Tác giả: phoenixmaiden13Đôi lời của tác giả: ' Được rồi. Nó đây. Seuel mà tất cả các bạn đã chờ đợi. Đối với những bạn mới làm quen với câu truyện này, nếu bạn chưa đọc Kitty Love thì hãy quay lại và đọc trước vì nếu không bạn sẽ không hiểu câu truyện này đâu, được chứ? Hãy tận hưởng'…
Từng âm vang đều đọng lại, đều chạm tới trái tim tôi. Khi anh bắt đầu cho đến khi anh kết thúc, những hoài ức ấy lúc nào cũng hằn sâu từng vết trong trí não tôi. Thật kì diệu và thật tuyệt vời. Author: Phác. (Không mang ra ngoài dưới bất kì hình thức nào)…
▪︎ Tên gốc: Phượng Tương Sồ▪︎ Tác giả: Hạnh Dao Vị Vãn▪︎ Editor: Hoa Quỳnh Nhỏ▪︎ Bìa: baleine bleue▪︎ Tình trạng bản gốc: hoàn thành 52 chươngThuở bé, Lăng Tri cảm thấy bản thân là người hạnh phúc nhất thế gian. Toàn trấn này người ôm mộng rước mẹ nuôi của nàng về làm vợ nhiều vô kể, nàng là con gái của mẫu thân nên tất nhiên ngày nào cũng được các vị thúc thúc dùng kẹo đường và các trò vui dỗ ngọt rồi!Ai cũng cho rằng thành thân thì nên tìm một nương tử như mẹ nuôi Tạ Thanh Ly của Lăng Tri vậy.Ban đầu Lăng Tri cũng nghĩ thế đấy, nàng sẽ trưởng thành làm một cô nương như mẹ nuôi cho mà xem.Tính trăm tính ngàn, tính tới tính lui, nhưng Lăng Tri lại quên tính đến khả năng nàng sẽ gả cho mẹ nuôi mất rồi...***Thể loại: ngôn tình, cổ đại, nam phẫn nữ trang, nuôi vợ từ bé, sinh hoạt hằng ngày, tình yêu sâu sắc, ngọt như mía lùi.Nhân vật chính: Lăng Tri, Tạ Thanh Ly.***▪︎ NOTE: Truyện chỉ được đăng duy nhất tại tài khoản Wattpad @urlittleflower_9, nếu bạn đang đọc từ các nguồn khác thì có nghĩa đó là bản ăn cắp.…
Tiêu đề d thôi chứ truyện socola kẹo mút nha. Timeline sau hôm liên hoan vì tui sống cùng múi giờ với Hờ kia :'DCre ảnh bìa: @skeuemjay trên thread ạa…
Tổng hợp đồng nhân Dụ Hoàng do tớ (Mille Feuille) editTớ reup lại từ wordpress ra đây :) Và có một số tớ edit nhưng không up lên wordpress vì ngắn quáVui lòng không bếch đi nơi khác…
không đầu không đuôi về anh đầu xanh và nhóc tóc cam.-----------------------Lời tác giả: tất cả những gì đã viết ở đây mình đều không muốn phát triển lên thành một câu chuyện, nhưng lại cũng không nỡ bỏ nó đi.mà thật ra, có đôi khi dang dở dở dang mới là tốt nhất.…