the other side | vjen
"mặt khác, tôi muốn giữ em lại bên mình."…
"mặt khác, tôi muốn giữ em lại bên mình."…
The uninvited guest on my shoulder…
bàn tay một khi đã nhuốm máu thì sẽ chẳng tài nào gột rửa được. vậy người nghĩ nơi đâu là bình yên cho đôi ta?…
viết cho syongseok, về tình yêu của họ.những vì tinh tú trong đôi mắt em.…
"Có đôi lúc em như một kẻ điên, đi nhặt từng mảnh kí ức có anh ! Giá như ngay khi ấy, anh xuất hiện để nghe em nói ra ba từ tận sâu trong đáy lòng: EM NHỚ ANH!"…
chẳng nhẽ em không có quyền được hạnh phúc?…
nơi chúng ta gặp nhau lần đầu.…
[ghost!au] huang renjun đã nghĩ na jaemin là một tên phiền phức.…
chúng ta lạc mất nhau, nơi thành phố không ngủ.…
❛cùng nhau, chúng ta hãy đi thật xa khỏi nơi đây.❜…
mỗi một chap sẽ là một câu chuyện khác nhau.…
làm thế nào để trở thành một người bạn trai hoàn hảo?à, ý anh là muốn trở thành bạn trai của em thì phải làm gì.…
Him, một người từng là một giấc mơ không có thật của nó. Một người từng là một người rất đặc biệt. Một mối tình đơn phương, một mối quan hệ không được đặt tên. Mọi thứ dường như chỉ là trò chơi, nhưng với nó, mọi thứ không chỉ đơn giản như vậy. Những gì được viết ra đây là những gì nó muốn gửi tới người, nhưng chưa một lần dám gửi vì sợ phải xa người, vì sợ người rời xa. Nhưng sau tất cả, nó cũng quyết đinh dừng lại, không phải vì không thương người nữa, cũng không phải vì hèn nhát, ko dám tiến tới dành về mình. Chỉ là nó nhận ra rằng cuộc đời không phải lúc nào cũng như mơ, không phải cứ cố gắng là sẽ có được... Như ai đó hay nói... "It's a dream, and dream never come true"...…
-Chào buổi tối!-Todomatsu tay cầm túi đồ hí hửng bước vào phòng, cậu nhanh chóng đảo mắt một vòng rồi hỏi - Ủa Karamatsu nii-san đâu?-A, Totty_Anh cả Osomatsu đang nằm dài trên sàn đọc truyện tranh lập tức ngồi bật dậy khi thấy em út-Karamatsu nó ra ngoài từ sang rồi.-Bận rộn nhỉ!?-Todomatsu đặt túi đồ lên bàn và ngồi xuống.-Anh ấy sắp kết hôn rồi mà, giống em lúc trước thôi. -Choromatsu cười với cậu út.-Hình cưới của anh ấy đẹp lắm đó Totty!-Jyushimatsu hí hửng cầm album đưa cho Todomatsu.Todomatsu tuy nhỏ nhất nhưng lại là người lập gia đình đầu tiên, sau đó cậu cùng vợ dọn ra ở riêng nhưng mỗi cuối tuần lại trở về thăm ba mẹ và các anh. Ai cũng bảo cậu chững chạc hơn các anh, bản thân cậu không nghĩ vậy. Osomatsu mới là người chững chạc nhất, tuy anh ấy không bọc lộ ra bên ngoài nhưng cậu luôn thấy an toàn khi ở cạnh anh. Có điều Todomatsu không hiểu tại sao đến giờ anh vẫn chưa có được một cô bạn gái nào...…
À nhon! Nhớ ủng hộ chui đấy nhá iu iu 🥺…
Cậu biết tôi đã chờ đợi cậu lâu thế nào không...…
- Anh về rồi!Cánh cửa bất chợt mở ra đánh tan bầu không khí im lặng trong căn phòng nhỏ, một thanh niên điển trai với đôi mày rậm chầm chậm từng bước đi vào. Anh cầm theo túi đồ nặng nề đặt lên bàn, hành động diễn ra rất nhẹ nhàng, như thể sợ một tiếng động nhỏ cũng sẽ khiến ai đó giật mình. Chàng thanh niên sau đó lập tức hướng ánh mắt đầy âu yếm đến bóng lưng gầy gò của người con trai đang ngồi lặng yên bên cánh cửa sổ không rèm, người đó không nói lời nào, chỉ lặng lẽ nhìn về phía xa xăm. Anh tiến đến bên cậu rồi dịu dàng đặt tay lên đôi vai nhỏ nhắn, gương mặt dần cúi thấp rồi nhẹ nhàng đặt lên má cậu một nụ hôn.- Chờ anh có lâu không?Người con trai vẫn không trả lời. Cậu cứ thế, ngồi yên, hệt như tượng đá.- Chắc em mệt rồi nhỉ? Đi ngủ nhé!Anh khom người bế cơ thể nhỏ bé ấy lên và chầm chậm đặt lên giường, cậu như mặc cho anh làm cũng chả có phản ứng gì, chiếc chăn dày được đắp lên người giúp cậu ấm áp hơn trong cái lạnh buốt của những ngày đông. Đưa tay sờ vào mái tóc đen tuyền mềm mại của cậu, môi anh khẽ nở một nụ cười, nụ cười nhìn hạnh phúc nhưng vẫn lộ ra sự đau thương. Mái tóc vốn rối bù của cậu nay lại càng rối hơn khi bị anh xoa đi xoa lại, nhưng cái cậu đáp lại anh vẫn chỉ là im lặng. Biết rằng giờ có nói bao nhiêu vẫn sẽ không nhận được câu trả lời, anh cũng không hỏi thêm gì, cả căn phòng nhỏ trở lại với bầu không khí yên tĩnh vốn dĩ của nó.- Ngủ ngon Ichimatsu.---…
Image nha các má ^3^…