Nội dung dựa trên câu truyện có thật, nhưng ver này m xin phép được chuyển ver lại theo idol mình shipChưa có sự đồng ý nên các bạn đừng mang đi đâu nhé---------------Couple: Kim Taehyung x Jeon JungkookTình trạng: HoànSE…
Một đôi mắt có ma tính.Một đôi mắt bắn thủng linh hồn cô, phá hư lý trí, đồng thời cũng bắt cô làm tù binh.***- Anh là đồ lưu manh, vô liêm sỉ chết tiệt!- Là do cơ thể em quá hoàn mĩ thôi.…
Khi Jimin nuôi một chú thỏ nhỏ, đặt tên là Jungkook. Và bỗng phát hiện ra rằng, ô hay, cậu ấy là hybrid. Một chút về TaeJin.Tổng hợp lại các short riêng lẻ về Thỏ bánh quy và anh chủ của cậu ấy, hi vọng là khi tách riêng mình sẽ có cơ hội post các chap ngắn hơn.…
NamJoon hiện tại đang làm việc ở một club bar dành cho gay, tình cờ gặp một gã quái gỡ trông không khác gì " straight boy" nhưng lại là gu của cậu.Từ khi gặp gã cuộc đời anh rẽ hướng còn tệ hơn lúc chưa gặp =))Motip theo dạng nối liền mạch truyện ngừng ít…
Câu chuyện xoay quanh về cuộc sống của em và Yoongi - người yêu em. Những câu chuyện ngọt ngào khi yêu của cả hai và cũng có những lần xung đột song sau đó lại kết thúc bằng chút đường…
Jimin vốn dĩ trở về thôn quê với mục đích chối bỏ tình cảm đơn phương nơi thành thị.Nào ngờ, sống với đồng ruộng chưa được nhiêu lâu, đã gặp rắc rối day dưa với một "con sói nhỏ".…
"Thiên thần không có dục vọng, vậy thì để tôi dạy em nhé, bé cưng."⚠️Warning : có H, vui lòng cân nhắc trước khi đọc.❌DON'T TAKE OUT.@nong_yf#3 fanfiction 05.06.2024…
Hello everyone, chào mừng đến với fic "THẦY BÓI MÙ"CRE BÌA: bBon77NGÀN NĂM RA MỘT CHAP=))(ngọt trước ngược sau), ngược tâm, sinh tử vănJeon Jungkook một người thầy bói nổi tiếng bậc nhất vùng Busan này, mà tiếc cái thầy bị mù bẩm sinh nên không nhìn thấy gì.May mà thầy ấy lại được trời cho cái năng lực biết trước tương lai.Chỉ cần cho thầy ấy tên và tuổi cũng như nghề nghiệp thì hỏi bất cứ điều gì về tương lai của bạn thì thầy ấy đều sẽ có câu trả lời ngay lập tức và dĩ nhiên nó hoàn toàn đúng.Tiếng tăm của thầy Jeon được vang dội xa hơn và đến tai tên Kim Taehyung-một kim tổng độc tài và nham hiểm. Gã ta được ví trong giới thương nhân chính là một con cáo già mưu mô, xảo quyệt. Gã thầm nói với lòng nhất định sẽ đem Jeon Jungkook kia về đảm bảo sau này gã sẽ giàu to và ai ai cũng sẽ quỳ dưới chân gã thôi.❌Lưu ý: không được phép chuyển ver hay đem fic ra ngoài mà chưa có sự cho phép của mình.started: 05.08.2021End: DROPChúc mọi người đọc vui vẻ nha, borahae❤️…
Au: geichanThể loại: fanfiction, ngược, vườn trường - hiện đại, SE - 82 chap chính văn + HE - 3 extra Main CP : Kim Taehyung x Jeon Jungkook~Tôi không phải hoàng tử lại chẳng phải một vị vua cũng không phải một người ngửa tay hô mưa úp tay gọi gió, phất tay một cái phong ba bão táp nổi lên.Em cũng chỉ là một người bình thường, mỗi lần vứt vào đám đông liền bị chìm nghỉm, em cũng có một cuộc sống giản dị ngày ngày luôn gắn bó. Nhưng mỗi lần thấy em tôi lại bị thu hút bởi cái dáng người nhỏ bé ấy. Không lộng lẫy, không kiêu sa đơn giản chỉ là màu trắng tinh khôi, đơn thuần lại kiều diễm. Duyên phận đã nối tôi với em lại tạo nên một bản ca tình với tất cả những đắng cay tủi nhục nhưng ẩn sâu trong đó lại là chút ngọt ngào ấm áp của tình yêu.~beta: (1-23) : kiều nhung 25816-13420…
**"2! 3! BANG! TAN! XIN CHÀO, CHÚNG TÔI LÀ BANGTANBOYS!"**Câu chuyện hư cấu nhưng cũng có chân thật về những chàng trai tôi yêu mến. Họ là Bangtan Sonyeondan, họ là tình yêu, là hi vọng và cả động lực của tôi...Tặc Tặc…
Đây chỉ đơn giản là một câu chuyện nhẹ nhàng về những chấp niệm của tuổi thanh xuân.Thanh xuân của bạn và thanh xuân của tôi. Ai cũng từng trẻ và cũng từng yêu. Nhưng tình yêu năm mười bảy tuổi đó liệu có thể mãi mãi hồn nhiên như chúng ta của năm tuổi mười bảy?Bạn có thể không? Tôi thì không thể.Câu chuyện này tôi bắt đầu viết vào năm mười bảy tuổi, diễn biến mà tôi mường tượng lúc đó rất khác với lúc này. Có thể nói.Cái kết có hậu năm mười bảy tuổi tôi viết cho câu chuyện này, chính là niềm hy vọng cho mình của sau này. Cái kết có hậu mà hôm nay tôi viết cho câu chuyện này, lại là lời hồi đáp cho chính mình của năm mười bảy tuổi. Tôi của năm mười bảy tuổi, chập chững biết thế nào là yêu.Anh ta là ánh dương, anh ta là trăng sáng. Là mộng tưởng vĩ đại và hoàn mỹ cho bức tranh mang tên tình yêu mà tôi có thể mường tượng ra. Đến sau cùng, tôi cũng không rõ là người ấy thật sự đẹp nhường ấy, hay tự tôi đã vẽ nên một hình tượng đẹp nhường ấy cho cuộc phiêu lưu trong tâm trí của chính mình. Nhưng làm gì có ai mãi mãi yêu mến một người nghệ sĩ? Làm gì có ai mãi mãi yêu lấy một bức họa chỉ tồn tại trong tâm trí. Trên đời này làm gì có con đường nào đi mãi không tận.Tuổi mười bảy chỉ muốn yêu ai đó. Mãi mãi sau này lại muốn có thể gặp được ai đó vừa đúng lúc mình có thể yêu họ và họ cũng có thể yêu mình.…