Nhiều khi tôi tự hỏi, những rung động đầu đời, những "vu vơ lạc nhịp" khi trái tim vừa biết yêu, biết thế nào là tình cảm khác giới, liệu đã đủ lớn, đủ chín chắn và trưởng thành để gọi là tình yêu? Để rồi khi nhìn lại quãng đường đi qua, nhớ lại bốn năm học cấp hai. Và cô nhóc mười tuổi đó là.... "mối tình đầu" của tôi!…
Cô gái tóc vàng đứng lặng lẽ trong nghĩa trang, ánh mắt đau đáu nhìn vào tấm ảnh trên bia mộ. Ráng chiều đỏ rực bao trùm cả bầu trời, bóng dáng cô gái cũng theo đó mà đổ rạp trên mặt đất. - Lili, chị có khoẻ không?Giọng nói nhẹ như gió thoảng, mà nàng cũng thật sự mong rằng, gió sẽ mang theo những tâm tình của mình đến nơi thiên đường xa xôi. ...Bên ngoài cửa sổ, mưa ngày một nặng hạt, xen lẫn những tiếng sấm sét ầm ầm, bầu trời phủ kín một màu xám xịt u ám. Cô gái trên giường bệnh chăm chú nhìn từng giọt nước đập vào cửa kính, ánh mắt vô hồn lạnh lẽo, giọng nói đều đều vang lên- Park Chaeyoung, điều khiến tôi hạnh phúc nhất là yêu cậu, mà điều khiến tôi cảm thấy thảm hại nhất, cũng chính là yêu cậu. _____________________________Nhân vật chính được lấy cảm hứng từ bốn cô gái xinh đẹp mà mình rất yêu mến, vậy nên một vài tính cách hoặc sở thích sẽ giống với ngoài đời thực. Còn lại, các nhân vật phụ trong truyện đều là những cái tên mình thêm vào một cách tự nhiên, không hề có ý công kích hoặc nhắm đến bất kỳ cá nhân nào. Truyện được viết dựa theo sự tưởng tượng của mình, mong các bạn đọc một cách vui vẻ, hãy coi nó như một hình thức giải trí thôi nhé.Cảm ơn mọi người đã ủng hộ.Hy vọng chúng ta sẽ đi cùng nhau đến chương cuối cùng.…
Hôm nay là ngày Liên lên xe hoa, cùng với tiếng chúc tụng và những bó hồng tươi đẹp dưới tiếng chuông thánh đường chúc phúc lứa đôi, dẫu vậy trong tâm hồn cô vẫn cảm thấy thật tù túng.Hôm nay là ngày Kiku dự lễ đám cưới, trong hàng trăm khuôn mặt vui vẻ kia, khuôn mặt cậu vẫn lặng lẽ xám xịt.Sắc đỏ nơi cánh hoa vẫn đang chậm rãi rơi xuống, thơi gian vẫn từ từ trôi đi, chỉ có họ vẫn tiếp tục cất bước trong ánh chiều tà.…
Tên truyện: Toàn gia xuyên thư thành đại lão hậu ngã bào hồng liễuTác giả: Mặc Ngôn MặcSố chương: 103 chương + 6 phiên ngoạiNguồn: WikidichLink: https://wikidich.info/truyen/ca-nha-xuyen-thu-thanh-dai-lao-sau-ta-ba-Ydok9VS4CH7xwVpj Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, HE, Showbiz, Xuyên thư, Sủng, Sảng văn, 1v1_____________Văn án:Giang Lập Cảnh xuyên vào sách trở thành nam phụ pháo hôi, là kẻ được tạo ra chỉ để làm nền cho nhân vật chính.Thụ chính là tiểu sinh đỉnh lưu, sinh ra trong gia đình tôn quý, cuối truyện còn lấy được ông chồng cực phẩm vô cùng yêu thương mình, cậu ấy là một vai chính đúng chuẩn motip của truyện sảng văn.Còn cậu là một nam phụ pháo hôi mô côi từ bé lớn lên nhờ ăn cơm của trăm họ, nam phụ đi ké fame khắp nơi ai ai cũng có thể giẫm đạp, cuối cùng bị bạo lực mạng, bị tạt axit huỷ dung thể thảm mà rời khỏi giới giải trí.Vốn cậu cho rằng mình không có hậu trường, ở giới giải trí sẽ cực kỳ khó khăn, Cho đến khi cậu phát hiện người nhà của mình ở kiếp trước thể mà cũng xuyên vào sách này trước cả mình.Anh trai là ảnh đề phái thực lực với 80 triệu fan, diễn bộ điện ảnh nào cũng điều là vai diễn kinh điển, là khách mời của các sự kiện lớn.Bố là đạo diễn từng đoạt giải thưởng lớn, mỗi bộ phim đều bùng nỗ doanh thu phòng vé. Đến cả vai phụ tuyến 18 trong phim ông cũng có cả đống người tranh giành.Chi dâu là tác giả đính đám giới văn học, kiêm luôn kịch bản vàng. Tiểu thuyết nào ra mắt cũng thành hiện tượng, kịch bản nào lên sóng cũng thành bom tấn.Còn tồng tài trăm tỷ là chị gái của cậu,…
Phó giáo sư Danh chuyên ngành tâm lý học và Trung sĩ Bình"Trái tim em chưa từng một lần có ai bước vào, vậy mà từ khi nào chị từng bước một gõ cửa rồi chinh phục nó từ bao giờ."Thể loại: Trinh thám, tâm lý, tình cảm…
Có những con đường không lý giải được, chỉ dẫn lối bởi một thứ bản năng không tên. một lời gọi vô hình ẩn sâu trong máu thịt và linh hồn. Nana, một cô gái nhỏ bé, từ nhỏ đã mang theo cảm giác thôi thúc kỳ lạ: phải đi, phải rời khỏi nơi mình đang sống để tìm một điều gì đó mà chính cô cũng không biết rõ là gì. Không phải giấc mơ, không phải tham vọng... mà là một khoảng trống mơ hồ cứ réo gọi trong lồng ngực mỗi đêm mưa, mỗi khi thế giới trở nên im ắng. Ở phía Bắc bán cầu, trong một lâu đài cổ khuất sâu giữa rừng rậm Transylvania. Jonggun một vampire sống hàng thế kỷ từ lâu đã ngừng tin vào những điều lãng mạn. Tim anh không còn đập, hoặc nếu có, cũng chỉ là những nhịp đập yếu ớt, lẻ loi không còn chút quan trọng. Và rồi, trong một khoảnh khắc nào đó giữa sự tĩnh lặng ngàn năm, anh cảm thấy điều gì đó đang đến. "Sắp đến rồi..." - một cảm giác mơ hồ như ký ức cũ chưa từng được chạm tới. Vào một chiều mưa dai dẳng, khi bầu trời Transylvania xám xịt như một bức tranh trừu tượng, Nana đặt chân vào khu rừng ấy. Cô không biết tại sao mình đến, chỉ biết rằng mùi gỗ ẩm, tiếng gió thổi qua cành cây, và cả những cơn mưa dai dẳng ấy... quen thuộc đến rùng mình. Và rồi ánh mắt họ chạm nhau:-"một người không biết mình tìm gì, một kẻ đã từng quên mình từng mất gì".…
Tên cũ : Countryhumans}thùng Rác Của Con Tác GiảChỉ đơn dản là nơi để con tác giả xã ảnhLƯU Ý :Điều 1: Nếu ko phải OTP của bạn ,xin mời đi ra ngoài dùm.Điều 2: Nếu ném gạch có lí do hợp lí thì ko ⭐️.( nhớ cho thêm xi măng để tui xây mái ấm cho OTP).Điều 3: Nếu muốn bít OTP của mik thì vào chap 11.Điều 4: Mik đánh máy hơi nhanh nên có thể sẽ bị sai chính tả.Điều 5: Có nhiều ảnh nó(cái app) nói ko an toàn nên sẽ ko hiển thị ;((((…
#Hiện tại trên tay tôi có một bông hoa và một đôi giày. Bông hoa vỡ nát, đế giày mòn chai #Cả khoảng trời trong tôi là một màu đen. Vậy nên sẽ không để cậu vì tôi mà trở nên xám xịt...…
#siea#textfic, textfic, textfic #có Ooc, rất Ooc và cực kỳ OOC#có văng tục ( nhưng là ở mức độ nhẹ )#allmikey #lowercase #boylove #nội dung nhảm nhí ngốc xít#đừng quá nghiêm túc #cp phụ : akashi takeomi × sano shinichirou !!! nhân vật thuộc về wakui ken…
Bạn thấy truyện tôi xàm ? Tôi cũng thế =))))) - Cấm đục thuyền - Truyện không liên quan tới series chính - OOC cấp đại học - Có Segjoke , Deadjoke và ti tỉ thứ khác - Đôi khi sẽ giở chứng viết Shitpost , teencode , ngôn ngữ bị tật hihihi - Seg à ???? Chưa phải là lúc viết nên đừng chờ =)))…