nắng (happy ending)
✨ jung hoseok, min yoongicậu thương anh với trái tim không còn vẹn nguyên…
✨ jung hoseok, min yoongicậu thương anh với trái tim không còn vẹn nguyên…
Một chiếc text fic đầu tay được viết dưới sự confused của chính tác giả =))))))btw, tiến độ chương không đảm bảo và có chửi tục đấy =)))))…
Sau 4 năm bên cạnh Vegas , Pete đã học được rất nhiều thứ . Cuộc sống của cậu cũng trở nên thú vị hơn với rất nhiều trải nghiệm và hoạt động mới mẻ . Hành trình xây dựng hạnh phúc của Pete có lẽ đã thành công rồi...+ Cp chính: VegasPete+ Cp phụ : KinnPorsche , KimChay, TimeTay, TopTankul , BeamMacau…
Nhìn hình lag bt t ship ai r hên :))…
Vì cuộc đời không phải lúc nào cũng như ngôn tình...!!!Nên hãy để tôi kể cho bạn nghe về những câu chuyện với những kết thúc SE!…
Câu truyện ngắn!!!…
Liệu chúng ta đã sẵn sàng chưa? Lời chia tay ấy dễ dàng vậy sao?…
Đây là phần tui viết có dựa một chút vào bad ending (Zen's route) trong game Mystic Messenger và còn lại thì là do tui tự nghĩ :))) + Title: [Zen X Reader] After Bad Ending...+ Author: dandelion+ Category: Lãng mạn, fan fiction, OOC+ Pairings: Zen X Reader+ Rating: G (General Audience-mọi độ tuổi đều có thể đọc)+ Status: Finished+ Disclaimers: Bọn họ đều không thuộc về tôi, nhưng cốt truyện và số phận của họ sẽ do tôi định đoạt.+ Summary: Sau khi bạn trốn thoát khỏi Saeran
Chúng ta không nhất định là Happy ending. Trước khi bị chôn trong đất, làm một tấm bia mộ khắc mười bảy nét bút hoa đời đời bị hậu thế lãng quên. May là nếm được một chút dư vị tình yêu. Say một lần này là đáng khắc ghi cả đời người. Vỏn vẹn chỉ năm hai mươi bảy tuổi. -Viết thế thôi chứ nếu các bạn tin mình thì chắc chắn đó sẽ là HE nha :") còn nghi ngờ là tui xoẹt một đường cong SE luôn ha ha ha -Don't take it out…
"bất tử thì có gì đau lòng, như tôi muốn sống tiếp còn không thể""có chứ, anh sẽ chứng kiến tất cả mọi người chết đi, còn kí ức thì bị thời gian ăn mòn"chàng trai đột nhiên thu lại vẻ tức tối trên mặt không nói gì thêm nayeon cũng im lặng sự đau khổ của cô nó kéo dài như sinh mệnh này vậy mãi chưa có hồi kết."chúc cô sớm được thần chết tìm đến""tôi cũng mong vậy"nayeon đứng dậy rời đi đây là lần thứ bao nhiêu rồi cô chứng kiến từng sinh mệnh quanh mình rời xa nơi trần thế còn bản thân mãi quần quanh sinh mệnh dài đằng đẵng này."thứ gì có thể chiến thắng lời nguyền này chứ?"nayeon tự hỏi vậy bởi vì ngàn năm qua cô chưa từng biết rằng có một thứ còn hơn cả sự bất tử.hơn tất thảy đó là tình yêu.…
Chỉ đơn giản là tình yêu giữa em và anh..…
It's a series…
Nếu thế giới này thực sự là một giấc mơ, vì anh, vì họ, tôi nguyện trở thành một kẻ du miên mơ về một cái kết khác..._________Byeon Hwa không phải một kẻ siêu phàm, cũng không phải một anh hùng. Cô chỉ là một độc giả không cam tâm với hồi kết của câu chuyện mình yêu thích"Anh chấp nhận sao? Kết thúc mà anh mong ngóng từ đầu. Cái hồi kết đẹp đẽ chết tiệt đó.""Cô đang nói cái gì vậy?""Tôi đã từng nói rằng, tôi cũng là một độc giả, đúng chứ? Tôi cũng đã đọc câu chuyện về thế giới này và chắc chắn nó không phải câu chuyện anh từng biết.""Kim Dokja, anh... có muốn biết đó là câu chuyện như thế nào không?"…
Author: Dạ TinhBeta: cô MâyDisclaimer: truyện được viết với mục đích phi lợi nhuận.Genre: hiện đại, niên hạ, đồng nhân HIStory 3: Ngày Hôm Ấy.Characters: Tôn Bác Tường x Lư Chí CươngCó thể xem đây như là đảo ngược ending trong phim của Tôn Lư và Hạng Cố.Nhờ pha cua gắt khét lẹt của biên kịch mà tui nảy ra cái plot này. Xà quần mãi, cũng tính dẹp cmnl rồi cơ mà nhờ mấy lời của cô Mây nên tui triển luôn. Kệ đi, vui là chính vậy.Enjoy!…
"Ông đây chán ngắt cái trò hệ thống xuyên nhanh rồi, phản diện gì chứ, thoát chết kiểu gì, ông đây muốn out game!"…
©Nguyễn Thanh Tâm| Truyện ngắn, Hiện đại, SE, HE |…
"Thế nhưng, cơn mưa cứ ngỡ sẽ kéo dài mãi sau cùng cũng kết thúc. Cầu vồng lại lần nữa xuất hiện trong ngày nắng xuân tươi đẹp nhất." - Chúc mừng sinh nhật em - ánh sáng tươi đẹp nhất chính là Huang RenJun.…
"Một con bướm có tuổi thọ khoảng ba ngày cho đến một tháng... Mà đa phần, tuổi thọ của bướm chỉ tầm một tuần, tức bảy ngày""Sinh mệnh của tôi cũng mong manh như Tôi cũng không khác gì loài bướm. Người bình thường mấy chục năm, với tôi chỉ còn tính bằng tháng, có thể còn ngắn hơn nữa!"***Kinh Du lần đầu gặp Hồ Điệp, anh ấy cứ nghĩ cô là thiếu nữ chán đời, định tự tử.Kinh Du gặp Hồ Điệp lần thứ hai, anh thản nhiên nói:"Nếu hôm nay cô lại nhảy xuống, tôi sẽ không cứu cô nữa."Sau đó, cô nói với anh: "Kinh Du, anh không cần cảm thấy có lỗi với em."Thật lâu về sau, Kinh Du trở về sân thi đấu, nhận được vinh quang thuộc về mình.Dưới ánh đèn flash, anh chợt nhớ đến giọng nói của người con gái, và nói một lời thiếu suy nghĩ trước mặt hàng nghìn người.…
Mãi sau này tôi mới hiểu tại sao lại là Jeon...Mãi sau này tôi mới hiểu tại sao hôm đó cậu lại im lặng...…