thôi...Link ảnh gốc: https://pin.it/JrX2rXhDesign bìa: Hoài An.…
Nỗi đau của em là lưỡi dao sắc bén đâm vào tim anh rỉ máu... Nụ cười của em tựa như nhựa sống tươi sáng lặng lẽ vun vén mầm cây hạnh phúc trong miền kí ức của anh... Vậy nên hãy luôn mỉm cười em nhé, vì anh luôn ở đây, luôn ở cạnh em...…
Rất nhanh, hoàng hôn tắt.…
đọc truyện ta hiểu…