hwangmini | forget
"Tên em là Kang Minhee."…
"Tên em là Kang Minhee."…
Dù thân phận của chúng ta là gì, chỉ cần tôi yêu em, điều đó sẽ không còn quan trọng nữa…
Những câu chuyện vụn vặt về một nhà ba người. Có anh, em và bé con nhỏ của chúng ta. Note: Đây là một Series Oneshot / Shortfic về PondPhuwin của Forget Me Not Couples: Main PondPhuwinBarely JoongDunkThể loại: Cưới trước yêu sau (? - không hẳn là thế)Gương vỡ lại lành (? - cũng không hẳn...) Sinh tử vănWarn: - Sinh tử văn- OOC - Có những yếu tố 18+Disclaimer: Tất cả hoàn toàn là trí tưởng tượng của tác giả, xin đừng áp dụng lên người thật ngoài đời.…
Chúng ta đều giống như trẻ nhỏ: ngang ngược cũng bởi vì ỷ lại, lễ phép bởi vì xa lạ, chủ động bởi vì quan tâm, không còn liên lạc bởi vì cảm thấy bản thân là dư thừa.…
Đôi khi cái tên không nói lên nội dung:))))-----Bản đã chỉnh sửa lại của LLAR…
"Chị lại gặp ác mộng à?""Ừm..." - Kim Sojung gục đầu trên hai gối, khóe môi run rẩy, chị áp sát điện thoại vào tai - "Chị có làm phiền em không?""Không, sao lại phiền chứ? Chị đang khóc hả?"Nghe qua tông giọng, em chắc chắn là vừa bị chị đánh thức. Kim Sojung vì chuyện đó mà cảm thấy bản thân thật tồi tệ."Đừng khóc, còn nhớ em thường nói gì mỗi khi chị gặp ác mộng không? Tất cả chỉ là mơ thôi.""Em...vẫn khỏe chứ?""Vâng, em vẫn khỏe, tầm một tiếng nữa là đến cảnh quay của em.""Xin lỗi...em bận rộn như vậy...chị còn gây thêm phiền phức cho em...""Đừng nói thế, em không bao giờ chê chị phiền, chị ngoan ngoãn ngủ lại nhé, đừng nghĩ nhiều có được không?""Được...em phải chú ý giữ sức khỏe đấy.""Em biết rồi."Đầu dây bên kia im lặng một hồi lâu, Kim Sojung cũng kiên nhẫn chờ đợi cho đến khi em cất tiếng lần nữa."Sojung, hãy xóa lịch sử cuộc gọi nhé?""Ừm, chị nhớ rồi. Yerin...""Hm?""Chị yêu em.""Em cũng yêu chị."------Start: 13/07/2021End: 07/12/2021❌ VUI LÒNG KHÔNG RE-UP, KHÔNG CHUYỂN VER!…
Thay Đổi phần II: Try to Forget... tiếp nối phần I: Destine to Love...Năm mười sáu tuổi, cô và anh gặp nhau. Yêu rồi hận, hận rồi yêu, trải qua đủ cay đắng ngọt bùi, cô và anh nhận ra mình không thể sống thiếu đối phương.Năm mười bảy tuổi, anh bất đắc dĩ phải rời xa cô. Anh bắt cô hứa sẽ chờ anh, chờ ngày anh trở về cầu hôn cô. Yêu anh, cô ngây thơ đồng ý. Ngày này tháng khác ngóng trông anh ở phương xa quay về bên cô.Ba năm trôi qua, cô vẫn chờ đợi anh như thế.Vậy mà...Năm hai mươi tuổi, anh sai người ám sát cha cô, hủy hoại gia đình cô hòng thuận lợi bước lên chiếc ghế chủ tịch của tập đoàn anh.Bao nhiêu yêu thương đợi chờ hóa hư vô, trong lòng cô chỉ còn mối hận thù sâu sắc với anh. Cô quyết tâm phá hủy công danh sự nghiệp của anh, phá hủy cả gia tộc anh đúng như cách anh từng làm với cô.Năm hai mốt tuổi, cô kết hôn với người thừa kế tập đoàn đối thủ nhà anh, đồng thời trở thành chủ tịch hội đồng quản trị của cả tập đoàn.Năm hai hai tuổi, cô trở thành doanh nhân đáng gờm trên thương trường, có tiếng tăm tới mức người ta phải đắn đo khi trở thành đối thủ của tập đoàn cô.Năm hai ba tuổi, lợi nhuận của tập đoàn đem về tăng gấp bội. Giá cổ phiếu tăng, số người muốn đầu tư vào tập đoàn tăng liên tục. Năm hai tư tuổi, cô đưa tập đoàn của cô trở thành một trong ba tập đoàn có ảnh hưởng lớn nhất Nhật Bản, một trong bảy tập đoàn lớn mạnh nhất châu Á.Năm hai lăm tuổi, cuối cùng anh cũng trở về sau tám năm xa cách. Nhưng giữa anh và cô, tất cả chỉ còn nỗi đau và thù hận...___o0o0o__…
"Gửi chị đoá lưu ly, để tình ta đừng như Xuyến chi cỏ dại. Thương người tựa sớm ban mai, cớ sao hoá điên dại?""Tặng em nhành hoa nhài, tình tựa cánh hoa chớm nở. Sặc sỡ sớm hôm, tàn phai cuối ngày."…
"em chỉ là kẻ đơn phươngđem hết lòng để thương một ngườinhưng thật nực cườingười chỉ cảm động chứ người chẳng thương."…
𝑗𝑎𝑒𝑚𝑠𝑢𝑛𝑔; 𝑗𝑖𝑗𝑎𝑒; ℎ𝑜𝑜𝑛𝑤𝑜𝑛; ℎ𝑜𝑜𝑛𝑘𝑖; 𝑤𝑜𝑛𝑡𝑒𝑟; ℎ𝑒𝑒ℎ𝑜𝑜𝑛; 𝑛𝑖𝑘𝑖𝑛𝑜𝑜; ℎ𝑒𝑒𝑠𝑢𝑛; đủ thể loại bùng binh textfic tôi yêu…
shortfic, niên hạ, hiện đại, HEChủ shop hoa hiền lành, nhẹ nhàng,si tình côngCEO tài năng, thông minh, lém lỉnh thụ…
OTP Thành - GiangAnh - một người tưởng như đã có tất cả sự nghiệp, tình yêu viên mãn lại rơi vào nỗi bi thương thống khổHắn - một người xuất phát tay trắng lần lượt có được mọi thứ. Lại day dứt khi thứ hắn muốn nhất lại không có đượcĐơn giản là vì au thích ngược:)|Mọi yếu tố trong truyện đều là hư cấuTác phẩm của trí tưởng tượng không liên quan đến người thậtKhông thích xin vui lòng click backCảm phiền không copy, không mang đi nơi khác|…
Mình ngồi lại đây nhớ về thời xưa cũ, nhưng bạn ơi bạn đâu rồi? Dòng tin nhắn vẫn còn đang dang dởNhưng người nhận đã chẳng còn muốn xemNgười tải lên từng câu trách số phậnMình lặng lẽ ôm từng nỗi trầm ngâmNgười đạp đỗ một tình bạn đẹpMình nhận ra lớp mặt nạ của ngườiMình hối hận rằng mình tin người quá Chỉ trách mình một đoạn quá u mê Complex Oblivion Near Phức tạp Lãng quên Gần cạnh San and See Khoảng sân vắng và gốc cây Si…
iKON…
Đã đọc hết cả 7 quyển Harry Poter, lần đầu tiên thấy Snape chết, trong lòng tôi chỉ có sự hả hê vì thực sự, tôi ghét ông vô cùng.Ba năm sau, đọc lại những dòng chữ ấy, sự hả hê lúc nào ấy đã mất hẳn. Chỉ còn lại sự tiếc nuối và đè nén sâu trong lòng. Hóa ra trước giờ, tôi chỉ là kẻ bên ngoài đứng xem và cho những lời bình luận phiến diện và thiển cậnNên khi ấy, tôi đã nghĩ đến việc viết fanfic này, có lẽ như bao fanfic khác của tôi, sẽ sớm cho vào cát bụi. Nhưng tôi chắc chắn sẽ hoàn thành fanfic này, như tình cảm nhỏ nhoi tôi dành cho thầyMong thầy sẽ hạnh phúc và sẽ có một người không để thầy phải thốt lên " look at me"…
Ý nghĩa của lưu ly xanh: forget me not, xin đừng quên tôi.Thể loại: HE, đam mỹ, ngọt, sủng sâu răng,..…
đây là tác giả yêu thích hiện tại của mình - "MrsLunna". Cổ viết rất hay và cuốn, thực sự, mình mê cổ lắm. Lúc đầu mình không định dịch bộ này vì thực sự mình khó ngấm được ý tưởng ban đầu là DylanJun và mỗi chương thực sự rất dài, dài khủng khiếp luôn á. Nhưng hóa ra sau đó không phải vậy, vẫn là JunDylan hay là cả DylanJun, nên mọi người thử đọc bộ này nhé, thực sự không phí thời gian đâu, tin mình đi.I'm not planing translate this story but it way too good, I can't help myself not do this. "MrsLunna" is my number 1 author now, I love her style so much. And this also is one of her stories. I almost give up because it has so many words but It is really interesting so, enjoy it, guys.Here is the origional ver: https://archiveofourown.org/works/64338502/chapters/165160693…
Thanh xuân của một người con gái, ngắn ngủi vô cùng, đừng bắt cô ấy phải chờ đợi lời yêu thương... * " Anh nói anh yêu em đi,làm ơn..." Cô dùng chút ý thức để chờ tin nhắn từ anh. "Ring ring..." Cô như sống lại, nhặt cái điện thoại của mình đang nằm trên vũng máu. Cô đưa lên, ánh mắt cô mờ nhòa đi, nhưng vẫn cố đọc. Trong điện thoại hiện lên một dòng chữ vô tình: " Anh xin lỗi, anh đang bận lắm!" *Đừng để đến khi người đó biến mất thì mọi thứ đã muộn, ta chẳng còn cơ hội để nói lời yêu...…
pjh - ysnrdon't forget usdon't forget meeverything about me…