Cuộc sống đâu lường trước điều gì. Tình yêu có thể đến rồi đi. Số phận thật trớ trêu khi đưa đẩy đôi ta lại gần nhưng lại xa cách. Mỗi người một thế giới, đến bao giờ thì em mới có cơ hội để được chạm vào anh dù chỉ một lần? Mơ ước của em không biết bao giờ mới thành hiện thực. Em chỉ muốn được ngắm nhìn anh, tựa vào bờ vai, nắm lấy đôi tay ấy đi hết cuộc đời. Nhưng có lẽ đó mãi mãi chỉ là giấc mơ...…
Đây là tổng hợp những cảm xúc của tôi và cũng có thể là của các bạn khi bất chợt một sự kiện nào đó xảy đến làm bạn liên tưởng nó với bản thân bạn. Hay chỉ đơn giản là đột nhiên bạn nghĩ tới nó mà thôi, cảm xúc mà đương nhiên là cái tồn tại hiển nhiên và nó thật kì lạ mang đến cho ta những trải nghiệm thật khó hiểu…
Cô/Park HunGi là con của tập đoàn đứng thứ hai Châu Á ,tuy là con của tập đoàn danh giá nhưng đó không phải thứ cô muốn. Cô chỉ thích đi bar các kiểu cứ ngồi thong thả cũng có tiền cho mà điếm.Anh - Park Jimin là con của tập đoàn đứng đầu Châu Á nhưng anh cũng là một cựu thành viên trong nhóm nhạc BTS đang nổi tiếng ở làng K-Pop.Một ngày trời đẹp mây xanh nhưng nó lại ập lại một cơn lũ cho cô ,ba cô bắt cô phải lấy chồng đó chính là Park Jimin cái tên nhà họ Park đáng ghét đó...…
Trong lúc chạy trốn vào rừng, Ian lao thẳng vào một bóng một người ẩn náu. Trong sự hoảng loạn, tiếng súng nổ vang, viên đạn xượt qua người đàn ông lạ mặt khiến hắn bị thương. Người đàn ông kia cũng đưa mũi súng trước mặt Ian. Kẹt giữa hai lằn đạn, Ian bị buộc phải đưa kẻ bị thương về nơi ẩn náu của hắn. Trong ngôi nhà hoang tàn, cậu trở thành người hầu hạ cho một tên sát nhân, ngày ngày đối mặt với nỗi sợ hãi và sự bất lực. Liệu cậu có thể chạy thoát hay mãi mãi mắc kẹt trong chiếc lồng mới này? Liệu một mối quan hệ bắt đầu?…
Yêu thật ra là gì ? là đau đớn tủi hờn khi nhận được cái nhìn im lặng như đang thương xót , là trái tim đập loạn xạ khi gặp người mik thương và cũng chính là cảm giác có nhưng chẳng thể cầm lấy nổi . tôi đứng đó chờ anh mong cái ngoảnh đầu và cái nhìn dịu dàng như cái cách anh nhìn cô gái ấy . Nhưng... tôi thật sự đợi không được ! Tôi cầu xin thứ tình cảm mà bản thân tôi khao khát chẳng khác nào một con chó đáng thương hại cầu xin miếng xương mà người ta đã nhai gặm . Biết là không đáng , vậy mà tim tôi đau quá , đau như hàng trăm nghìn con kiến ba khoan đốt vậy . Ngày xưa khi còn nhỏ ngỡ rằng thứ đáng sợ nhất là những con kiến ba khoan bé nhỏ , sau này rồi tôi chợt nhận ra có thứ còn đáng sợ hơn , nó làm tim tôi tê tái , khiến tôi ngay cả việc đơn giản nhất là hít thở cũng cảm thấy thật nặng nề , khó chịu…
Bạn muốm tìm ai? Long vương? A! Hôm nay siêu thị giảm giá, hắn đã đi tranh thủ... Nhị lang thần ? Hôm nay có tiệc xem mắt, hăn giám cãi lệnh, mẹ già liền một nháo hai khóc ba lại đòi thắt cổ rồi... Thái thượng lão quân? Cửa hàng bán thuốc của hắn bị niêm phong, bản thân thì suýt bị cho vào khám nay phải tạm lánh để tránh sóng gió... Vậy tôi là ai ư?! Tôi là Nữ oa…