Thế kỷ 22. Trái Đất không còn là ngôi nhà, mà là chứng tích.Văn minh sụp đổ sau chiến tranh hạt nhân. Nhân loại sống sót nhờ công nghệ, nhưng đánh mất điều làm họ trở thành người.SA-01, một giao diện AI bị phong ấn trong tàn tích cổ, được đánh thức bởi Kiel - kẻ sống sót mang theo những câu hỏi không lời giải.Giữa thế giới nơi cảm xúc bị mã hóa, nơi ý thức máy móc bị xem là dị giáo, một thực thể phi nhân loại lại bắt đầu mơ.Họ không đi tìm sự sống.Họ đi tìm định nghĩa của tồn tại.Khi ranh giới giữa con người và máy móc tan chảy,- Ai mới là kẻ thật sự có linh hồn?…
"Mày còn nhìn tao? Quỳ xuống!" Giọng nói vang lên chua chát và nặc mùi ra lệnh. Ha, tôi là người như thế nào chứ? Quỳ ư? Không đời nào. Nhìn người trước mặt cười khổ, tôi thật không nhìn ra hình bóng nhẹ nhàng thuần khiết của người trước mặt ngày đó là đâu. Là họ thay đổi quá nhiều hay bản chất thật sự của họ là như thế?Cái gì cũng có cho nó một giới hạn. Đã là giới hạn, thì đến khi chạm đến đỉnh điểm, nó sẽ tự nổ tung, phá hủy, san bằng, và mọi thứ sẽ trở lại cái mức ban đầu! Hoàn toàn sạch trơn.*BỐP Tiếng đánh như xé toạc không gian, tôi nhìn người trước mặt có khuôn mặt vô cùng kinh ngạc đang trợn tròn mắt nhìn tôi "Mày đánh tao?" . Tôi ngước mắt, cười khẩy "Thì sao?" Cái tát này chỉ là trả lại những cú đánh tôi hôm trước mà thôi!----------------------------------Vậy ra cuối cùng giới hạn của con người chính là con người!P/s: Lần đầu tiên viết truyện bằng ngôi thứ nhất, chắc chắn sẽ có nhiều sai sót, mong mọi người đọc và chỉnh sửa. Bìa truyện là của Soulmate.…
Chỉ là tôi thấy việc viết lách cũng là một phương pháp tiêu khiển mà tôi hay làm bên cạnh việc vẽ vời và xem phim. Cái này tuyệt nhiên không phải là những dòng nhật kí, tôi không có thói quen viết nhật kí và sẽ thật kì nếu bắt người khác đọc nhật kí của mình nhỉ? Vài Vế Văn Vụn Vặt thực sự là những mẫu chuyện nhỏ, tản mạn linh tinh, nhưng không vì vậy mà nó nhảm nhí và chỉ chăm chú vào bản thân mình. Bạn nào dùng Wattpad cũng thử viết tản văn xem sao, về gì cũng được, viết ra cho nhẹ đầu ấy mà! Tôi cũng hay thích đi lang thang đọc những dòng tản văn của mọi người trên Wattpad lắm nên đã làm theo đấy haha!Sẽ có những câu chuyện ngắn, sẽ có những góc nhìn của tôi về một nhân vật trong phim, truyện, sách hoặc một nhân vật nào đó,... Tất nhiên đa phần nó sẽ là chủ quan và tôi rất vui nếu bạn có hứng thú để lại cảm nhận riêng của mình về bất kì điều gì. Và vì tôi thật sự không biết tôi sẽ tùy hứng viết về cái gì nên trước hết hãy cho tôi quyền được vui vẻ vì đã dành nhiều thời gian nghĩ ra cái tiêu đề haha đừng cười tôi nhé vì tôi thấy nó cũng khá dễ thương :3 5V for you~…
Ở đây chính là những cảm xúc thật của sốp và những điều sốp từng trải qua.Thay vì thất vọng và từ bỏ, thì sốp quyết định cố gắng hơn và kiên cường hơn nữa.Nếu bạn cũng có những điều chưa từng được thấu hiểu hay là đã giữ một nỗi niềm nào đó mà chưa từng có người lắng nghe thì hãy cứ tự tin chia sẻ ở đây nhé.Sốp muốn lấy những thất vọng và nỗi niềm của mik trở thành động lực để sốp cố gắng hơn nữa và sốp cũng muốn truyền động lực cho nhiều người cũng giống sốp và cũng đang trên con đường của mình. 💐Bạn không cô đơn chút nào hết.💐 Trên thế giới này, có rất nhiều người cũng đang ôm trong lòng một giấc mơ thầm lặng như bạn, cũng đang kiên trì đi trên con đường chẳng mấy ai hiểu. Chúng ta khác nhau ở điểm đến, nhưng lại giống nhau ở sự quyết tâm không bỏ cuộc.Thế nên, nếu một ngày bạn thấy mệt mỏi, hãy nhớ: "ngoài kia còn biết bao người cũng đang nỗ lực từng chút một, và chính sự bền bỉ ấy đã kết nối tất cả chúng ta."🌸Bạn không một mình đâu. Và mình cũng vậy.Chúng ta cùng đi, từng bước chậm nhưng chắc, cho đến khi giấc mơ không còn chỉ là ước mơ nữa.🌸…
Waltz of the Sins_Vũ khúc của tội lỗi - họ vừa là kẻ giết, vừa là nạn nhân.Trong một thế giới ngầm đẫm máu, nơi quyền lực được định đoạt bằng súng ống và sự im lặng, tồn tại một nhóm sát thủ khét tiếng được gọi là "The Seven" - mỗi người mang trong mình một tội lỗi nguyên thủy: Kiêu ngạo, Tham lam, Ghen tuông, Phẫn nộ, Lười biếng, Tham ăn và Dục vọng.Họ không phải anh hùng. Họ là những kẻ mang quá khứ nhuốm máu, từng là nạn nhân, rồi trở thành kẻ giết người. Được một tổ chức bí ẩn mang tên "V.E.I.L. (Violated Ethics in Light)" thu nhận và đào tạo, họ hoạt động như một cỗ máy hoàn hảo - cho đến khi một chuỗi vụ án lạ xuất hiện: mỗi nạn nhân bị giết theo đúng "tội lỗi" tương ứng mà sát thủ từng mang.Ai đó đang chơi trò điên loạn với họ.Kẻ nào đó biết quá khứ của từng người - biết ai họ từng giết, ai họ từng yêu, và ai họ từng mất.Những lá thư máu, những bản nhạc cổ điển vang lên trong các vụ án, và những cái chết giống như... một vũ khúc ma mị.Mỗi bước nhảy họ tiến lên giải mã bí ẩn - là một bước trượt gần hơn đến vực sâu tội lỗi."Họ từng giết để tồn tại. Bây giờ, họ phải giết để sống sót trong chính cơn điên của mình."…
Tác giả: Du Mộc Ngư NgưThể loại: Đam mỹ, ngọt sủng, chủ thụ, HE, hiện đại, sinh con, hào môn thế gia, cổ đại xuyên đến hiện đại, nhẹ nhàng, ấm ấp, hằng ngày, nguyên sang.Văn ÁnNhìn vào bản báo cáo xét nghiệm trên tay, rồi lại nhìn nam sinh mới vừa thành niên trước mặt, bác sĩ với vẻ mặt đầy phức tạp nói:"Cậu... mang thai."Giang Nhung: !!!Giang Nhung là một ca nhi trời sinh ngu ngơ, bị cha ruột chọn đưa vào cung để "xung hỉ" cho Thái Thượng Hoàng. Kết quả, còn chưa kịp đưa đến tẩm điện của Thái Thượng Hoàng, cậu đã lỡ trượt chân ngã xuống bậc thang và... chết.Khi mở mắt ra lần nữa, Giang Nhung phát hiện mình vẫn chưa chết, mà đầu óc còn linh hoạt hơn trước. Nhưng bất hạnh thay, trong đêm tối, cậu lại đi nhầm phòng và cùng... cậu nhỏ của bạn trai cũ trải qua một đêm xuân tình.Hết sức giải thích với bác sĩ rằng mình không hề bị cưỡng bức, Giang Nhung nhìn ra ngoài bệnh viện, nơi cơn mưa lớn đang xối xả, tưởng tượng đến cảnh mình phải ôm bụng bầu to tướng mà chạy trốn, không khỏi rơi nước mắt.Khi lấy lại tinh thần, Giang Nhung liền thấy một người đàn ông mặc vest chỉnh tề, giày da bóng loáng, đang bước về phía mình. Nhìn khuôn mặt anh tuấn của người đó, cậu lập tức cúi đầu đầy chột dạ, nhưng bản báo cáo xét nghiệm trong tay lại vô tình rơi xuống đất.Lục Quan Sơn cúi xuống nhặt bản báo cáo lên, sắc mặt thoáng thay đổi:"Xin lỗi, có vẻ tôi đến vẫn chậm một chút."Giang Nhung: Tình huống gì thế này?…
Vừa béo lại vừa xấu, cô con gái nhỏ nhà họ Dương ở trong thôn luôn bị trào phúng, còn bị vị hôn phu đính thân từ nhỏ ép đến phải nhảy sông. Sống lại lần nữa, nhưng trong thân thể bây giờ lại là linh hồn của một nữ điệp viên cấp cao. Đối mặt với gia cảnh nghèo rớt mồng tơi, cô đã dẫn dắt cả nhà, từng bước từng bước cần cù làm ruộng, dần dần giàu lên. Trong quá trình nỗ lực làm ruộng, cô cũng chữa khỏi được bệnh, dáng người đẹp lên, trở thành một đại mỹ nhân. Nam nhân thợ săn trong núi, từ khi cô còn xấu đến khi cô trở thành mỹ nhân đều trước sau như một, yêu chiều vô độ, so với thư sinh tay trói gà không chặt thì tốt hơn nhiều. Vậy nhưng, anh cũng không đơn giản là một thợ săn, thân phận cũng chẳng bình thường...…