Truyện lấy bối cảnh tại một tỉnh ven biển Bắc Bộ những năm 1851 nơi lương duyên giữa Ninh Thụy An và Dương Nhất Hoàng được nối lại . Trải qua một đời ngỡ vạn kiếp bất tương phùng nhưng ai ngờ trời thương để Ninh Thụy An sống lại . Trớ trêu thay không phải mình hắn sống lại ."Mối tơ vương một đời đứt đoạn Người ta thương vạn kiếp bất trùng phùng Ơn trời cao để ta được gặp lại Nguyện đời này quy phục dưới mắt người . "…
Cậu thích cô từ hồi bé, những cái nhìn hay cái nắm tay của cô đều khiến cậu thổn thức, quyết định tỏ tình khi lên 8, nhưng cô lại không cho cậu câu phản hồi.Cô không nhận ra được tình cảm của mình khi bé, đến lúc nhận ra thì thứ tình cảm đó đã không thể kiểm soát được, bồi hồi, thấp thỏm khi gặp lại cậu, mặt nóng, tay run, không dám thổ lộ.Liệu cậu còn tình cảm với cô, hay chỉ do cô tưởng tượng?…
- có 2 nhân vật chính lấy tên là : Hàn Phong & Dương Trạch.- câu chuyện kể về những lần gặp gỡ vô tình, rồi cũng vô tình mà yêu lúc nào không hay . Khi yêu, Hàn Phong rất Hạnh phúc và luôn nghĩ là tình yêu của mình là bất diệt, không ai có thể chia cắt cho đến khi nhận ra là mình đã quá dễ dãi , quá bao dung để rồi Dương Trạch đi yêu một người con gái khác , nếu nói thẳng ra là vì thay lòng thì đã dễ - Đằng này thì lôi chuyện bố mẹ bắt lấy vợ, mình là con trưởng phải nối dõi, là một người có trách nhiệm ,... bla...blê... Rồi Hàn Phong cũng đau buồn khôn xiết , gần như trở thành 1 con người vô hồn , ..... đọc tiếp trong truyện nhé…
Lạc Vân Xuyên chỉ là một Beta bình thường, bỗng nhiên ngày nọ hắn nhìn thấy ánh sáng của cuộc đời mình. Chỉ là cái liếc mắt của học trưởng thôi cũng làm hắn nhung nhớ. Suốt bao nhiêu năm tìm kiếm và nhớ mong, cuối cùng cũng gặp lại được vị học trưởng ấy. Tiếc thay, nụ cười làm tim hắn rung lên năm nay giờ nay đã trở thành thứ khiến hắn e dè, cẩn thận.…
❗❗ Cảnh báo❗❗ Truyện siêu sắc, H nặng, không dành cho bạn đọc dưới 18 tuổi, hãy cân nhắc kỹ trước khi đọc Tác giả: Tuyết cầu🌷 Truyện được đăng tải tại 𝓵𝓮𝓶𝓸𝓷𝔂𝓼𝓽𝓸𝓻𝔂 🌷Nội dung tóm tắtÚc Thuần ngay từ đầu muốn bọn họ thân mình, bọn họ lại muốn nàng tâm.Nữ chủ lại mỹ lại làm siêu hội diễn, xem người hạ đồ ăn một tay, từ trên trời hạ phàm tiểu yêu tinh.Kết cục NP.Điểm đánh liền xem: Hải vương lẫn nhau liêu, tra nam lật xe, truy thê hoả táng tràng, đại hình Tu La tràng...Chuyện xưa chậm nhiệt, cốt truyện cùng thịt một nửa khai, trải qua một ít trải chăn mới có thể thượng chính thịt.Nam chủ:Lý Đông Trúc: Đông Trúc ca ca, bạch nguyệt quang, cấm dục cao lãnh hệ.Chung Tắc: Tóc đỏ kiệt ngạo thể dục sinh, siêu sẽ liêu hải vương. ( lần đầu tiên ăn thịt ở 30 chương. )Thẩm Xuyên: Ôn nhu dễ thân lão mụ tử, nữ chủ の lão sư.Úc Nguyên Thiên: Trầm mặc ít lời lão nam nhân ( cũng không lão )Vu Cảnh: Mười hạng toàn năng tiểu tiên nam, ôn nhu đáng yêu chó con.Trâu Trí: Chiếm hữu dục cực cường cố chấp bệnh kiều, hư hư thực thực cùng nữ chủ có thù oán (? ) ( lần đầu tiên ăn thịt ở 21 chương. )【 trở lên là đối nam chủ không phụ trách nhiệm khái quát, theo cốt truyện đẩy mạnh, nhân thiết cũng sẽ chậm rãi biến hóa nga ~】…
YAOSHI là một cái tên quên thuộc ở trong làng anh . Anh đc mệnh danh là chàng trai yêu quái . mọi người đều sợ anh trong cái tên YAOSHI-SAN Anh là loại tộc quỷ , sự cô độc và sự im lặng trong bóng tối . Một bên là con người , một bên là quỷ . Năm anh còn lúc 1 tuổi anh đã mất ik một nữa trái tim của quỷ vì mẹ là Thiên Thần Năm 1990 . Bên loài tộc Thiên và bên loài tộc Quỷ đã khiêu chiến sụp đổ mọi người đã mất ik chỉ còn hai người sống sót trên THIÊN và QUỶ vì như z hai người đã đem lòng yêu nhau nhưng Trời lại ko chấp nhận cho hai người tiến đến vì loài Lộc quỷ và Lộc Thiên ko thể yêu nhau . Nhưng rk , hai người họ phải nhận hậu quả ko tốt Trời đã nói nếu như các ngươi sinh con sẽ phải dính lời nguyền nữa trái tim .…
Chuyện kể về nhóm F6 gồm 6 thành viên lần lượt là Minh Hiếu, Hữu Thiện, Ngọc Trang, Tiến Vĩ, Huỳnh Như và cuối cùng là Phú Nguyên phải sinh tồn với thế giới đã bị virust zombie xâm chiếm. Việc mất người thân làm ai cũng suy sụp rồi cuối cùng mạnh mẽ đứng lên đối đầu với zombie khát máu. Sau cuộc hành trình họ kết nạp thêm nhiều chiến hữu và học đã trưởng thành lên tường ngày. LƯU Ý - Đây là truyện do bạn mình viết nên còn nhiều sai sót.- Mình đã xin bạn mình đăng lên wattpad.- Đây là truyện tự viết nên có vài chi tiết khó kiểu mong mọi người bỏ qua XIN CẢM ƠN MỌI NGƯỜINgười viết truyện: Lê Tiến Vĩ…
"- Anh sẽ yêu em phải không ? " Hoa Thiên nói thế khi Lạc Vũ rời đi được nửa bước. Phản hồi lại là tiếng nói đầy kiên quyết : " - Anh không yêu em , anh chỉ muốn bảo vệ em , muốn hôn em , muốn dây dưa làm nũng với em , muốn em là của anh , chỉ duy nhất thuộc về anh cả sau này và mãi mãi. " Có ai đó thoáng ý cười , mặt đỏ bừng lên trông rất ngốc nghếch. Thể loại : Ngôn tình . Số chương : Không ấn định trước nhá !. *** Lần đầu mình viết ngôn tình một cách chỉn chu nhất , đa số các tập bản thảo trước đây đều mang một màu sắc đơn điệu , cốt truyện còn non dại. Mong các cậu đọc truyện thật thoải mái nhé , đóng góp ý kiến cho cái sự thiếu kinh nghiệm của mình . Hehe. Đặt ngôi sao may mắn nè ☆☆☆ - Về đích thành công . - Thiên Văn - .…
Câu chuyện xoay quanh về 1 cô nàng sinh viên nghèo cha mẹ mất sớm nên cô được đưa vào cô nhi viện.Rồi cứ thế cô sống tự lập khi mình đã 18 tuổi.Rồi từng ngày trôi qua cô vừa đi làm vừa kiếm tiền.Hàng tháng cô thường gửi tiền về cho cô nhi viện.Rồi đến 1 ngày cô bỗng chợt va vào 1 người đàn ông.Nhưng cô đã không may vì đã va phải người đàn ông có ánh mắt cực kì lạnh lùng .Và thế là cuộc đời co thay đổi từ đó!…
Tuổi trẻ là tuổi của những hồn nhiên,háo hức và mộng mơ. Liệu có thật vậy?Hay chỉ là những đêm đen u tối,mịt mờ,vô định. Dù là gì,là đẹp đẽ hay bi lụy,tất cả cũng sẽ qua!Thể loại:ngôn tình,học đường,nhẹ nhàng,ngược.…
Một câu chuyện nhẹ nhàng mà S. muốn gửi đến các bạn, cho những ai đang yêu đơn phương, cho những ai đang đợi chờ một người nào đó. Dù cái kết cho câu chuyện của các bạn như thế nào cũng đừng thấy hối tiếc. Bởi vì bạn còn may mắn hơn nhiều người ngoài kia, bạn vẫn có người để thầm thương trộm nhớ, vẫn có một chành trai đặc biệt xuất hiện vào những năm tháng đẹp đẽ nhất trong thanh xuân của bạn. Vì thế hãy cứ vui, cứ đau, cứ yêu, cứ thương hết mình, bởi vì đó là thanh xuân.…
Vừa xem xong "Văn phòng thám tử quái vật" và "Suy luận hư cấu" liền nảy ra ý tưởngCó vài yếu tố lấy từ trong hai anime trênKhông biết viết có hay khôngMong mọi người đón đọc và bình luận cho mình ý kiến về truyệnCảnh báo: nhân vật OOC mạnh, buff siêu cao cho Take-chan, có thể sẽ kết SOE…
Chào mọi người! Các bạn có thể gọi mình là Lâm Lâm. Do thấy chuyện tình của bạn mình dễ thương quá nên mình bổng có hứng thú muốn viết truyện. Đây là truyện được viết dựa trên một câu chuyện thật của nhỏ bạn thân mình và đã được sự đồng ý của nó. Truyện dựa vào những tình tiết hoàn toàn có thật được kể lại từ nhân vât chính. Bởi vì bạn mình không muốn công khai tên nên các nhân vật trong truyện đã được mình đổi tên lại.Lần đầu tiên mình viết truyện nên nếu có sơ sót gì mong mọi người bỏ qua và có thể góp ý cho mình rút kinh nghiệm ạ. Mong được mọi người ủng hộ!…
một học sinh cấp 3 bình thường. Đối mặt với môi trường mới cũng chã dễ dàng gì , sự ganh ghét , thi đua, đầy sự đố kị trong học tập . Những rung cảm đầu đời khiến cuộc sống trở nên vô cùng hỗn độn , nhưng thái độ sẽ quyết định thành công hay bại , thoải mái hay không . Cùng theo chân tôi khám phá những sự thật trần trụi của nơi mà được gọi là nơi chắp cánh ước mơ , nơi tươi đẹp của bao người ,những diễn biến tâm lý của 1 nhóm học sinh sẽ cho bạn thấy con người muốn nhìn thấu quả thực không khó xíu nào…
Bạn có tin vào tiếng sét ái tình không? Hãy tin đi vì tôi đã dính rồi đấy và đó cũng là lần đầu tôi biết thế nào là yêu. Nhưng tình yêu đó không đẹp như tôi luôn mơ lúc nhỏ. Tôi yêu một người nhưng nơi người ấy đứng quá cao so với tôi. Nghĩ thử coi, một con nhỏ bình thường đến tầm thường như tôi thì việc nghĩ tới một soái ca như anh còn không dám chứ nói gì đến những thứ khác. Nhưng tôi không đòi hỏi gì từ anh cả. Tôi chỉ mong được gặp anh mỗi ngày, được thấy anh cười mỗi ngày ,lặng lẽ quan tâm anh, là lặng lẽ dõi theo anh. Dù có những nỗi lòng không sao có thể nói được với anh. Nhưng với tôi đó là hạnh phúc. Và.... hạnh phúc đó sắp rời xa tôi mãi mãi.…
Sau khi đánh bại Voldemort, kết thúc thời kì khủng hoảng Giới Phù Thủy nước Anh, Cứu Thế Chủ đã bị thương nặng và không qua khỏi.Tưởng chừng mọi thứ sẽ kết thúc nhưng Merlin đã cho cậu cuộc sống mới ở thế giới khác. Harry quyết định sẽ sống an nhàn tại thế giới này nhưng một nhân vật khác bất ngờ bước vào - trở thành ngoại lệ của cậu.Văn án không nói lên tất cả:).…
"Cả thể giới đều hiểu chỉ một người không hiểu".Đây là hậu quả của việc gặp lại người cũ, một chút hơi men và cảm xúc dâng trào. Chỉ là muốn xả ra nỗi bức bối trong lòng tôi, nên đây là 1 câu chuyện thật, không chút văn vẻ, màu mè hoa lá hẹ nào đâu nhé. Nếu trong thanh xuân của bạn từng có một mối tình đơn phương thì có thể bạn sẽ bắt gặp bản thân mình trong đó."Điều tuyệt vời nhất đôi khi không phải là cái đích đến hạnh phúc mà là những tháng năm đẹp nhất mà chúng ta đã trải qua cùng nhau".…
(-) They will life, they will fight and they will die.Một áo choàng trắng, một mặt nạ mỉm cười, một khẩu súng và một giọng nói vang khắp màn đêm. Những tiếng đạn tinh túy vang lên, tất cả điều gục trước họng súng của hắn, chỉ còn lại một người với khuôn mặt trắng bệch, với đôi mắt tràn đầy sợ hãi. Giọng nói đó lại cất lên:(-) Tuyệt đẹp,hoàn hảo không một vết xước.Tiếng súng vang lên, tên cuối cùng gục ngã. Khói súng, cách hoa đào rơi, ánh bình minh ló dạng. Hắn nghiêng người cuối chào những tử thi nằm ngổn ngang trên nền đất lạnh. Giọng nói đó vang lên:(-) Trên thế giới này, dưới ánh bình minh này, ta tỏa sáng như những cánh hoa dưới ánh mặt trời rực rỡ,ta lấn át cả bầu trời.Hắn sãi bước đi, trên lưng hắn một thanh kiếm màu bạch ngân đang dần tỏa sáng... Màn đêm dần buông xuống, giọng nói lại cất lên:(-) Ánh Trăng,đẹp làm sao,đẹp như nụ cười của em vậy người con gái anh yêu.Hắn tháo chiếc mặt nạ ra và lấy thanh kiếm màu bạch ngân đang tỏa ánh sáng, đặt nhẹ nhàng trên bãi cỏ mềm đang dần thấm đợm sương đêm, những giọt sương đêm từ từ kết băng quanh thanh kiếm, không khí lạnh dần nhưng vẫn có chút gì đó ấm áp lạ thường. Giọng nói nhẹ nhàng trầm ấm vang lên khác hẳn với giọng khàn khàn kèm sự tàn nhẫn lúc nãy:(-)Đêm hôm nay thật sự rất đẹp. Em thấy đó, ánh trăng, đom đóm kìa và cả những làn gió đang thổi đây này, tuyệt phải không.Chúng ta sẽ sớm bên nhau thôi,lần này sẽ là mãi mãi.…