Boring stuff
trash can…
trash can…
tui đi chuyến này có vẻ lâu, lệ sa đợi tui về cho lệ sa một tổ ấm, một gia đình lệ sa nhé.…
Quay ngược thời gian , được quay lại hồi còn nhỏ , hồi còn trẻ ranh , làm nhiều chuyện không biết suy nghĩ . Ban đầu không thể tin được , chắc bản thân còn đang ngủ mơ thôi . Cơ mà ... tâm hồn vốn là người trưởng thành rồi sao tôi có thể chấp nhận bản thân từng hành xử như vậy , nói như vậy , aaaa tôi đang làm cái gì thế này , không được , xấu hổ chết mất , quê chết mất ... tôi muốn thay đổi Tôi đã mơ một giấc mơ mình được quay lại hồi tiểu học , nên muốn lưu lại cái này cho bản thân . Không giỏi viết lách còn non tay !!…
Nguyễn Quang Dương là một cậu học sinh rất ham học hỏi. Một ngày nọ, cậu bất ngờ bị băng đảng đầu gấu trong trường đánh đập một cách dã man. Khi đang trên bờ vực của sự sống và cái chết, Dương may mắn được cứu bởi một người phụ nữ bí ẩn. Cũng kể từ đó, cuộc đời của Dương đã bước sang trang mới, với vô vàn thử thách khó khăn chờ đợi cậu.…
truyện này mình đọc của một bn nào đó nên nghĩ ra và vẽ nhatác phẩm đầu tiên của mình nha…
Minh Khuê - một cô gái vì vài lí do trong quá khứ mà không thích sống ở thành phố nhưng lại bị bố mẹ bắt lên thành phố học. Cô phải xa bạn bè, xa nơi làng quê ấm áp nhưng liệu có buồn như cô nghĩ?Cô bắt đầu làm quen được với những người bạn mới, thích nghi dần với cuộc sống nhộn nhịp nơi thành thị. Và...cô gặp được "cậu ấy"?Liệu cuộc gặp gỡ này có đưa hai người đến với nhau, hay họ chỉ đi ngang qua nhau tạo thành một mối tình trong trắng của tuổi học trò?-----"Cậu hỏi cô: 'Tại sao lúc nào cậu cũng cười được vậy?' ...Cô mỉm cười, nhìn bông hoa nhỏ trong tay, nhẹ nhàng đáp lại: 'Đến bây giờ cậu vẫn chưa hiểu sao?'Chuông có gió sẽ kêuTớ bên cậu sẽ cười..."…
Người ta hay khuyên yêu thì đừng nên lún sâu, đặt nhiều tình cảm vào nó. Vì, tình yêu thật sự rất nguy hiểm.Nhưng tôi muốn chia sẻ: việc kiểm soát ấy thật sự về âm khi bạn gặp đúng người....…
Đó là một câu chuyện về 2 người có một cuộc gặp ngỡ định mệnh nhưng 2 Người sao nghi tìm hiểu nhau một thời gian và sao đó họ đã biết một sự thật mà họ không nghĩ tới. Hãy đón xem nhé.…
Đinh Viễn và Ngọc Nhiên cùng học chung cấp 2 với nhau . Trong bốn năm cấp hai , hai người luôn đấu đá nhau . Đinh Viễn là một chàng trai vừa điển trai vừa thông minh . Anh hiểu bài rất nhanh và vô cùng giỏi toán . Trái ngược lại , Ngọc Nhiên tuy giỏi nhưng lại có phần chậm hiểu hơn Đinh Viễn , chính vì vậy cô luyện đề rất chăm chỉ cả ngày lẫn đêm . Mỗi giờ ra chơi khi Đinh Viễn cùng đám con trai xuống sân chơi bóng rổ , khi đi qua Ngọc Nhiên anh đều khiêu khích ." Nhiên Nhiên , cậu luyện trăm đề cũng không thắng được tôi đâu "" Cút đi "Khi nhận được kết quả của cuộc thi học sinh giỏi toán , Ngọc Nhiên căm giận nhìn kẻ suốt ngày chỉ có chơi lại dễ dàng ẵm giải nhất , vậy mà cô lại chỉ được giải ba . Đinh Viễn hả hê giơ băng khen ra trước mặt Ngọc Nhiên " Nhiên Nhiên , có cần anh đây kèm học không hửm ? "" Cậu cứ đợi đấy , tôi nhất định sẽ là thủ khoa vào trường cấp 3 "…
Lôi Vũ 25 tuổiNgọc Thy 18 tuổiYêu em gái bạn thân…
Nó-Phạm Tuyết Băng(Ice)17t là một nữ hoàng của sự lạnh lùng, là nữ hoàng của thế giới ngầm, là sát thủ cao cấp, là thiên thần của ác quỷ ............................~~~~~~~~ Ngăn cách~~~~~~~~Hắn-Trịnh Khải Phong(Ken)17t là KING của sự lạnh lùng, là ác ma khát máu, là ác quỷ đội nốt người........…
Vì đây là lần đầu mình viết nên mong các bạn ủng hộ .…
Văn án:Cuộc sống luôn là như thế, bấp bênh, chìm, nổi.Như sa mạc vô tận kia. Hoang vu, vắng vẻ, cô độc, khắc nghiệt. Như cây xương rồng đầy gai nhọn, cứng rắn, bền bỉ sinh tồn.Tư Mỹ năm mười sáu tuổi nổi loạn và buông thả. Tư Mỹ năm hai sáu tuổi vẫn nổi loạn và buông thả.Tống Trạch Sâm năm hai tư tuổi cuồng nhiệt và hoài bão. Tống Trạch Sâm năm ba tư tuổi, ông bố đơn thân trầm ổn.Mười năm cô vẫn vậy chỉ có anh dần thay đổi. Gặp nhau ở sa mạc, tâm hồn ai cũng nhiều vết sứt mẻ, không còn vẹn nguyên như thuở ban sơ. Sõi đời dày dặn, ai cũng đeo lên cho mình bộ mặt nạ cứng dắn nhất, để che đi vẻ xấu xí của mình."Mười năm trước, anh là ánh sáng sưởi ấm cho em.""Lúc ấy anh chưa biết trên đời này còn có một cô bé tên là Tư Mỹ đã thích mình.""Lúc ấy anh đã có người yêu.""Mười năm sau, cô gái Tư Mỹ lại là sự sống trong thế giới khô cằn của anh."…
"Bạn ơi, lát đi xuống kia với tui để lấy đồng phục và giấy tờ luôn nhen." Giọng Cẩm Nhung vẫn trong trẻo và đầy hứng khởi như mọi khi. Tôi khẽ gật đầu, mắt chẳng rời nổi màn hình laptop đang sáng trưng. Nhung, Hạ, Giang và Duyệt - bốn cái tên tựa như những nốt nhạc tươi tắn điểm tô thêm sắc màu cho những ngày đầu tiên bỡ ngỡ nơi giảng đường của tôi. Họ là những người bạn mà bất cứ tân sinh viên nào cũng ao ước có được: tốt bụng, chân thành và luôn sẵn lòng chìa tay ra giúp đỡ. Phòng 206 của chúng tôi, cứ ngỡ như một mái nhà thứ hai ấm áp, nơi mà sự sẻ chia và thấu hiểu luôn ngự trị. Ấy vậy mà, giữa cái không gian tưởng chừng như hoàn hảo ấy, lại xuất hiện một "khuyết điểm" khó lòng hòa hợp. Một "nốt trầm" lạc điệu, tạo nên một sự tương phản rõ rệt giữa những người bạn tốt bụng và Yến Như - một người bạn khác biệt, hay theo gen Z chúng tôi gọi là "rắn độc" mà theo motip truyện thì là "trà xanh" đấy. Sự khác biệt ấy không chỉ đơn thuần là về tính cách, lối sống mà còn hứa hẹn những tình huống dở khóc dở cười, thậm chí là những rắc rối không ngờ tới.…