"Lỡ yêu một người có ước mơMơ điều làm em thấy hoang mang lo sợSợ yêu một người không phải như em đã từngNếu như anh đi về phía đó liệu rằng anh có nhìn thấy emVì lệ trong đôi mắt sao mà lấp lánh đi ánh mặt trời"( Yêu một người có ước mơ - Bùi Trường Linh)…
Tôi sẽ kể cho các bạn nghe câu chuyện về một hòn đảo huyền bí nằm cô độc giữa đại dương rộng lớn. Nơi đây là khởi nguồn cho chuyến hành trình tìm kiếm khát vọng của những pháp sư trẻ tuổi, là cách mà chúng tìm được lối thoát cho bản thân và những người thân yêu.Câu chuyện về phép thuật huyền bí, về những sinh vật mà bạn chưa từng nghe qua, liệu bạn có thấy hứng thú?Thể loại: Kinh Dị, Siêu Nhiên, Fantasy, Phép Thuật, Phiêu LưuAuthors: Miracle Days #MD…
'I was thinking that my life was so boring and indigent among my composition. But when I met you, you made me recognize that my life wasn't boring like before. It's so romantic and glistening like your deep eyes when you smile at me.'…
[Thế kỷ không xác định...] Chạy, Estia hốt hoảng, vội vàng đuổi theo những con người quan trọng với mình. Nhanh hơn, nhanh hơn nữa! Đôi chân cô mỏi nhừ, lồng ngực cô phập phồng theo nhịp thở gấp gáp, đôi đồng tử như chứa đựng cả bầu trời hoàng hôn dần bị bao phủ bởi màu sắc tuyệt đẹp của Huyết Nguyệt. Giống như chú chim nhỏ vùng vẫy nơi biển máu đỏ tươi, để rồi hoàn toàn bị nhấn chìm vào... Ah~ Nó mới tuyệt đẹp làm sao! Để cho nổi sợ xâm thực, Estia bàng hoàng, đồng tử mỗi lúc càng mở to hơn. Tại sao mọi thứ lại trở thành như thế này? Phải chăng đây là số phận an bài của kẻ bị nguyền rủa? Estia đã sắp đuổi kịp, một chút nữa thôi là bắt được hạnh phúc... Như tiềng gầm của mãnh thú, âm thanh của gió mạnh, như thể đang thét gào vì giận dữ, điên cuồng vồ lấy Estia. Nó xé toát mặt đất vững chắc, hất cô ra xa. Đập mạnh vào thân cây, Estia đau đớn, ho ra từng ngụm là máu tươi. Cô ngậm chặc miệng lại để ngăn cho những âm thanh yếu đuối không thể nào phát ra. "Emma, Jant, Ranna... Các cậu đừng... Đừng đi mà, đừng... Bỏ tớ lại một mình..." Đêm hôm ấy, chỉ còn lại một mình, sự tồn tại của cô độc...••• "Cô chủ, chu kỳ của Huyết Nguyệt lại sắp sửa đến, người có dự định..." Chàng quản gia vẫn đứng yên tư thế, tay đặt trước ngực, thoạt nhìn có vẻ như suy nghĩ, chờ đợi mệnh lệnh nhưng Estia có thể đoán được rằng anh đang ngập ngừng. Dù sao, đây cũng là một câu hỏi hay. "Có chăng là trường hợp hay thời gian cố tình đi nhanh, mang "ngươi" đến với ta?"…
Tác giả: kissyoutoday @ lofterEdit: AliceThể loại: nhiều năm trôi qua, nguỵ thầy trò, gương vỡ lại lànhFic edit chưa có sự đồng ý của tác giả. Bản edit chỉ đúng khoảng 70%. Vui lòng không mang đi đâu…