_Bống của bọn anh_!?
Vả Bống bột tôm quá nên viết:> hehe sẽ xoay quanh vài cp 9Cp9: HiếuDomicPadDomicDooMicGemMicKngMicMasterdDomic (?) anh em này brotherhood qua:,)) hứng sẽ viết…
Vả Bống bột tôm quá nên viết:> hehe sẽ xoay quanh vài cp 9Cp9: HiếuDomicPadDomicDooMicGemMicKngMicMasterdDomic (?) anh em này brotherhood qua:,)) hứng sẽ viết…
Truyện không có thật ❌ Không được mang đi nơi khác ❌ Truyện chỉ là trí tưởng tượng của tác giả, không áp dụng lên người thật, không Toxic ❌…
❝Cái đẹp là cứu rỗi... hay là xiềng xích? ❞Hắn gặp cậu như người chiêm ngưỡng một tác phẩm hoàn mỹ - chỉ để giữ lấy, trưng bày, và không bao giờ để tuột khỏi tay. Còn cậu, tưởng mình đã bước vào tình yêu... nhưng hoá ra chỉ là bước vào một khung tranh. Không có lối ra.Một cuộc hôn nhân không có tình yêu.Một trái tim được cất giữ như báu vật - trong suốt, tinh khiết, và bị lãng quên.Khi quá khứ trở lại với những vết nứt không lành, chiếc lồng kính tưởng chừng bảo vệ lại trở thành nhà tù. Và trong bức tường lạnh lẽo ấy, ai mới là người bị giam giữ thật sự? ❝Đôi khi, người ta không giữ lại vì yêu... mà chỉ vì không nỡ để cái đẹp biến mất. ❞…
"Trên rừng có cây bông kiểng Dưới biển có cá hóa long Con cá lòng ròng ẩn bóng ăn rong Anh đi Lục tỉnh giáp vòng Tới đây trời khiến cho lòng thương em." - Ca dao - Một người đàn ông giàu có kỳ lạ đã xuất hiện giúp đỡ anh kịp thời khi anh đang vội trở về nhà trong một đêm hè oi bức. Hắn xưng mình là Văn Bắc, cùng một đôi mắt đen sáng như sao. Từ đây, mối nhân duyên giữa Trường Khanh và Văn Bắc bắt đầu, mưa gió cùng thuyền, một đường làm bạn. --Vạn sự vạn vật do nhân duyên mà sinh nên gọi duyên sinh, do nhân duyên mà hiện khởi nên gọi là duyên khởi. Mượn ý trong giáo pháp làm tựa, "Duyên sinh Duyên khởi" chắc chắn không nhuốm màu pháp lý mà chỉ đơn giản là một câu chuyện tình trai nhẹ nhàng, ngọt ngào mà thôi.…
Hứa rằng sẽ là cái hố cuối cùng trong năm nay với sự góp mặt của otp đời đầu của tuiiii 🫶🏻🫶🏻Phần 2 của "nhìn" (?) 🤔🤔. Nói chung nó là như vậy 🤌🤌…
Truyện nó không ăn nhập gì với cái tựa…
Tác giả: 白鸟余闲Edit: Tiểu Thê TửMô tả: hiện đại, ngụy huynh đệ, niên hạ, có xíu huyền huyễn.Nhân vật chính: Đinh Trình Hâm, Lưu Diệu Văn.Nhân vật phụ: Nghiêm Hạo Tường.Độ dài: 7 chap…
Lee "Faker" Sanghyeok học bá nhất trường nhưng được cái hướng nội nên ít nổi bật nhưng một lần lầm lỡ nghe theo mấy đứa em trong một chuyến đi chơi với trường và rồi ......Jeong " Chovy" Jihoon anh lớp trên cũng đi chơi với mấy đứa bạn trong một chuyến đi của trường gặp em lớp dưới ngốc nghếch.....Lee Sanghyeok: học bá khối 11 hướng nội Jeong Jihoon: học bá khối 12 hướng ngoại , trai thể thao nhiều cô gái bu ....và một số nhân vật khác Nếu có sai xót xin góp ý nhẹ nhàng vì đây là lần đầu nghiêm túc viết chuyện do chính mình nghĩ , nghĩ tới đâu viết tới đó nên không biết nào end 💫✨🌟🎀🎇🎐🎏🎋🎄🪅Mọi người đọc có gì bình chọn cho tôi cái nhé 🪅🎐🎏🎋✨⚜️Tôi hướng nội lắm nên nhầm khi không biết rep mọi người cái gì nên thông cảm cho tôi nha 🌸🎊🍃…
Lê Quang Hùng và Trần Đăng Dương vốn là bạn thân với nhau, Dương lúc nào cũng nuông chiều Hùng đôi khi còn bao che cho cậu trước mặt phụ huynh nữa. Dương vốn đã thích Hùng nhưng có lẽ cậu quá ngây thơ để nhận ra tình cảm của Dương. Bỗng một ngày cả hai bị trói buộc với nhau bởi hôn ước khi gia đình Hùng gặp khó khăn, từ đó cả hai về chung nhà ...Lần đầu làm chuyện ấy là viết fanfic boylove của em nên có gì sai sót mong mọi người góp ý hoan hỉ bỏ qua cho em ạa…
Hieuthuhai × Negav…
Féerie ( tiếng Pháp ) : Một phép màu lặng lẽ giữa đời thườngPhép màu không chỉ nằm ở những câu thần chú, mà còn ở những cuộc gặp gỡ bất ngờ và những câu chuyện in dấu trong đời…
anh Quang Anh soft, em Duy sweetthương em bằng tất cả những rực rỡ của thanh xuânyêu anh hơn tất thảy ngân hà nàyNguyễn Quang Anh x Hoàng Đức Duy‼️ truyện chỉ có 20 - 30% là real-life, còn lại đều là sản phẩm trí tưởng tượngkhông mang đến chính chủkhông mang đến chính chủkhông mang đến chính chủkhong spoil nhiều đâu hehe, đọc đi rồi biết 🤍…
weantodale x hurrykngnhững mẩu chiện bé bé xí xi của lê thượng long và phạm bảo khang (',,•ω•,,)♡✨ quan trọng : hong bế bé nhà mình tới trước mặt hai chú của nó nhá! cảm ơn nhìuuu (っ˘з(˘⌣˘ )…
Tag: Tình trai, Hiện đại, Bot cưng Top, Bot đội Top lên đầu.Ba mẹ ly hôn, Vũ Hoàng theo ba rời Đồng Tháp để trở về Sài Gòn - quê nội mà cậu chưa một lần đến thăm kể từ khi sinh ra. Biến cố gia đình tan vỡ chưa kịp nguôi ngoai thì giờ đây cậu đã phải đối mặt với những thứ lạ lẫm ở thành phố hoa lệ. Môi trường mới, lớp học mới và hơn hết là anh hàng xóm mới luôn quấn lấy cậu mọi lúc mọi nơi...."Không chê anh nghèo thì lên xe anh đèo." Hải Duy nháy mắt, vỗ vỗ lên yên xe. "Sao hả em bé, có chê không?"Vũ Hoàng nhún vai, đáp: "Em mà chê chắc ba chửi chết mất." Sợ thì sợ chứ thật sự không có lựa chọn nào khác nữa, cậu vẫn ngoan ngoãn ngồi lên xe anh, cùng anh phóng vun vút trên đường xá Sài Gòn. Anh lại mở miệng trêu: "Ngồi chắc nha, có té anh cũng không dừng lại nhặt em lên đâu đấy.""Anh yên tâm, em lớn rồi mà sao lại té được.""Lớn rồi thì đi uống bia nhá?""Dạ thôi, em bé uống coca thôi ạ."..."Cứ thế thì ế đấy, không có bồ được đâu em bé."Hoàng vỗ vỗ eo anh, lại thì thà thì thầm ra chiều bí mật lắm: "Anh đừng lo nha, em qua nhà anh ở rể rồi, không ế được đâu.""Em gái anh còn nhỏ, bớt bớt đi." Hải Duy lườm thiếu niên đang nhìn chằm chằm vào kính chiếu hậu. "Anh thấy nó cũng chẳng ưng nổi em đâu.""Thế ạ? Vậy anh ưng không, em ở rể chỗ anh."______Artist: Mục Xán.…
Truyện không có thật ❌ Truyện chỉ là trí tưởng tượng của tác giả, không áp dụng lên người thật ❌Không mang đi nơi khác, không toxic❌…
Tên truyện: Nhìn nhân gianTác giả: RevlisNhân vật: Bùi Công Nam x Duy Khánh Cảnh báo: Mọi nhân vật trong câu chuyện không thuộc về tôi, và toàn bộ diễn biến đều là sản phẩm của trí tưởng tượng. Vui lòng không sao chép, chỉnh sửa.…
"Cậu không buông thì em chẳng đi đâu cả."Một công tử phủ quan kiêu ngạo và một thiếu niên thợ may lạnh lùng. Từ chiếc "đuôi nhỏ" năm xưa thành mối nhân duyên trọn đời, tất cả được kết nối trong từng đường kim mũi chỉ và chiếc áo cưới thành duyên .…
OOC, truyện lấy tên nhân vậy, tình huống hoàn toàn là trí tưởng tượng....Cùng vượt qua những sóng gió, khó khăn bao cơ hộiCũng đã muốn nói ra câu yêu rồi....Rồi tháng ngày phai nhạt cho kí ức phôi phaMình lỡ để danh vọng đứng giữa chúng taCho anh quay lại khoảnh khắc ấy, để anh cố níu tay em lại....Giờ thì mình đã không còn thương, không còn đau, không còn vì nhau nữaCũng đã từng mang nhiều điều mong ước nhưng đành xa xôi...Vì anh yêu em rất nhiều, chỉ là chúng ta chọn rời xa…
Lê Quang Hùng thích Đặng Thành An mà chẳng dám nói. Chỉ đành đặt cái tâm tư ấy vào từng suy nghĩ, vào từng hành động yêu thương Nhân vật có thật còn truyện thì không.…