[Điềm Ngôn Mật Vũ] May mắn thanh xuân gặp gỡ cậu
[Điềm Ngôn Mật Vũ] May mắn thanh xuân gặp gỡ cậuAuthor: Elina HDành cho những bạn yêu thích cặp đôi Lưu Vũ Hân và Dụ Ngôn.Một fanfic dựa trên các sự kiện trong chương trình tìm kiếm tài năng thực tế
[Điềm Ngôn Mật Vũ] May mắn thanh xuân gặp gỡ cậuAuthor: Elina HDành cho những bạn yêu thích cặp đôi Lưu Vũ Hân và Dụ Ngôn.Một fanfic dựa trên các sự kiện trong chương trình tìm kiếm tài năng thực tế
Sét đánh một tiếng rung trời vang, thiên thủ nhất tộc tộc trưởng, nhẫn giới chi thần, thuần đàn ông thật hán tử Hashirama -- mang thai......Hashirama: Ha ha ha, nguyên lai ta còn có thể mang thai aThiên thủ phi gian: Ta ngu xuẩn ca ca a, ngươi thế nhưng là phía dưới (╯‵□′)╯︵┻━┻Tai tiếng bạn trai Uchiha Madara: Trụ gian, ta sẽ phụ trách, chúng ta kết minh ( hoa rớt ) kết hôn điChú em Uchiha tuyền nại: Ngu xuẩn thiên thủ phải làm ta tẩu tử, ta cùng chết bạch mao làm sao bây giờ?Thiên thủ nhất tộc vs Uchiha nhất tộc: Mỗi lần ở trên chiến trường bị các ngươi lóe mù mắt uy cẩu lương chúng ta, tâm mệt (; ′⌒')Bốn chiến trung chết đi sống lại sống tới chết đi Hashirama cùng Uchiha Madara vừa mở mắt một lần nữa đi tới Chiến quốc thời đại, trọng tới một lần nhật tử phi thường tốt đẹp, đệ đệ nơi tay, cơ hữu trong ngực nếu không có kia kiều diễm một đêm nói*★,°*:.☆\( ̄▽ ̄)/$:*.°★*Luôn là bị mọi người làm lơ hắc khoa học kỹ thuật · thiên thủ phi gian cự cự tỏ vẻ: Ta đây đâu (o_ _)?Bổn văn là trụ đốm, trụ đốm, trụ đốm, mang thai cái gì là ngoài ý muốn lạp o(*≥▽≤)oBổn văn tổng mạn, chủ hỏa ảnh, khốc huyễn cuồng bá túm đốm gia cùng trung khuyển trụ đế còn sẽ các thế giới high một chút, vì các thế giới hoà bình cùng phát triển làm ra trọng đại cống hiến ( mặc kệ ngươi tin hay không, dù sao ta tin) o(*≥▽≤)Tag: Hỏa ảnh thợ săn tổng mạn thiếu niên mạnVai chính: Hashirama, Uchiha Madara, thiên thủ phi gian, Uchiha tuyền nại ┃ vai phụ: Uchiha, thiên thủ, mang thổ, Kakashi, Naruto, tá trợ, chồn sóc ┃ cái khác: Hỏa …
Tô Kỳ quay đầu lại nhìn ngôi biệt,cười khổ,tất cả đã qua,chỉ còn trong quá khứ thôi,khẽ thở dài,nước mắt cậu trào ra.Cậu và hắn-Địch Phong gặp nhau lần đầu ở bar đồng tính.Lúc ấy,cậu là nhân viên hắn là khách hàg,sau hắn bao nuôi cậu,cậu và hắn sống như đôi tình nhân trẻ vui vẻ sống qua ngày,hắn săn sóc ôn nhu sủng nịnh cậu.Cứ thế,cậu mê muội suốt 1 năm,1 năm qua nói dài không dài,nói ngắn không ngắn,nhưng đủ để cậu yêu hắn,mê luyến không nỡ rời xa hắn,cứ tự lừa mình dối người với hắn cậu là ngoại lệ,sẽ sống bình bình an an chăm sóc hắn hết đời,nhưng cậu hiểu và cũng ghi nhớ hắn sẽ không vì cậu mà tạo ra ngoại lệ,cậu sẽ như bao người tình khác của hắn,hết hứng thú thì bỏ.Cúi đầu che đi những giọt nước mắt,bước thật nhanh rời khỏi ngôi nhà có người mà cả đời cậu cũng không quên được này. Trên cửa sổ lầu 3,trong căn biệt thự xinh đẹp,bóng dáng tinh tế,đôi mắt phượng theo dõi từng cử chỉ của cậu,cho đến khi biến mất khỏi tầm mắt mới thôi,đôi mắt xinh đẹp loé lên sự kiên định,quyết tâm,giọng nói trầm ấm nhẹ nhàng vang lên:-Tiểu Kỳ,ngoan,đợi anh 1 thời gian,nhanh thôi,giải quyết song chuyện gai tộc anh sẽ tìm em._____Cạch.......Cánh cửa màu trắng mở ra,theo đó là bụi bay mù mịt,cậu nhíu mày,ho khan,tim đau nhói,nhanh tay lấy thuốc và nước trong balo uống vào.Chờ cơn đau dịu đi,cậu bắt tay vào dọn phòng,đã lâu không người ở bụi bặm bao phủ khắp phòng,trong góc tường là nấm mốc,may lúc đi đã phủ vải che đồ dùng không hư hại nhiều.Đến gần tối ,căn phòng mới coi như tạm ổn,đi…
Tác giả: Vũ Phiến Họa Thủy Edit: Nguyễn Thảo Nghi Tình trạng: đang ra ( 5tym mỗi chương nhé)Nàng vốn là người đứng đầu một gia tộc thế gia với và thực lực cường hãn và y thuật xuất chúng. Tuyển tú bữa tiệc, nàng bị ban gả cho lừng lẫy nổi danh tàn phế Vương gia.Mọi người cười: Người mù xứng tàn phế, trời sinh là một đôi.----------Lại không biết nàng tay cầm thất truyền đan phương, có thể luyện tuyệt đỉnh đan dược; nuôi trong nhà Thần cấp manh sủng, thiên hạ độc nhất vô nhị!Càng đáng sợ chính là nhà nàng tàn phế Vương gia -- một bụng phúc hắc ý nghĩ xấu, cộng thêm nghịch thiên tu luyện thể chất, nháy mắt hạ gục một chúng thiên tài.Ban ngày ngồi xe lăn, buổi tối lại quấn lấy nàng ở trên giường luyện eo cơ, đậu má, nói tốt tàn phế đâu?…
Văn Án Nàng tiên ốc? Cũ rồi. Phụ quét nhà nấu cơm? Cũ rồi. Bắt gặp rồi yêu thương? Cũng cũ rồi. Xu thế của loài phi nhân loại bây giờ là gì biết không. ? Chính là một con vampire giả bộ bán manh bám theo một con cương thi vô cùng ngạo kiều. Chính là con vampire thực nhiệt tình chu cấp đầy đủ điện nước tặng kèm tình yêu muôn kiếp. Chính là khi biết vampire là kẻ hành động trong bóng tối ...... Cương thi vô cùng dứt khoát bỏ rơi. Quả thực lãnh khốc vô tình. * Cảnh 1 Hoàn tiểu thụ nào đó. " mình chia tay đi" Vampire : " ngươi đã ngủ với ta rồi " Hoàn tiểu thụ nào đó " ....????" Vampire : " Ta đã mất trong sạch cùng thanh bạch " Hoàn tiểu thụ nào đó. " ........." Vampire : " Ngươi hãy chịu trách nhiệm đi " Hoàn tiểu thụ nào đó " ........" Vampire :" Aiii... Cuộc đời làm vampire bất hạnh vô cùng. " Aaaaaaa tên vampire kia ngươi quả thực quá vô sỉ, quá thiếu đạo đức, đã chiếm tiện nghi còn bày đặt làm lỗ cho ai coi.??**** cảnh 2 Vào một đêm trăng thanh gió mát Soái ca Vampire khoe đôi răng nanh lấp lánh dưới ánh trăng, tay đan tay, thâm tình hỏi " ta đưa ngươi ra bờ sông nhé? " Hoàn tiểu thụ nào đó vô cùng hiếu kì : " làm gì nha? Trong mắt có tia sáng loé lên, soái ca vampire rất mực nghiêm túc đáp " XX ngoài trời " Oành. Như có tia chớp đánh ngang trời. Chúa tể vampire a, sở thích của ngươi cũng quá biến thái rồi đi. *************** Tác giả. Khang Quân - Heo Thể loại. Đam mỹ. Cổ đại, Hiện đại song song. Ngược. Ngọt.cường x cường Hài. công sủng thụ. H. HE…
Chương I: Một thế giới khác:Gió nhẹ tựa hồ như không.Mấy đám mây trắng thơ thẩn rong ruổi, vui đùa vờn nhau giữa từng không. Liên Chi thấy thân hình nhẹ như lông vũ bay bổng lơ lửng trên không trung. Muôn vàn ánh nắng rực rỡ đua nhau lấp lánh tựa như ngọc.Cái ấm áp của nắng xuân mơn man nhẹ nhàng khắp da thịt. Liên chi rùng mình, choàng mở mắt.Biển xanh như một bức tranh muôn màu sắc. Làn nước trong vắt in màu của trời. Tấm áo xanh ngọc dịu dàng nữ tính khi được tô điểm thêm những bông hoa mây trắng muốt. Như mời gọi, Liên chi thích thú sà xuống. Sóng dồn dập vỗ vào bờ bọt trắng bay tung tóe. Nước mát quá, nàng thích thú chơi đùa với sóng biển mà cười vang cả đất trời. Tiếng cười giòn tan như hòa vào nắng gió. Gió vi vu như ru vào tai một khúc hát êm dịu từ biển.Cả một khoảng không ngập tràn sắc xanh vô tận. Cảnh vật như mở rộng ra mênh mông...Liên chi quay người bước đi, từng bước từng bước. Bờ cát trắng phau hiện ra trước mắt như trải dài ra miên man.Xung quanh ngắm nhìn cảnh vật thật đã mắt.Chợt, Một tia sáng lóe lên như muốn xé toạc cả bầu trời trước mặt. Mây đen từ đâu ùn ùn kéo xuống giăng kín cả bầu trời. U ám, sầm sập đầy giận dữ. Biển cũng nổi giận, sóng vỗ mạnh vào bờ ào ào như thác. Liên Chi sợ hãi bỏ chạy nhưng kỳ lạ, mây, sóng, sấm chớp như chỉ trực đợi mà ào tới. Từng hạt mưa rơi xuống mà sắc như dao, cứa vào da thịt.Mồ hôi đã ướt đẫm cả lưng áohòa cùng nước mưa thấm vào những vết cứa. Đau rát. Tuyệt vọng. Chạy. Nhưng phải làm sao khi phía trước chỉ toàn là một màu trắng …
Đây là bản mình repost từ vnsharing.site để theo dõi đầy đủ và nhanh hơn các bạn có thể vào theo links: http://vnsharing.site/forum/showthread.php?t=820Chắc hẳn đối với chúng ta, khái niệm "truyện ma" là cụm từ đã quá đỗi quen thuộc. Bạn có nhớ những tối mất điện ngày bé, ngồi quây tròn bên ánh nến lập lòe, hồi hộp lắng nghe người lớn kể lại những câu chuyện hoang đường, rùng rợn ? Với sự bùng nổ của mạng xã hội, những câu chuyện ma quỷ đó không chỉ đơn giản mang tính "truyền miệng" nữa, mà nhanh chóng ngập tràn khắp nơi , chúng được gọi chung là Creepypasta.Creepypasta nói đơn giản là những mẩu chuyện, video rùng rợn trôi nổi trên mạng. Về bản chất có thể gọi creepypasta là truyện ma cũng không sai, tuy nhiên sức hấp dẫn của nó lại mạnh hơn rất nhiều một phần bởi chúng được thuật lại một cách chi tiết, có thời gian địa điểm xác thực giống như chính người trong cuộc kể lại hơn là sản phẩm thêu dệt của trí tưởng tượng. Một số câu chuyện được cho là dựa trên sự kiện có thật truyền tai nhau, như một bản nhạc khiến cho hàng loạt người tự tử sau khi nghe hoặc dễ chấp nhận hơn là phát hiện về các sinh vật kì lạ...…
Có những người đến với đời ta như một cơn gió. Nhẹ nhàng. Lướt qua. Nhưng để lại cả một mùa thương nhớ.Mai Hạ Vũ Lâm - cô gái lớn lên giữa thị trấn biển nhỏ, nơi mỗi con sóng đều biết tên cô vì tiếng cười rộn rã hàng ngày. Cô sống như ánh mặt trời, như gió trời - phóng khoáng, nhiệt thành, thẳng thắn đến ngốc nghếch. Ai cũng nói cô rực rỡ quá, đến mức người khác phải chói mắt. Nhưng chẳng ai biết, cô cũng từng cô đơn, cũng từng lặng lẽ khóc khi không ai thấy.Rồi một đêm định mệnh, hội chợ ồn ào và ánh đèn lập lòe, cô gặp Vũ Lê Hải Phong. Một chàng trai chỉ hơn cô một tuổi, nhưng ánh mắt lại già cỗi hơn cả thế giới. Anh không khóc, không nói, không xin giúp đỡ - dù đang bị chính người thân đánh đập giữa chốn đông người. Cô không biết anh là ai. Nhưng vẫn lao vào. Cãi tay đôi với chủ quán. Bảo vệ một người xa lạ như thể đã quen từ kiếp trước.Kể từ hôm đó, thế giới của Hải Phong không còn chỉ là màu xám.Anh là gió - vô định, hoang dại, từng nghĩ không ai có thể chạm vào mình. Nhưng Vũ Lâm là ánh sáng. Và ánh sáng... làm ấm cả cơn gió lạnh.Họ yêu nhau theo một cách vừa điên rồ vừa dịu dàng. Không hoàn hảo, nhưng chân thật. Không nhiều lời hoa mỹ, nhưng lại khắc sâu từng hành động. Cô dạy anh cách tin, cách cười, cách sống lại. Anh dạy cô cách lặng im, cách thấu hiểu nỗi đau không có hình hài.Nhưng ánh sáng - rực rỡ nhất, lại là thứ dễ tắt nhất.Và khi mất đi rồi, người ta mới biết... có những người chỉ xuất hiện để cứu rỗi một linh hồn.Rồi rời đi. Nhẹ như chính cách họ đến.…
Tác giả: Cố Nhiễm CẩmTình trạng: còn tiếp Thể loại: mau xuyên, ngôn tình, cổ đại,...Văn án:Nàng vốn là thực lực cường hãn, y thuật siêu quần thế gia gia chủ. Một sớm xuyên qua thành tướng quân phủ phế sài đích tiểu thư, trở thành đệ nhất vị bị từ hôn thái tử phi, mỗi người trào phúng!Tuyển tú bữa tiệc, nàng bị ban gả cho lừng lẫy nổi danh tàn phế Vương gia.Mọi người cười: Người mù xứng tàn phế, trời sinh là một đôi. Lại không biết nàng tay cầm thất truyền đan phương, có thể luyện tuyệt đỉnh đan dược; nuôi trong nhà Thần cấp manh sủng, thiên hạ độc nhất vô nhị!Càng đáng sợ chính là nhà nàng tàn phế Vương gia -- một bụng phúc hắc ý nghĩ xấu, cộng thêm nghịch thiên tu luyện thể chất, nháy mắt hạ gục một chúng thiên tài.Ban ngày ngồi xe lăn, buổi tối lại quấn lấy nàng ở trên giường luyện eo cơ, đậu má, nói tốt tàn phế đâu?…
Gã vung kiếm lên, điêu luyện và dứt khoát. Nhát cắt rất ngọt. Xoẹt một tiếng, như ánh chớp chợt loé, rồi tắt lịm. Đầu Chuuya rơi bịch xuống nền đất, lăn long lóc như một quả bóng bowling.Dazai cúi người xuống, thanh kiếm kêu keng một tiếng chói tai khi gã không do dự ném nó sang bên. Rồi, bằng đôi bàn tay bọc kín trong đống băng gạc trắng phớ lốm đốm mấy vệt máu khô nâu sậm cáu bẩn, gã cẩn thận nâng cái đầu ấy lên - với ánh mắt ngây dại đầy thành kính si mê như thể đang được chiêm ngưỡng thứ tạo vật hoàn mỹ nhất trên thế gian này. Những ngón tay xương xẩu luồn sâu vào mái tóc cam rực màu hoàng hôn bên bết đầy máu tươi; gã giơ cao nó lên, và xoay vòng như đang khiêu vũ.Tiếng cười điên dại vọng mãi vào màn mưa. Khoé miệng gã cong vút lên, một vết rạch xấu xí đầy cay nghiệt trên khuôn mặt thanh tú nên thơ đến đáng thương hại."Quả nhiên, Chuuya như thế này mới là đẹp nhất mà."Chuuya không do dự gì phỉ ngay một ngụm nước bọt vào mặt gã:"Thả tao xuống ngay, thằng đần.".(Hay chuyện về một thế giới nơi mà Đức Chúa trót ban cho con người cái khả năng hiện thực hoá mọi suy nghĩ chỉ với một vết cắt trên da.Hỡi ôi, nực cười siết bao, ngài chẳng nhận ra mình đã sai lầm tới độ nào.)..[Note: Món quà sinh nhật muộn một ngày dành cho chế @-_Fuyuki_- yêu dấu. Mong rằng chế sẽ thích nó. ;;; w ;;; Mà nếu không thích thì cứ hú tui một tiếng nha, tui sẽ cấp tốc đi viết bộ khác cho chế liền hà. Ụ v ỤNói chung là, sinh nhật vui vẻ nhé. ๑•̀ㅂ •́)و ✧* Btw, TUI SHIP DACHUU KHÔNG PHẢI CHUUDAZ-]…
Trong Bạch Cốt Miếu, một tiểu tăng vận áo bào xám đang quỳ lạy trước Thập Nhị Phẩm Liên Đài, nơi ngự trị của một tồn tại vĩ đại."Giờ đây tà khí tung hoành, quỷ mị lộng hành, xin hỏi Bồ Tát có phương nào cứu thế?"Hiếm hoi được về thăm tỷ tỷ một chuyến, tiểu cô nương lại bị hỏi một câu thâm sâu khó lường.Ngồi trên đài sen, nàng ngẩn ra, gãi đầu bối rối, cuối cùng vẫn nhẹ giọng đáp:"Để ta về hỏi thử!"Một trăm năm yên lặng trôi qua, trong miếu thờ chỉ còn lại bộ xương khô giữa phàm trần. Cho đến hôm nay-long ngâm hổ gầm vang dội, Bạch Cốt Bồ Tát rốt cuộc đã trở về.Bang! Bang!Tiểu cô nương dùng mõ gõ xuống nền xương sọ.Hai đốm quỷ hỏa lập lòe bùng cháy. Trong màn áo bào xám rách nát, một thân ảnh quỷ dị chậm rãi đứng lên."Đông Thổ có một quốc gia, tên là... Cự Đường."Nàng mở ra hai rương kinh vô tự, rồi lần lượt triệu hồi: một con bạo viên, một đại hán bụng phệ, một vị phá giới tăng, và một thớt ngựa mang đầu người."Lần này đi về phương Đông. Các ngươi phải trải qua đúng tám mươi mốt kiếp nạn, mới có thể hưng thịnh giáo ta, cứu lấy thương sinh.""Bồ Tát! Xin hỏi giáo ta tên là gì?" - Chúng ma đồng thanh thỉnh cầu."...""Để ta nghĩ chút đã!"…
Đáng lẽ đây sẽ chỉ là một câu chuyện hài hước của một cô gái nhỏ trên đường tìm cha mẹ với sự giúp đỡ của hai người bạn vui vẻ nọ, ấy là nếu không có đám quần chúng đều là bom nổ chậm kiêm đòi nợ thuê...…
#BTS…