... Anh ghét em rồi, anh bỏ em đi thật rồi. Tại sao vậy anh? Em đã làm sai điều gì ư? Em gây ra lỗi lầm gì lớn lắm phải không anh, để giờ đây anh quay lưng đi không ngoảnh lại nói với em một lời. Cố gắng trở nên điềm tĩnh hơn, cố gắng trở nên ít nói hơn, cố gắng làm một đứa con gái thật hoàn thiện, không một lỗi lầm, em đã cố, đã dày vò bản thân mình suốt nhiều đêm mất ngủ và toàn khói thuốc... nhưng em chẳng làm được anh ơi. Trước giờ em cứ nghĩ anh hiểu em nhất, anh là chỗ dựa tinh thần lớn nhất của em, chỉ anh hiểu rằng em thích sống đúng với bản thân của mình, làm những điều em thích chứ chẳng gò bó như những lúc bị áp lực gia đình. Dường như sự thảo mai đó chỉ khiến con người em giả tạo hơn thôi, em cố cười thật nhiều, thật tươi... Cuối cùng, chỉ mình em cô đơn trong bốn bức tường lạnh lẽo cùng giọt nước mắt lăn dài trên má... Anh bỏ em thật rồi...…
Đơn giản thôi, chúng ta chỉ là những kẻ lạ mặt.Một chàng trai hừng hực khí đỏ...Một chàng trai là tiết trời phóng đãng...Chúng ta, là những kẻ trên đường vô tình lướt qua nhau.Và cũng vô tình bước vào cuộc đời nhau, bằng một cách thức nào đó thật buồn cười.Lời thỉnh cầu từ một chàng trai lạ mặt có hương sắc của trời.Một ngày đầu xuân... với những điều đầu tiên trong đời.Mùa xuân, gặp em--- Cậu con trai mà mùa xuân năm ấy mang đến, sao lại thật khó quên... ~~~Một câu chuyện lấy cảm hứng từ bộ anime "Anohana" Tác giả: Bình NhiLưu ý: + đây không phải một câu truyện thích hợp cho mọi loại người. vì vậy hãy cân nhắc trước khi click vào. Bởi vì nó lấy ý tưởng từ một bộ BE, bạn biết rồi đấy!+ Các nhân vật không thuộc về tôi, họ là những đứa con tinh thần của Fujimaki Tadatoshi-sensei đáng kính. Tuy nhiên trong fanfic này thì tôi là trùm, số phận của họ nằm trong tay tôi :3Xin cảm ơn và mong mọi người sẽ ủng hộ ^^…
Câu chuyện kể về cuộc tình của Mục Cẩn Huyên và Trần Kỳ Phong. Cả hai là bạn thân từ khi học cấp hai , lên cấp ba cả hai đều học cùng một trường nhưng một người ở đầu bảng và một người ở cuối bảng. Vì nhầm lẫn nên cô gái học bá Cẩn Huyên phải học ở lớp thường và tình cờ học chung lớp với bạn thân là Kỳ Phong. Mục Cẩn Huyên là một cô nàng học rất giỏi, tính tình có chút mạnh mẽ và cứng rắn, ngược lại với cô Kỳ Phong là một người "khá" là đẹp trai nhưng tính tình thì cởi mở, lanh lợi hay pha trò,... Không biết bằng cách nào đó mà cậu ta đã thích thầm cô nàng hướng nội này nên đã thi và học cùng trường cấp ba với cô, tình cờ lại chung lớp. Cẩn Huyên chỉ là đi nhầm lớp nên đã báo danh cho một bạn cùng tên vậy nên nhà trường quyết định cho cô học ở lớp thường một năm rồi kì sau chuyển vào lại với chọn. Năm lớp 10 , Kỳ Phong không ngừng theo đuổi Cẩn Huyên,vốn chơi thân từ lâu cô cũng có cảm tình với cậu ta nhưng vì chỉ muốn chuyên tân học hành nên đã từ chối cậu. Kỳ Phong hụt hẫng tìm cho mình một niềm vui mới đó là Phùng Miên Miên , hai người họ chỉ làm người yêu 2 tháng rồi chia tay còn lí do gì chỉ có người trong cuộc mới biết được. Sau khi chia tay Kỳ Phong tiếp tục theo đuổi Cẩn Huyên và cuối cùng Cẩn Huyên cũng đã đồng ý, cả hai cùng nhau học tập năm cuối của cấp ba ... có tình yêu nồng nhiệt ở tuổi 17,18....…
Tác giả : Hoạ Cốtđam mỹ hiện đại kinh dị ma quái trinh thám 1x1 thâm tàng bất lộ ác ma công x mặt than ngốc manh thiên sư thụ.....VĂN ÁNMột kẻ cô đơn một kẻ bị nguyền rủa hai con người hai thế giới tưởng chừng như xa lạ không cùng đồng loại lại tình cờ gặp được nhau.Quân Nhất Nặc: này anh bỏ tôi xuống đây đi ở đây nguy hiểm lắm anh cứ mặc tôi đi trước đi.Thần Đồ: tôi không đi, khi nào cậu đi tôi mới đi.Quân Nhất Nặc trừng lớn mắt: tại sao lại xử tốt với tôi như vậy."Tại vì ngoài cậu ra tôi không biết bản thân mình muốn gì cả".Lửa đỏ vây quanh ma quỷ gào thét rình rập xung quanh hai người, nhưng lúc này trong mắt họ chỉ có đối phương."Tiểu Nặc tôi vốn dĩ không nên xuất hiện trên thế giới này, từ lâu lắm rồi tôi không biết bản thân mình cần gì muốn gì, thiên thần ác quỷ thần tiên ma quái tôi đều không sợ ... Chỉ là cậu rời khỏi tôi đừng để tôi lại một mình"."Tất cả những gì tôi làm từ trước đến nay đều là vì cậu, cậu ở đây tôi mới tồn tại được, nếu không có cậu mọi thứ đều vô nghĩa vậy thì tất cả cùng chết hết đi".Thứ lỗi tác giả văn án vô năng.…
Kiếp trước hắn là Đại tướng quân oai phong lẫm liệt, không ngần ngại Nam chinh Bắc chiến,binh đao loạn lạc.Hắn và nàng đã có hôn ước từ nhỏ ,là thanh mai trúc mã Hắn là Đại tướng quân trấn thủ biên cương vì thành thân với nàng mà quay về, nhưng trên đường về bị quân giặc phục kích người mà bọn chúng nhắm tới là Vương gia cũng là phụ thân nàng, hắn đỡ mũi tên thay phụ thân nàng,quân địch vì có mối thù không đội trời chung với Vương gia ,nên chúng đã dùng độc tẩm vào mũi tên,khi mũi tên xuyên qua da thịt chất độc sẽ ngấm vào xương tủy chưa tới một canh giờ thì chết, không có thuốc giải loại độc này.Kiếp thứ hai hai người gặp nhau sau bao nhiêu chia cách,luân hồi chuyển kiếpTận đến vài năm sau này bà nội hắn không hiểu vì lý do gì bắt hắn cưới nàng, hắn hiểu lầm nàng đã lợi dụng bà hắn từng bước vì muốn gả cho hắn,sau này về sống chung một mái nhà những sai lầm được hoá giải.Mọi sự trên đời này đều được định sẵn, những con người có duyên có phận rồi sẽ được gặp lại nhau trong một hình hài khác, nhưng có lẽ sự thân thuộc ấy không thể nào nhầm lẫn được.Chung quy đời này vì người mà đến, vì người mà ta pha ấm trà, nấu một bữa cơm đạm bạc bình bình an an qua những năm tháng tĩnh lặng,đời này kiếp này có người đã mãn nguyện.…
Nữ chính : Đinh Uyển Tình Năm chính : Mục Thiên DươngGặp nhauĐinh Uyển Tình rời khỏi bệnh viện với khuôn mặt đầy mệt mỏi và tuyệt vọng, quanh quẩn bên tai lời nói của bác sĩ. . . . . ."Đinh tiểu thư, tình trạng hiện tại của mẹ cô rất không lạc quan, chúng tôi đề nghị cô mau chóng cho mẹ mình làm phẫu thuật đi. Hiện tại đã có người đồng ý hiến thận, nếu cô có thể trong hai ngày kiếm được chừng 20 vạn để làm phí phẫu thuật, chúng tôi sẽ ưu tiên trị liệu cho mẹ cô. Bằng không, chúng tôi chỉ có thể đi cứu bệnh nhân khác."20 vạn?Nàng đi nơi nào kiếm được 20 vạn?Mẹ bị bệnh hai năm , số tiền mà nàng đem đi khi rời khỏi ngôi nhà đó đều tiêu hết để đóng tiền viện phí. Chẳng lẽ phải trở về sao? Vì cứu mẹ, nàng không thể không trở về nhưng mỗi lần trở về đều gặp người kia đối mẹ con nàng châm chọc khiêu khích mà cha ruột của nàng căn bản là mặc kệ!Nhưng vì mẹ, nàng phải thử lại một lần!Bước nhanh vào buồng điện thoại công cộng bên đường, nàng điện thoại cho người nào đó: "Là tôi. . . . . .""Chuyện gì?" Đinh Chí Cương không kiên nhẫn hỏi."Mẹ không xong rồi."Nàng phẫn nộ nói, "Ông bỏ rơi chúng ta, ngay cả sống chết của bà cũng không quản, ông có còn lương tâm không? Hai mươi vạn mà thôi, ông nhiêu đấy cũng không cho ta sao!""Uyển Tình, con bình tỉnh một chút. . . . . ." Đinh Chí Cương cứng rắn nói. Hắn không phải bỏ mặc hai mẹ con nó nhưng mà mỗi lần muốn đưa hai mẹ con nó về nhà thì lại nghĩ đến vợ của mình, hắn làm sao dám đưa nàng tiền? Hơn nữa, công ty hắn gần đây lại xảy ra vấn đ…
" Bà xã, mau dậy đi " Giọng nói ôn nhu phát ra từ cửa ngoài. " Tử Tuyệt, Tử Tuyệt " Cô gái hốt hoảng lên tiếng, khiến cho người đàn ông vội vả chạy vào." Sao thế? Em có bị gì không?" " Tử Tuyệt, ông xã lưng em đau quá, là do anh " cô gái trách móc người đàn ông, khuôn mặt hơi nhăn lên.Tống Tử Tuyệt cười nhẹ, người hổm xuống vuốt tóc cô " Bà xã, ngoan, là do anh, em mau thay đồ đến trường đi, có gì tối nay anh sẽ đền bù cho em nhiều hơn nữa " Tô Thanh Lam bốc hỏa, cái con người này thật quá biến thái mà, cô không thèm nói nữa.Tô Thanh Lam nhanh chóng dùng khăn quấn quanh người rồi chạy vào nhà vệ sinh, Tống Tử Tuyệt vốn đang bình tĩnh nhưng khi thấy cô quấn khăn đi vào nhà tắm thì lại cương cứng lên. Thật khổ cho hắn quá, ai bảo vợ yêu của hắn quá quyến rũ làm gì chứ.- --------------------------------------------------------Tống Tử Tuyệt chở cô đến trường, chiếc xe hơi dừng lại sau góc khuất bóng cây, Tô Thanh Lam mở cửa xe đi xuống, trước khi xuống xe Tống Tử Tuyệt kéo tay cô lại thừa cơ hôn sâu xuống môi cô, Tô Thanh Lam đỏ mặt đánh nhẹ vào ngực hắn. Nâng nhẹ cô thể cô lên đùi hắn, Tống Tử Tuyệt từ từ đưa lưỡi vào, khuấy đảo bên trong khoang miệng cô, môi hắn mút mạnh vào môi cô phát ra tiếng " chụt, chụt ", tay không an phận xoa nắn ngực cô, luồn ra sau dây áo cởi áo ngực cô ra. Tống Tử Tuyệt vén áo lên, nhìn 2 bên vú cô thèm khát, liền chỉ muốn đè cô ra mà đâm sâu vào. Tô Thanh Lam vừa sợ vừa xấu hổ, đang đứng ngoài cổng trường, ngộ nhỡ ai nhìn thấy thì làm sao chứ? Hắn không ngại nhưng cô ngại. Cô đẩy mặt hắn khỏi ngực mình xấu hổ lẻn tiếng " Anh mau tránh ra, trễ..trễ giờ học em mất, mau buông em ra...ư..m." Bị cô cự tuyệt, hắn nhăn mặt lên buồn bực. Tô Thanh Lam nhanh chóng sửa soạn lại quần áo của mình rồi ôm lấy hắn nũng nĩu " Ông xã, nhăn mặt sẽ khiến anh mau già đó, cười lên nè, chụt " không quên hôn lên má hắn, Tống Tử Tuyệt ăn mềm không ăn cứng, nếu khiến Tống Tử Tuyệt tức giận thì tối nay cô xác định thật rồi, mai khỏi đi học. …