Nguyện cho hai người không chỉ cùng nhau trải qua một đợt sơ tuyết này, mà rất nhiều rất nhiều năm sau nữa, vẫn có thể bên nhau ngắm tuyết đầu mùa, bù đắp cho vô số nuối tiếc của trước kia./ thực hướng, shortfic, ngọt, HE/ stories about wangyibo and xiaozhan by @seraphine-ngdo not take out…
"Tiệm xin chào, bạn muốn dùng bánh vị tình yêu hay bánh kem socola ngào đường?"LƯU Ý: TRUYỆN CHỈ LÀ GIẢ, LÀ TRÍ TƯỞNG TƯỢNG KHÔNG LIÊN QUAN ĐẾN ĐỜI THỰC!!!…
Sean là một người mẫu nổi tiếng trong giới thời trang, mọi người trong nghề ai cũng ước được như anh. Một người vô cùng điển trai, tài nguyên lại nhiều vô kể, có một cuộc sống giàu sang, công việc mơ ước lại có một người yêu là giám đốc công ty bất động sản. Tình cảm của họ vô cùng mặn nồng và đã kéo dài được sáu năm tuy nhiên dạo gần đây Sean luôn có linh tính không lành. Thế là một ngày nọ anh liền lập kế hoạch âm thầm theo dõi người yêu mình, kết quả lại không ngờ anh ta cùng với một người khác vào khách sạn. Vì quá sốc nên Sean đã đi uống rất nhiều và rồi vướng vào cái bẫy mang tên "trả thù" của một người mà chỉ mới gặp nhau lần đầu. NOTE: *Tất cả chỉ là sản phẩm tưởng tượng của mình, không liên quan đến hai anh bé ngoài đời thật!!!*Vào đây là công nhận Bác Quân Nhất Tiêu là thậttt*Vì trình viết fic còn non nên Si sẵn sàng tiếp nhận mọi ý kiến đóng góp của các cậuu><𝐋𝐎𝐕𝐄 & 𝐏𝐄𝐀𝐂𝐄 💙…
Tên truyện: BJYX| Lang thang bên đồng ruộng.Tác giả: Vivian.Thể loại: châu Âu cổ đại, lãng mạn, nhẹ nhàng.Thiết lập: Chàng kỵ sĩ chu du x anh nông dân.Couple: Wang x Sean.Tóm tắt: Đi về phía Nam, tìm thấy ngôi nhà của mình.Độ dài: 9657 từ (4 chương)Trích đoạn:"Đó là lần đầu tiên cậu gặp Sean.Quả tim nơi lồng ngực trái của cậu đập nhanh như vừa mới chạy cả ngàn dặm, trong đầu ngân một tiếng chuông vang vọng như khi đang đứng đối mặt với nhà thờ."…
Ta...là ai? Một cô bé 10 tuổi, mái tóc trắng tựa hơi sương cùng cặp mắt hai màu vô đục, giữa chốn nhân gian bơ vơ cô độc này, cô cảm thấy cô chỉ có thể "tồn tại" không hơn... Và thế là...năm cô 11 tuổi, cô bị chị gái song sinh của cô ám sát...gặp được ác quỷ và lại được hồi sinh... "Lại" sao? Hà, đơn giản lắm, bởi vì cô đã chết đi sống lại rất nhiều lần, được kéo tay cứu vớt, rồi lại bị đạp thẳng xuống vũng bùn... Vậy, ngươi còn muốn ở lại nơi đó không? Ngươi có còn coi nơi đó là nhà của mình? ...Không... Ta...muốn tới một thế giới khác... Bằng một câu nói, nó lập tức mở mắt ra liền nhìn thấy mọi thứ xung quanh thay đổi một cách chóng mặt. Tới rồi đây, thế giới của "Hắc quản gia".…
Tác giả: YigchuyendropThể loại: Fanfic, Huyền huyễn, Xuyên thưCP: Vương Nhất Bác x Tiêu Chiến/ Thần quan lãnh khốc chiếm hữu Công x Bác sĩ ôn nhu ấm áp Thụ. Văn án: " Chết cùng y? Ngươi xứng sao?"Lưu ý: Fanfic dựa trên sự tưởng tượng của mình nên vui lòng đừng áp lên người thật.Đôi lời: Fic này mình viết là do muốn thỏa mãn sự YY của bản thân, rất cảm ơn nếu các bạn cảm thấy yêu thích và muốn theo dõi.…
Tên gốc: Vạn nhân mê hướng đạo đích phiền não / 万人迷向导的烦恼Tác giả: Hạng Lục Qua 项绿瓜Thể loại: Ảo tưởng không gian, hoan hỉ oan gia, cơ giáp, lính gác dẫn đườngSố chương: 55 + 19 PNEditor + Ảnh bìa: Rubybaozi(Truyện được dịch trên Wattpad Rubybaozi và https://rubybaozi.wordpress.com/.)--------------------Văn án:Tề Lý Cách tuy rằng vừa lười vừa nhếch nhác, mà thân phận chân thật của cậu là một vạn nhân mê.Làm vạn nhân mê, khổ não lớn nhất cả đời cậu, chính là vô số lính gác cùng cậu có độ tương dung cao, vô số lính gác muốn trở thành bạn lữ của cậu...Thế nhưng cậu chỉ muốn có tìm người tương dung 100% Q_OLính gác - Người dẫn đường, hai sắp đặt, văn sinh tồn - văn yêu đương.CP Chính: Chứng cưỡng chế bệnh thần kinh công x Người bề ngoài tinh anh, bên trong phế vật chủ thụCP Phụ: Trung khuyển kiêm cuồng khuyển công x Khiết phích nữ vương thụ⏯ Một câu nói tổng kết nguyên văn: Một đám người đầu óc có bệnh, thân tàn chí kiên mà nói chuyện yêu đương.-----------Ngày đào hố: 08/09/2020Lấp hố: 07/12/2020…
Tên truyện: Chiếm đoạtThể loại: Đam, sinh tử văn, có chút sm, có H, ooc, ngược tâm, ngược thân, cường cường...Văn ánTiêu Chiến là cảnh sát, cấp trên giao cho nhiệm vụ truy lùng đường dây buôn vũ khí trái phép, vì sợ phát hiện nên cậu đã giả nữ để dễ dàng tiếp cận, hằng đêm đến bar để tìm bằng chứng của bọn chúng, không ngờ lại gặp Vương Nhất Bác bị hắn nhìn trúng, hắn cũng chính là người mà tổ trọng án giao cho cậu truy bắt, chính đêm đó là1 đêm ân ái với cậu, sáng dậy thì biết bản thân đã bị phát hiện, Vương Nhất Bác cũng biết Tiêu Chiến là cảnh sát nhưng không nói ra, hắn chỉ muốn trêu đùa và giữa bên cạnh, điên cuồng chiếm hữu, điên cuồng làm tình...//Truyện phi thực tế, gắn max ooc cực mạnh////Truyện hoàn toàn là trí tưởng tượng của tác giả////Truyện mang yếu tố bạo lực, vặn vẹo không đọc được phiền rời đi//…
Tác giả: Băng Đồng M Editor: Andressa Convert: ngocquynh520 Beta: Chu Tước Số chương: 156 chương Nguồn: diendanlequydon.com Đoạn ngắn thứ nhất Cô gái hất hàm hỏi: "Này, nghe nói anh đang tuyển nữ giúp việc?" Người đàn ông quan sát Hạ Du Huyên từ trên xuống dưới một lượt, cau mày. "Này, hỏi anh đó." Người đàn ông rốt cục cũng mở miệng: "Cô?" Cô gái ngước mặt lên trời: "Đúng, chính là tôi." Đoạn ngắn thứ hai "Bảo bối, sau này không cho phép lại đi tìm tên Húc kia, những tên đàn ông khác cũng không được." Người đàn ông bá đạo nói. "Vậy nếu như anh quá bận?" "Bận hơn nữa cũng không bằng bảo bối của anh." Lãnh Liệt Hàn nói xong, hạ thân dồn sức đẩy một cái. "A ừm. . . . . . . . Đau." Đôi mắt Hạ Du Huyên tràn ngập hơi nước, nhìn theo ánh mắt Lãnh Liệt Hàn. "Đau? Đau cũng phải chịu đựng cho anh, bé con bướng bỉnh." Người đàn ông bá đạo!!!! Đoạn ngắn thứ ba "Bảo bối, chào buổi sáng." Người đàn ông xoay người một cái đặt cô ở dưới thân. "Ưm. . . . . . . . . Hàn, đi ra." Hạ Du Huyên cảm thấy thân thể mệt sắp lả đi rồi, chỉ có thể buông tha, mặc cho người đàn ông mãnh liệt ra vào. "Ưm. . . . ." Bất đắc dĩ phát ra từng tiếng rên khẽ. "Ưm. . . . . . . . Hàn, đủ rồi." "Không đủ, bảo bối, em biết mà, không đủ." "Ba năm rồi, anh đã cấm dục ba năm rồi. Vì em, anh đã cấm dục ba năm." "Tiểu yêu tinh, nếu như anh không bù lại ba năm này, anh không phải là quá thua thiệt rồi sao?!" Vừa nói, hạ thân vừa ra sức vận động. "Ưm. . . . . Hừ hừ. . . . . . .…
Bác Quân Nhất Tiêu Fanfiction.Tên: Vệ Sĩ Triệu Đô.Tác giả: Tungnhii.Thể loại: Fanfiction, hiện đại, nhất công nhất thụ, không ngược, Đại minh tinh công x Vệ sĩ cường thụ, HE,...Tình trạng: Đang viết.Số chương: Đang cập nhật.Tiến độ: Lề ma lề mề.Ratting: 16+Chú ý: Đây hoàn toàn là sản phẩm của trí tưởng tượng, không liên quan đến người thật. Fiction chỉ dành cho Couple Fan, nếu bạn không phải CPF xin click back.Warning: Ở đây nói không với đục thuyền, ở đây chỉ ship Bác Quân Nhất Tiêu, xin cảm ơn!Đôi lời tác giả: Là Rùa nhỏ âm thầm yêu thương hai anh em, nói không với thị phi, nói không với cuộc sốngs thường nhật của hai người trong fanfiction, xin đừng lôi người thật vào nơi này. Nếu có yêu thương hai người, xin hãy cẩn trọng lời nói và tôn trọng mỗi reader ở đây. Đây chỉ là tự thẩm của tác giả, thị phi ngoài kia không cần đem vào đây bàn tán, yêu thương thầm lặng và làm một fan lý trí, xin cảm ơn!Văn án:Vương Nhất Bác có ba điều rất là đáng tự hào.Thứ nhất, tiền đồ vô lượng. Thứ hai, thiên phú kỳ cao.Thứ ba, khí chất vương giả.Cường đại như vậy, đáng kiêu hãnh như vẫy, Vương Nhất Bác cảm thấy mình chưa bao giờ làm việc gì có thẹn với lòng, chưa bao giờ thấy thất vọng về bản thân mình, hoặc là chưa bao giờ nghĩ mình sẽ phải cúi đầu trước ai.Cho đến khi hắn gặp Tiêu Chiến.…
- Fic bao gồm nhiều thể loại khác nhau, liên quan đến Nhất Bác và Tiêu Chiến- Tất cả nội dung đều là hư cấu, không áp dụng lên người thật- Chủ yếu gắn yếu tố OOC- Nội dung fic đều do trí tưởng tượng của t/g…
Chào mừng mọi người, đây là fanfic đầu tay của tớ, nên chắc chắn còn rất nhiều thiếu sót, mong các cậu bỏ qua nha, trong đây tớ chủ yếu viết hai phần truyện nhỏ là một phần không đề, lấy bối cảnh sau sáu năm biệt tích, Hạ Thiên từ nước ngoài về nước, Mạc Quan Sơn dũng cảm đối mặt với tình cảm mà mình chôn sâu trong tận đáy lòng... Và một phần truyện nhân thú về thiếu gia Hạ vô liêm sỉ và mèo con tạc mao của hắn :)).___________________________________________Em chờ, nhưng em chờ cái gì ? Chờ hắn quay về sao ? Em chối bỏ điều đó dù luôn luôn quay đầu lại khi nghe tiếng ai đó gọi tên "Nhóc Mạc " để rồi nhận ra là nhầm lẫn, đôi mắt của em sẽ ánh lên một niềm hy vọng mong chờ khi nhìn thấy dáng người ai đó tương tự với mái tóc đen, sẽ khẽ đi theo người đó một đoạn để nhận ra đó không phải người mà em muốn gặp... Và dường như em đang cũng tự mỉa mai chính mình.…