[VIPEUS] Nắng Chờ Mưa Ở Cuối Sân Ga
Chiếc ghế trống bên cạnh tớ từng chỉ là một khoảng lặng,cho đến khi cậu đến, như nắng đầu hạ, khiến khoảng lặng ấy biết thở dài. Tớ và cậu, như hai mùa không hẹn, cùng viết lên trang giấy tuổi trẻ những dòng mực chưa kịp khô đã khiến tim rung khẽ. Rồi nếu một ngày chuyến tàu mang cậu rời đi, liệu có ai nhận ra rằng có một trái tim vẫn lặng lẽ giữ chỗ cho ánh nắng đã từng ghé qua?…