Secrect Game(P1):chiếc hộp bí ẩn
Đây là tác phẩm thứ hai của mình Nguyện vọng 1:mong nhiều người đọc và voteNguyện vọng 2:mong các bạn ko ném đá mình Nguyện vọng 3:nếu có ném xin hãy ném nhẹ tay thui ⊙﹏⊙…
Đây là tác phẩm thứ hai của mình Nguyện vọng 1:mong nhiều người đọc và voteNguyện vọng 2:mong các bạn ko ném đá mình Nguyện vọng 3:nếu có ném xin hãy ném nhẹ tay thui ⊙﹏⊙…
Đây ko phải truyện của mị , của chị Trần Nguyễn Quỳnh Hoa dịch đấy :))) fb của chỉ là : Trần Nguyễn Quỳnh Hoa nhé :))) Trên đó có nhiều truyện hay lắm :)))…
Minh là học sinh lớp 11, là thành phần bình thường trong lớp đôi khi nổi loạn 1 chútHoàng là học sinh mới, trước đây Hoàng đã gặp và có tình cảm với Minhbây giờ hai cậu ấy đã gặp nhau, Hoàng sẽ làm gì để của được vợ và nhiều câu chuyện bất ổn về cặp Duy và An.…
Bí mật! Đọc truyện rồi sẽ được bật mí hehe…
Bên tai tôi vẫn còn đang văng vẳng câu nói, "Thùy Dương có thích thầy không?""Có thích mà bây giờ hỏi mới nói hả?""Thầy chỉ đợi được 5 năm nữa, không đợi lâu quá được!""Có được không?"Thật ra, sau câu chúc mừng năm mới nếu tôi có thêm dũng khí ghi thêm một dòng nữa: "Năm mới Thùy Dương vẫn rất thích thầy" Thì có lẽ chúng ta giờ đã khác...*****[Năm năm sau như thế nào thì em không dám chắc nhưng mà hiện tại "Gói Gọn Hồi Ức Trao Cho Anh"]"Không thành đôi thì cũng đành thôi."Tôi không muốn tiết lộ bất cứ điều gì về anh ấy hết.Bởi vì...Dù cho đến lúc em tan biến đi, em vẫn muốn người mà em yêu là một ngôi sao. Một ngôi sao sáng giữa bầu trời đêm. Anh không thể bị lu mờ vì em được.…
Tên fic: Định Mệnh [TOPNYONG/LONGFIC]Beta: Choi Seung Hyun x Kwon Ji YongThể loại: HE, ngược có sủng có, sinh tử văn, H, ngược luyến tàn tâmNgười viết: Gòn Anh và cậu - Hai người con trai vô tình gặp nhau, vô tình quen nhau, rồi vô tình yêu nhau. Ai nói tình yêu giữa hai người con trai với nhau là không hạnh phúc ? Ai nói tình yêu của họ là sai lầm ? Rồi, ai lại vô tâm chia cắt tình yêu của họ ? Một tình yêu đẹp, một tình yêu thuần khiết được dệt ra từ tấm vải mang tên ĐỊNH MỆNH. Các cụm từ nối: Gặp nhau - Quen nhau - Yêu nhau - Hạnh Phúc bên nhau - Xa nhau - Và rồi cuối cùng........là trở về bên nhau, nó được bắt nguồn từ Định Mệnh của hai người con trai mang tên Choi Seung Hyun và Kwon Ji Yong ❤️. Một cuộc tình nghiệt ngã, ngang trái..........-"Với em....Tìm một người khác để yêu thương...... thật sự không khó khănNhưng....Để em yêu thương họ như những gì em đã dành cho anh thì.....Xin lỗi, em không làm được !?Bởi vì, anh là người em YÊU nhất "-"Lần này anh sẽ giữ em thật chặt. Anh sẽ không để vụt mất em lần nào. Bởi vì hạnh phúc phải nắm lấy bằng chính tay mình. Nếu chỉ có đứng đó mà thở dài thì hạnh phúc sẽ trôi qua Em là người đầu tiên anh yêu, cũng là người cuối cùng. Ngoài em, anh sẽ không mở lòng với bất cứ ai nữa - Kwon Ji Yong."…
Cuộc sống sinh viên đại học mơ ước ở Sài Gòn của cô nàng Mẫn Nhi...…
Một người chỉ muốn sống một cuộc sống an nhàn như nàng lại bị cuốn vào một mớ rắc rối thời cổ đại. Ông trời ơi! con chỉ muốn xin hai chữ mang tên "bình yên" mà thôi Một công dân luôn trung thành với Đảng , và chưa từng trốn thuế như nàng, chỉ muốn ăn no nằm chờ chết sao lại bắt nàng tiếp nhận mấy thứ vớ vẩn này Ai có thể nói cho nàng điều gì đang xảy ra ở đây không ? Âu Dương Nhược Lam nàng đây thật sự rất sợ phiền phức, cho nên lần đầu tiên gặp hắn đã giấu hết mọi hào quang trên người vào chiếc vỏ đầy âm mưu... không là đầy yếu đuối mới đúng Thế nhưng sao nàng cảm thấy rắc rối cứ kéo đến liên tiếp vậy. Ở bên cạnh hắn, nàng lại dần tự phóng ra hào quang loá mắt của mình Hắn là một người lạnh lùng, vô tình với biết bao nữ tử, gặp nàng mới biết thế nào là động tâm Nhưng hắn phải làm sao khi nàng lại cố trốn tránh? Để xem trong trời đất này ai dám lấy nàng . Đến một ta giết một, đến hai ta giết hai..... Thật sự mà nói ta thực sư rất muốn viết truyện hệ thống nghịch tập gì đó nhưng sợ dài với lại ta cũng rất lười ....😊 Mà ta báo trước với các nàng cái hố này của ta đào cũng không biết có lấp được không, còn một điều nữa là ta rất thích ngược nam chính, vì vậy các nàng suy nghĩ rồi hãng đọc Haizz.... nói thật ta rất sợ bị ném đá.....haha Phụng thiên thừa vận hoàng đế chiếu viết, một lần nữa, chúc các ái khanh của trẫm đọc truyện vui vẻ 😁…
Thư là một cô gái đến từ vùng nông thôn VN dung mạo cũng khá ổn gia đình có 3 người con 2 gái 1 trai là chị cả nên Thư không được mọi người trong gia đình quý mến vì bị mọi người cho rằng mình hư hỏng (do miệng em gái mình gây ra) cha mẹ cũng hong yêu thương vì cho rằng con gái học cao làm gì sau này cũng lấy chồng nói Thư là thứ tiêu tiền không tiếc đua đòi với bạn đòi đi học cho tốn tiền, và Thư cũng có một người bạn thân tên là chơi với nhau từ năm học cấp 2 tên là Trinh, đến khi học xong cấp 3 thì chí hướng 2 đứa khác nhau, Thư tiếp tục con đường học vấn nên đã nộp hồ sơ xin vào 1 trường đại học chuyên ngành thế kế nội thất và dự định sau khi học xong thì xin vào 1 công ty nổi tiếng để làm thêm ngành bất động sản + với ngành cô học nên kiếm được kha khá tiền (ngành này yêu cầu không khắc khe lắm đủ 18t là có thể đi làm không cần bằng cấp) còn Trinh thì đi làm. Sau khi học gần hết năm nhất thì Thư gặp một người khá trầm mặc mà lại yêu cầu khắc khe về đôi giày của mình trong tiệm giày mà mình làm thêm ngày cuối cùng cuộc sống của cô bắt đầu thay đổi từ đó.Đây là câu chuyện đầu tiên mình viết có sai sót gìmong mọi người bỏ qua😉…
" Haha ! Nhìn mày chạy trốn như một con chuột cố gắng cứu lấy mạng sống của mình vậy đấy ! " " Khốn khiếp ! Mày dám ! " " Audrey thân mến , cảm giác từ thiên đường ném xuống địa ngục như nào ? Sướng không ? Hahaha ! " " Edgar ! Mày ! Chết tiệt , thả tao ra ! " Audrey như vậy là không được đâu . Là Joker thì làm đúng phận đi . " " Ở đây quyền lực là tất cả . Mày mất ? Mày tự chịu . " - Trích đoạnCâu truyện lấy bối cảnh từ một cô gái vui tính vào một ngôi trường nổi tiếng - SXV -Elain . Elain vô cùng ngưỡng mộ ngôi trường cho đến khi cô chứng kiến ban tổ chức của trường SXV lập ra một game có tên là Royal Game ( Trò chơi vương quyền ) cho đến bạo lực học đường thì Elain phải đối mặt vô vàn đe doạ tính mạng của trường và lớp .…
Cp nam học bá ngây thơ mong manh dễ vỡ x nữ đội sổ lưu manh háo sắc vô liêm sĩ" Tao mà thích nó, thì tao chính là ch-ó!"Dương Minh Châu dậm chân lên bàn, khẳng định chăc nịch.----------------" Huỳnh Duy Minh, 'tao thích mày' nói bằng tiếng chó thế nào nhỉ? "----------------…
Cố Diệp là một tổng tài mị lực đạt mức level Max, vốn giỏi giang cộng thêm tính cách ôn hòa rất được người yêu thích! Vậy mà chỉ một lần gặp tai nạn giao thông mà anh xuyên qua! xuyên qua thì thôi đi lại còn xuyên vào một cuốn tiểu thuyết vừa ngôn tình lại còn có cả đam, một đoàn tu la tràng khiến Cố Diệp đau đầu! May mắn nhất anh vẫn là một tổng tài hoàn cảnh không khác trước là bao! Duy nhất 1 điều anh xuyên qua là vai chính Công trong khi bản thân lại là một thẳng nam sắt thép!Bởi vì biết trước những chuyện sẽ xảy ra về sau, Cố Diệp tận lực tránh đi tình tiết câu chuyện cẩu huyết, chỉ muốn an an ổn ổn làm một tổng tài xây dựng sự nghiệp, trở thành nhân vật nổi tiếng trong giới! Vậy là anh nổi tiếng thật, nhưng không phải như một doanh nhân hằng tưởng tượng mà nổi tiếng theo cách khác.....!Vai chính thụ An Thiên Húc: rõ ràng anh bao nuôi em trước, anh không thể chưa chơi đã bỏ, em không cho phép, anh phải lcó trách nhiệm! anh không muốn làm Công của em vậy anh hãy làm Thụ của em đi!Boss phản diện Lưu Quan: ồ, em phá mối lương duyên của tôi thì phải đền em cho tôi, lý nào lại chạy!Tiểu thư Tuyết Đình Lan hôn phu của Cố Diệp: xin lỗi anh, trước kia do em không tốt, em không nên phản bội anh, giờ kết hôn với em đi, chúng ta vẫn là hôn phu của nhau mà!An Thiên Húc và boss Lưu Quân nổi giận đùng đùng:"đừng có mơ...!"Cố Diệp: không, không thể nào, các người, các người.....tôi không phải Thụ, tôi muốn kết hôn với hôn phu của tôi!…
Đào Thiên Kim gặp Nguyễn Gia Bảo Long trong một hẻm nhỏ vào mùa hè oi bức . Khi cô đang đi mua đồ cho mẹ thì đi ngang qua một con hẻm , thấy có tiếng khóc ỉ ôi liền ngó vào xem thử thì thấy một thanh niên đang bị một nhóm khoảng 4 người quýnh nhưng liền bật lại. Một mình chấp 4 đứa . Tôi thì thuộc hội '' những người hèn nhất Việt Nam '' nên chỉ thấy thôi thì mình mẩy đã như cày sấy, tôi thấy rất hối hận khi nãy đã nổi tính tò mò để bây giờ mình mẩy lết đi còn không nổi . '' Lỡ cái tên kia mà thấy tôi , không chừng hắn đem tôi đi làm món luôn'' . Nhưng miệng mồm tôi ăn muối, vừa nghĩ xong tên kia đã phát hiện ra tôi , tôi giật mình : '' Mình xin lỗi , mình chưa thấy gì đâu , à mà nếu có thấy mình sẽ giả làm người câm , người mù và người điếc luôn '' nói xong tôi bỏ chạy một mạch về nhà luôn…
Đây là một câu truyện về một cậu học sinh khù khờ, nhưng có một khả năng đặc biệt, và khả năng đó đã giúp cậu phá mọi vụ án bí ẩn xảy ra trong và ngoài trường học. Vì đây là lần thứ hai mình viết truyện nên có gì sai sót mong các bạn đọc góp ý ạ <3…
Tác giả : Đường Tửu KhanhThể Loại : Đam mỹ, cung đấu,cổ đại, sủng. Sáu châu Trung Bác bị chắp tay dâng cho ngoại định. Thẩm Trạch Xuyên bị áp giải vào kinh thành, sa cơ lỡ vận bị người người đánh đập. Tiêu Trì Dã nghe mùi mò tới, không cần người khác động thủ, tự mình đọa cho Thẩm Trạch Xuyên thành ma ốm luôn. Ai biết được con ma ôm này quay đầu một cái, cắn hắn đầm đìa máu tươi. Từ lúc này hai người đã kết thù sâu, cứ gặp nhau là cắn.' Vận mệnh ta muốn ta cố hủ tại nơi này cả đời, nhưng đây không phải con đường ta lựu chọn. Cát vàng vùi lấp huynh đệ ta rồi, ta không muốn tiếp tục thần phục vận mệnh hư vô. Thánh chí không cứu nổi lính ta triều đình không nuôi nổi ngựa ta, ta không nguyện liều mạng vì nó nữa. Ta phải vượt qua ngọn núi kia, ta phải chiến một trận vì chính mình!"' mình viết vì không cần mạng, nên chỗ nào ko đúng mong mọi người góc ý kiến'…
Giới thiệu tóm tắt: đợi đến cởi giáp về quê nhà, còn có thể phủ : hay không mang về ngươi pha tràTái thế Yến tử còn cố giường, vì là quân ngậm tới hai tháng hoa.Từ xuyên qua tam quốc tâm cơ nữ, đến dự khắp thiên hạ phong hoa Tướng quânTừ ban đầu tùy ngộ nhi an, đến lúc sau làm việc nghịch thiênTừ bắt đầu chỉ cầu tự vệ, đến cuối cùng chân thành báo đápTừ ban đầu Vô Danh tiểu bối, đến chinh chiến tứ phương một đời nữ tướng.Nàng đến tột cùng đã trải qua thế nào trưởng thành cùng thay đổi?Tam quốc không chỉ là nam nhân lịch sử, càng là nữ nhân này Truyền Kỳ.( bởi vì tình tiết cần, sẽ cải biến bộ phận sự thật lịch sử, lịch sử khống thận vào )…
Tôi nhớ rất rõ, đêm đó, trời không trăng không sao. Dưới tàng hoa anh đào, gió lướt nhẹ qua, cánh hoa rơi lả tả. Nụ hoa rơi xuống vai tôi, dừng chân vài giây rồi lướt nhẹ xuống mặt đất. Trong đêm đen, tôi không nhìn rõ khuôn mặt hắn, chỉ biết, hiện tại, có lẽ hắn đang đau lòng. "Rốt cuộc, trái tim nàng làm bằng gì? Ta vì nàng làm nhiều việc như vậy, cũng không khiến nàng động lòng dù chỉ một chút. Hay là...nàng vốn không hề có trái tim." Hắn hỏi tôi. Trong đêm đen, giọng nói bi thương của hắn vang vọng quanh tai tôi. Giống như một viên đá, nện thật mạnh xuống dòng sông vốn yên ắng, làm bọt nước văng tung tóe ,mặt sông cũng vì vậy mà chấn động mạnh. Nhưng rồi, cũng dần dần an ổn trở lại. Đúng vậy, tôi có trái tim không? Có chứ ! Tôi nhìn hắn, dù không nhìn rõ, tôi cũng nhìn, như đang thể hiện sự tôn trọng với đối phương. "Tim...? Ta có chứ. Từ lúc sinh ra đã có. Nhưng mà, vào năm ta 16 tuổi, ta đã tặng nó cho một người. Huynh ấy mất rồi, tim ta cũng chết theo." Tôi không còn phân biệt đâu là giọng nói của mình nữa rồi. Một vài kí ức, tôi không muốn nhớ lại. Nhưng tôi lại không thể. Tôi nghe được giọng nói lạnh lẽo của mình vang lên, không có một chút cảm xúc nào cả. Bước chân hắn lảo đảo, tôi lại không hề có một chút rung động. Đó là vì hắn phải chịu, hắn giết người tôi yêu! Lấy mất tim tôi, tàn nhẫn đục khoét nó ra rồi bóp nát mặc cho máu tươi nhiễm đỏ.Người tôi yêu, chết rồi. Tôi...cũng chết rồi. Chết cùng với chàng, năm tôi 16 tuổi.…
Chồng tôi rất ghét tôi . Không sao cả, tôi cũng đâu có ưa anh ta. ( Tự nhiên nhớ đến bài ex hate me : all my ex just hate me, and i hate them back) Ngày kết hôn, chúng tôi đã thương lượng xong vụ li hôn rồi. Bình an vô sự được ba tháng. Người chồng mắt cao hơn đầu kia của tôi như là cắn nhầm thuốc, đột nhiên muốn quản tôi : "Mặc như này là muốn đi gặp ai ? Nam hay nữ ? Muộn như này rồi, mấy giờ mới về được ? Nhà này 9 giờ khóa cửa, muộn 1 phút cũng không...."Tôi trợn trắng mắt nhìn anh ta, quay đít đi mất.…