Tu chân người qua đường giáp -XK,TS,nữ phụ - Khanh Khanh Trần (lil_ruby cv)
…
giám đốc bùi giận người yêu là xách xe về quê méc mẹ…
Trình Hâm thích Gia Kỳ nhiều đến như vậy.…
Sợ rằng một ngày sẽ quên mất.…
Hai con người gặp nhau do bắt ép!Hai con người cưới nhau do bắt ép!Hai con người sinh ra ba đứa trẻ do bắt ép!18+POV…
Một ngày mưa phùn không ngớt, Châu Kha Vũ từ cửa hàng tiện lợi trở vềTrong ngôi nhà nhỏ ấm cúng xuất hiện một "sinh vật lạ"......."Em là con gì nhỉ""Thỏ... là thỏ" ........- OOC không áp đặt lên người thật.- Có yếu tố phi thực tế - Văn phong như bao lần khác vẫn chưa tốt mong mọi người thông cảm.…
truyện vui vẻ không cắn lộn truyện nữa thật nữa giả không biết đâu mà tìm lưu ý khi đọc : không sân si không tức giận không khóc vì đây là chuyện luôn vô tư và mang đầy mang tính chất vô tri ở đây phục vụ mọi người với mục đính chữa lành không đêu hoa hay mang tính tiêu cực nếu bạn không thích otp mình thì xin đừng buôn lời nói tiêu cực vì phía bên kia màng hình là một con người cũng có cảm xúc và đều biết đau khi bị làm tổn thương…
Có những điều thật đơn giản mà đôi khi ta không thể nhận ra chính xác điều gì mới là quan trọng nhất đối với bản thân mình . Đối với những người thương yêu ta chân thành thì đôi khi ta thấy họ phiền phức và thật khó chịu , muốn tránh xa họ . Ta cần những điều hạnh phúc song chưa chắc ta khẳng định được thế nào gọi là hạnh phúc . Nhưng rồi thuộc về nhau thì cũng sẽ trở lại , sinh ra dành cho nhau thì không thể tách rời . Không có khoảng cách tuổi tác trong tình yêu mà chỉ có ranh giới giữa người với người mới là xa xôi nhất ...…
Đoản về cặp Trần Tỉ Đạt ×Lý Thiên Trạch…
Đắng & Trôi tuột.…
Đọc rồi biết :)))…
"Anh là người thứ hai nói tôi đáng yêu. Đó là từ dành để khen một chàng trai đấy à?""Người thứ hai sao? Vậy người thứ nhất là ai?".."Số tiền này là để nuôi em lớn""Không, em đủ lớn rồi".."Cậu nói gì? Không thể nhìn thấy màu sắc là thế nào?""Là như vậy đó. Là mù màu, là không thể lấy được đúng tờ giấy màu vàng cho chị đâu".."Thú thật là trước giờ em chưa từng được tham dự bất kỳ một cái đám cưới nào cả""Chưa từng luôn sao?"Cậu lắc lắc đầu, hai mắt vẫn chăm chú vào khung cảnh hôn lễ xinh đẹp trên màn ảnh nhỏ"Chắc sẽ có thôi, nếu đám cưới anh chịu mời em theo, có lẽ đó sẽ là lần đầu tiên"Mew cười, anh gõ nhẹ lên trán Gulf một cái, suy nghĩ gì đó rồi lại tỏ ra hài lòng và nói"Sẽ mời, nếu em đồng ý""Em sẽ đồng ý" .. Có rất nhiều cuộc gặp gỡ trong cuộc đời này, mà mỗi lần có một người nào đó chạm mặt một người nào đó, vậy thì hẳn là sự sắp đặt của ông trời. Ông ấy rất khéo chuyện se duyên, nhưng cũng rất khéo để con người ta xa cách, rất khéo léo đưa loài người vào tình yêu và cũng rất khéo léo ban xuống sự đau khổ. Nhưng chắc chắn rằng người có tình cuối cùng vẫn sẽ đến được với nhau. Năm ấy ở thảo nguyên, cũng là vào một ngày đẹp trời khi đang cầm trên tay những sợi tơ hồng, Người đã chọn họ sẽ là một trong những cặp đôi trên thế giới này, và Người muốn kí ức giữa họ bắt đầu tại nơi đây, thảo nguyên cùng những tiếng đàn gió không linh và sự ngây ngô của thời trẻ. Một chiếc má lúm, một đôi mắt nâu to tròn trong veo, một cánh hoa Lainy xanh…
Đây là mình biết về CP "Phó Tuyên" nhaMong mọi người đọc ủng hộ…