WARNING: OOC, đất diễn không đảm bảo đồng đều, có thể sẽ thiên vị một số nhân vật, bẻ cong nguyên tác để phù hợp với cốt truyện. Không thích thì đừng đọc.Câu chuyện về Blue Lock, một bộ phim được chuyển thể từ tiểu thuyết mạng nổi tiếng và dàn diễn viên tham gia bộ phim đó.Chuyện này xà lơ là nhiều nên vị nào nghiêm túc quá thì chúng ta không hợp rồi.Đã là người của công chúng thì không có chuyện yêu đương trong này, nhưng hint thì sẽ có và nó tùm lum như nồi lẩu thập cẩm ai chê thì mời lượn.Tác giả không biết nhiều về showbiz nên có sai sót thì thông cảm cho.…
Bao cảm xúc xấu xí vừa rồi đã tàn đi và rời khỏi, sau khi cậu bên Mark. ___viết bởi BaeksHyuck (ao3).dịch bởi mình.dành tặng chị hê, và cả chính mình.…
Hai tác phẩm lớn đầu tiên được Albert Camus viết trong cùng năm 1942 là một cặp bài trùng: "Huyền thoại Sisyphus" và "Kẻ xa lạ" (Français: "L'étranger", còn được dịch là "Người dưng" hay "Người xa lạ"). "Huyền thoại Sisyphus" phân tích "chủ nghĩa phi lý" (English: "absurdism") dưới dạng triết lý, còn tiểu thuyết "Kẻ xa lạ" đưa ra hình ảnh cụ thể của "người phi lý". Chính xác hơn, "Huyền thoại Sisyphus" là tập hiện tượng luận mổ xẻ hai vấn đề: phi lý và tự sát, đồng thời tìm mối tương quan giữa hai hiện tượng ấy; còn hai nhân vật Sisyphus và Meursault là chứng từ cho sự phi lý của thân phận con người.----------Albert Camus (1913-1960) là một nhà văn, nhà viết kịch, nhà lý luận và triết gia nổi tiếng người France. Cùng với Jean-Paul Sartre, Albert Camus là đại diện tiêu biểu nhất của triết học hiện sinh. Ông là tác giả của các tiểu thuyết nổi tiếng như "L'étranger" ("Kẻ xa lạ") hay "La Peste" ("Dịch hạch") và những tập tiểu luận gây ảnh hưởng như "Le Mythe de Sisyphe" ("Huyền thoại Sisyphus") hay "L'homme révolté" ("Kẻ nổi loạn") . Albert Camus được trao Giải Nobel Văn học vào năm 1957 vì các sáng tác văn học của ông "đã đưa ra ánh sáng những vấn đề đặt ra cho lương tâm loài người ở thời đại chúng ta".…
Poupée vivante-et-Le sens de l'existence hay Búp bê sống và ý nghĩa của sự tồn tại.Câu truyện kể về Lerys,một búp bê hay nhân bản của con người và cuộc hành trình đi tìm lấy một lý do cho sự tồn tại của bản thân bằng cách trải nghiệm cuộc đời của một con người không có nhu cầu lo nghĩ.Tuy vậy,quá trình của cậu không được yên bình là bao trên hành trình làm cá mặn của mình…
Giấc ngủ với Bokuto rất dễ dàng, đôi khi anh lại nằm vật ra ngủ mà chẳng có lí do gì. Nhưng những giấc ngủ ấy tương đối ngắn, khoảng ba mươi phút trở lại nên anh cũng chẳng quan tâm gì. Thường thì Bokuto sẽ chẳng mang theo vật gì có giá trị bên mình khi đi ra ngoài. Tay đeo một chiếc vòng ghi số điện thoại của một người bạn. Cuộc sống anh rất tẻ nhạt cho đến khi gặp được Akaashi Keiji.…
_Một cơ hội cuối cùng để sửa sai. Chúa trời tin ta đến vậy sao ?__Ta chẳng biết, cũng chẳng quan tâm. Thứ ta muốn lúc này chỉ là cái cảm xúc của mình_..Tên : [CHs - Vietnam ] The Last ChanceBản remake lạiTác giả : Hoshi_7896Bút danh : Kỷ Nhan NguyệtThể loại : Xuyên không - Ngọt - Lịch sử ------------__ Warning !__------------Truyện chỉ đăng duy nhất tại WattpadCó lẽ sai chính tả. Không xúc phạm bất kỳ quốc gia hoặc tổ chức nào. Và không có ý bôi nhọ lịch sử !…
Tokyo. Giữa biển người vội vã và những ánh đèn không bao giờ tắt, có một kẻ tồn tại như thể ngoài rìa của thế giới. Không tên. Không quá khứ. Không tương lai. Hắn không thuộc về nơi này - cũng chưa từng cố gắng thuộc về.Không có luật nào ràng buộc được hắn. Trọng lực, thời gian, nhân quả - tất cả chỉ là những khái niệm buồn cười, những chiếc lồng mỏng manh mà con người tự giam mình vào. Hắn chỉ quan sát. Không can thiệp. Không yêu. Không ghét. Không tồn tại theo cách mà người ta vẫn hiểu về tồn tại.Với hắn, mọi câu chuyện chỉ là kịch bản. Còn thế giới... chỉ là một sân khấu quá ồn ào.Cho đến một ngày - một cậu bé học sinh tiểu học ngước nhìn hắn giữa phố đông, cười hồn nhiên và gọi: "Chú ơi."Chỉ hai từ đơn giản, không chủ ý, không mục đích. Nhưng lời chào đó đã mở ra một điều hắn chưa từng đối diện: kết nối.Từ một khoảnh khắc tưởng chừng vô nghĩa, hắn bắt đầu cảm thấy - không phải bằng lý trí, mà bằng thứ gì đó sâu hơn, ấm hơn, mong manh hơn - rằng có lẽ, để tồn tại thật sự... người ta cần nhiều hơn là chỉ đứng nhìn.Liệu một kẻ vượt trên mọi giới hạn có thể học cách làm người - sống thật, cảm thật, yêu thật - giữa một thế giới mà hắn từng xem chỉ là ảo ảnh?…
một cô gái từ nhỏ đã không có ngoại hình nổi bật, không quá tài giỏi,ít tiếp xúc với mọi người nên từ nhỏ cô đã bị mọi người ganh ghét,đi học cô phải chịu cảnh blhđ,sau đó cô gặp một chàng trai yêu thích cô,hai người bên nhau 5 năm cô phát hiện anh k hề có tình cảm với cô mà chẳng qua cô chút là thế thân cho ngkh,anh liên tục tổn thương cô nên cô chọn cách rời đi,cô yêu anh đến mức quên chừa đường lui cho mình,sau việc đó cô gặp phải nhiều điều áp lực của gia đình,xã hội.Dần dần cô đánh mất bản thân cô ăn uống không điều độ,thức khuya,lm việc liên tục đến bệnh,khi cô thiếp đi trong mơ cô thấy một cuộc sống mà cô mơ ước,một người đàn ông yêu thương,nuông chiều,anh ta làm cô rung động rồi cô đem lòng yêu người đàn ông không tồn tại ấy....…
Chúa tể Voldemort, phù thủy hắc ám nhất lịch sử, kẻ mà ai cũng sợ khi nhắc đến tên.Thế nhưng, hắn lại có tuổi thơ bất hạnh, vì vậy mà tâm lí hắn vặn vẹo . Vậy nếu có người đến chữa lành cho tuổi thơ của hắn, liệu hắn sẽ thành một phù thủy bình thường và hắn sẽ được sống với tình yêu của mình, một trường sinh linh giá bất tử và vô giá của hắn ?…
Karma trong cơn bực tức đã triệu hồi một con quỷ ngay tại ngọn núi của lớp E.Mọi sự bốc đồng đều phải trả giá bằng một thứ gì đó.Được truyền cảm hứng từ bộ _Don't follow instructions written in strange books from mysterious bookstores that don't exist_ của gwendee trên AO3…
Mọi bí mật đều được chôn vùi cho đến khi con người ta đào nó lên. Nhưng biết hết tất cả liệu có phải là điều tốt.T1 đội tuần tra vũ trụ được lập ra để tìm kiếm những bí mật ấy. Những bí mật về sự diệt vong của loài người, về thứ sức mạnh to lớn mà con người luôn khát khao tìm kiếm.…
Gió đêm thổi nhẹ, mang theo hơi lạnh se sắt, luồn qua mái tóc rối bù của Niragi. Hắn khẽ rùng mình, kéo cao cổ áo khoác. "Mày có bao giờ cảm thấy... cô đơn không, Chishiya?" Hắn hỏi, giọng nói trầm khàn vang vọng trong không gian tĩnh mịch.Chishiya im lặng một lúc, rồi quay sang nhìn Niragi, ánh mắt xanh xám sâu thẳm như vực thẳm. "Tao không biết." Cậu đáp, giọng nói đầy ẩn ý. "Có lẽ... tao đã quá quen với việc ở một mình."Niragi nhìn hắn, ánh mắt có chút phức tạp. Hắn biết, Chishiya không phải là một người dễ dàng mở lòng. Nhưng hắn cũng biết, đằng sau vẻ ngoài lạnh lùng và kiêu ngạo đó, là một tâm hồn cô độc và tổn thương."Mày biết không, Chishiya," Niragi nói, giọng nói trầm thấp và dịu dàng hơn bao giờ hết. "Tao nghĩ... chúng ta không cần phải cô đơn."Chishiya nhướn mày, ánh mắt có chút ngạc nhiên. "Ý mày là gì?"Niragi không trả lời, hắn chỉ tiến lại gần Chishiya hơn, đưa tay chạm nhẹ vào má hắn. "Ý tao là... chúng ta có thể tìm thấy nhau." Hắn nói, giọng nói thì thầm như một lời hứa. "Chúng ta có thể... cùng nhau phá vỡ sự cô đơn này." Hắn nói khẽ, bàn tay khẽ đan vào tay ChishiyaChishiya im lặng, hắn nhìn Niragi, ánh mắt có chút dao động. Hắn chưa bao giờ gặp một ai như Niragi, một người có thể nhìn thấu tâm can hắn, một người có thể chấp nhận hắn với tất cả những khiếm khuyết của mình.Gió đêm vẫn thổi, mang theo hơi lạnh se sắt, nhưng trong lòng hai người, một ngọn lửa ấm áp đang dần bùng cháy. Họ ngồi đó, im lặng, nhưng giữa họ là một sự kết nối kỳ lạ, một sự thấu hiểu sâu sắc. Họ biết, họ đã tìm thấy nhau…
mơ mộng chẳng làm đau ai bao giờ, và yêu thích người khác luôn là một cảm giác đáng thử. dù cho em sẽ chẳng bao giờ nghe thấy những lời này, tôi vẫn muốn kể cho em những giấc mơ của tôi, những giấc mơ có em, kể cho em những khao khát của tôi, khao khát gặp được em lấy một lần. và kể cho em cả sự bận rộn của tôi nữa, khi mà thời gian nghĩ về em chẳng bao giờ là đủ. "does your lover even exist?""well, i hope not. then i still cant have him though."…