"Tình Yêu"Có có lẽ tôi không hợp với nó
Tôi chỉ là một cô gái muốn biết yêu nhưng sao ko phải…
Tôi chỉ là một cô gái muốn biết yêu nhưng sao ko phải…
Truyện này tớ lm cho zuii á,vô tri lắm,kể về những việc trong cuộc sống của mình huiii💗…
- Lee Minhuyng (Gumayusi)-Alpha × Ryu Minseok (Keria)- Omega- Abo, ngọt, một chút h++++ Một chút ngọt ngào vào cuối ngày…
Đây là một câu chuyện ngắn...tên: Bà xã, anh sẽ vì con chúng ta mà sống tiếpTác giả: Chi Ri Đại Đại Ngốc…
Câu chuyện nói về tình cảm học đường, 1 chàng trai cá tình yêu thầm 1 cô gái lãng mạn và kết cục của nó sẽ như thế nào đây??…
Dừng lại! Lục Tĩnh Nhi, em dám cưỡng hôn tôi? Ăn chị tôi còn dám nữa đấy...…
-"Cô gái đó là ai vậy ?"Từ đâu hai giọt lệ lăn trên mắt chàng trai , tại sao Nagi lại làm như vậy chứ , Reo có làm gì đâu , sao cậu ấy lại .....…
" Ý Hiên! Hoá ra cả đời này ta chỉ là con rối, tướng quân... Tướng quân cái gì chứ, ngay cả bảo vệ cha, ta cũng làm không được chi bằng giết hết bọn họ... "…
nhẹ nhàng như nắng chiều buổi hạ,không gay cấn,không nhấp nhô chỉ đơn giản là câu chuyện về những chú cá luôn tìm cách để mở chiếc hộp của mình....…
nhưng mẩu chuyện ngắn do mình viết. Mong mọi người đón đọcKhông re-up khi chưa có sự cho phép của mình.…
Câu chuyện kể về Vương Tường An. Một cô học sinh năm nhất cao trung đã lỡ vào sân cấm ở đằng sau trường và gặp một chàng trai tên là Vương Gia Tần . Câu chuyện bắt đầu từ đó (+)Vương Tượng An : nữ sinh năm nhất cao trung vui vẻ , hòa đồng họat bát,có khuôn mặt thiên thần,là chị hai của trường (15t)(+)Vương Gia Tần: thiếu gia nhà Vương gia. Lạnh lùng siêu hảo soái. Năm nhất cao trung(15t)(+)Bạch Cẩm Nguyệt: bạn thân Viễn Hạ. Nhí nhảnh, hài hước khuôn mặt dễ thương (15t) (+)Lục Minh Hàn:vui vẻ, khuôn mặt đẹp (nhưng kém Gia Tần ) bạn thân từ nhỏ của GIA Tần…
Các cô gái trong một lần vô tình bị xuyên không đến tương laiCặp đôi : Blossom x Brick Boomer x Bubble Buttercup x Butch…
Đào hố mới !!( ;∀;)…
những cảm xúc của tuổi thanh xuân chiếu qua lăng kinh lại trở thành những sắc màu đẹp đẽ mê hồn trong lòng tôi…
Anh trai tôi vào giờ tự học bỏ tôi lại một mình trong thư viện mà biện bạch rằng "anh cần phải đi tìm một người bạn gấp" thế là anh đi biệt tích hơn 1 tiếng đồng hồ. Khu vực tôi chọn rất ít người qua lại vì tôi ghét chốn ồn ào, tiếng bước chân lại gần chỗ tôi vang vọng, một cậu chàng với mái tóc màu nâu hạt dẻ cùng đôi đồng tử xám khối hút hồn nhẹ nhàng chào hỏi.- Xin chào tôi là Cedric Diggory huynh trưởng Hufflepuff năm 5, hiện ở ngoài kia có khá nhiều người, không còn chỗ cho tôi ngồi nên tôi có thể ở ở đây được chứ?-cậu chàng chẳng hề ấp úng hỏi.- Nếu anh muốn.-tôi ngước mặt lên và cũng chẳng chằn chừ trả lời.-...Bỗng vẻ tự nhiên lúc nãy vụt biến đi, anh ta đứng im bất động như tảng đá giọng hơi run run nói.- A! T...tôi đã quên mang theo sách mất rồi nên tôi quay lại lấ-- Đang ở trong tay anh.-tôi cắt ngang anh ta rồi nói một cách ngắn gọn.-...Anh ta để chiếc cặp táp và mấy quyển sách dày lên bàn rồi ngồi đối diện với tôi nhưng chẳng thèm nhìn mặt tôi một lần. Chắc do lúc nãy tôi đã nói chuyên quá lạnh nhạt rồi chăng?-Khi nãy đã thất lễ, huynh trưởng. Tôi là Anastasia De Alarie năm 2 nhà Slyntherin. Lần đầu gặp mặt. - Lần đầu gặp sao?-anh thì thầm.- Sao? Anh nói gì tôi không nghe rõ.-tôi bình thản đáp.- Không, không có gì. Tôi chỉ ngạc nhiên vì xuất thân của em. Thật vinh hạnh cho tôi khi được làm quen.Nói rồi ai cũng tự làm việc của mình trong cái không khí ngượng ngập nọ. Như chẳng có ai để ý rằng cậu thiếu niên ấy đang thầm thì trong lòng một sự thật chua chát "Cô ấy đã quên mình thực rồi..."…
Hãy gạt bộ oneshort kia sang một bên đi vì tôi sẽ mở quán cafe mèo đa cấp =))) nó sẽ chứa nhiều thứ mà bạn méo ngờ đc đấy đồ uống và đồ ăn sẽ tùy vào các OTP của bạn và cả Tôi =))Từ Boylove - Girllove - BoyGirl Từ Sans aus cho tới CoutryhumansTừ cái kết H.E- Happy Ending, S.E - Sad Ending, O.E - Open Ending, G.E - Good Ending Từ thể loại, thời điểm mà bạn chọn Bạn con chần chừ gì nữa hãy lết xác vào quán mà oder ngay =)))…
câu chuyện kể về một chàng trai 15 tuổi lạc về thời cổ đại không chỉ một mình cậu mà còn có những người khác cũng chung số phận giống như cậu liệu cậu sẽ làm cách nào để quay trở về thế giới hiện tại…
Đây là một câu truyện mà chính người viết đã và đang trải qua!Có thể bạn thấy hay nhưng cũng có thể là bạn thấy nó bị lặp lại từ quá nhiều nhưng nó hoàn toàn là sự thật, không bịa đặt gì cả. Cái cảm giác mà đi học phải quay lưng lại nhìn người ta và cô gái kia đang cười nói vui vẻ với nhau đối với bạn như thế nào? Cái cảm giác từ một người thân thiết tưởng chừng đang yêu nhau mà vì một lí do nào đó khiến giữa họ có một khoảng cách không thể nào gần với nhau được nữa nó có đau không?Nếu bạn đặt vị trí mình vào người trong truyện thì bạn có khóc hay là chỉ mỉm cười cho qua. Hãy cho tôi biết về ý kiến của bạn ở phần nhận xét nhé !…
- Những truyện ngắn trong đây đều không phải tớ tự nghĩ ra, tớ chỉ lên reddit tìm kiếm và dịch lại thôi nha.- Tớ dịch truyện chủ yếu là vì tớ thích thể loại truyện ngắn kinh dị, và thứ hai là để rèn luyện thêm khả năng Anh Văn, chứ thiệt ra Anh Văn tớ cũng chỉ thuộc tầm trung bình thôi chứ không phải giỏi giang gì. Cho nên nhiều câu cú trong truyện có thể hơi khó hiểu nhưng các cậu cứ yên tâm là nội dung vẫn được đảm bảo hê hê :vvv- Mỗi tuần tớ sẽ dịch tầm 1 đến 2 bài thôi, vì lịch học của tớ cũng tương đối nhiều. Nhưng nếu có thời gian dư dả thì tớ sẽ dịch 3, 4, 5 bài luôn :)))…
Có những ký ức tưởng như đã bị lãng quên, nhưng thực chất chỉ đang ngủ vùi đâu đó trong dòng chảy thời gian. Một chiếc nhẫn cỏ mong manh, một lời hứa vô định giữa những ngày nắng nhạt. Chúng không bị lãng quên, cũng chẳng biến mất-chỉ là chẳng ai đủ can đảm để nhắc lại. *"Chúng ta đã từng hứa điều gì, cậu còn nhớ không?"* *"Có những thứ dù không ai nhắc đến... vẫn luôn tồn tại."* *"Thời gian có thể xóa nhòa nhiều thứ, nhưng nếu một điều chưa từng thay đổi... liệu nó có quay về?"* Người ta thường nói, năm tháng có thể làm con người ta đổi thay. Nhưng đâu đó, giữa những ngã rẽ vô định, một ai đó vẫn đang tìm kiếm câu trả lời. Một ai đó vẫn đang chờ đợi một lời hồi đáp chưa từng được nói ra. Vậy rốt cuộc, lời hứa năm nào... đã thực sự biến mất hay chỉ đang chờ một ngày được thức tỉnh?…