Cánh Mẫu Đơn Rũ Nơi Đài Sen
(CHÚ Ý: Địa điểm có thật, sự kiện là HƯ CẤU)Ngày ấy mặt trời tỏa sáng. Hôm đó trăng tròn vành vạnh.Chiếc nón đính sao vàng đầy niềm tự hào của chú bộ đội trẻ.Cây đàn tỳ bà chất chứa kỷ niệm của cậu sinh viên xứ người.Chúng ta khác xuất thân, khác quốc tịch, khác niềm tin. Thế đấy, nhưng tình yêu cứ gắn kết lấy hai con người. "Chúng ta đều là nam đấy.""Tất nhiên tôi biết."Cái tình cảm chân thành, nhẹ nhàng chạm đến lớp sâu nhất của cái kén nhỏ. Mẫu Đơn à. Khoe sắc đi em, em xứng đáng với mọi điều tốt đẹp trên thế gian này.Sen à. Toả hương đi anh, anh khiến hồ nước nơi anh nở thật cuốn hút.Cánh rơi, hoa rụng.Chỉ còn lại đài Sen trĩu nặng sương mai hứng lấy từng phần của đã tàn úa của Mẫu Đơn.Lưu ý: Truyện chỉ là hư cấu không đại diện cho bộ đội Việt Nam ở ngoài đời, tham khảo dựa trên Quân Đội Nhân Dân Việt Nam và không có tính chất tham khảo. Tất cả tình tiết đều là hư cấu, không có ý xúc phạm tổ chức hay cá nhân nào. Mọi sự trùng hợp đều là ngẫu nhiên.…