Xác suất để gặp tri kỷ của đời mình chỉ mang tỉ lệ rất nhỏ: 1:6 tỷ. Thế nhưng xác suất để gặp tri kỷ trong trạng thái đầu bù tóc rối như Nguyễn Hữu Duy Khánh đây thì đúng là 1:12 tỷ rồi.Nhưng mà, hình như Duy Khánh thấy không ưa tri kỷ cho lắm thì phải?…
"... anh gieo vào lòng cô một cây đậu mầm năm cô 18 tuổi, cô chăm chút nó lớn như vậy, khoẻ khoắn như vậy. Thế mà không ngờ cây đậu của anh do cô vô tình đánh rơi mầm nhỏ năm 6 tuổi đã có thể leo lên mấy tầng mây rồi ..."---sweetheart (n) : người yêu Trong từ điển của Lalisa nó có nghĩa là Jeon JungkookTrong từ điển của Jeon Jungkook nó có nghĩa là Lalisa Cuốn từ điển của cuộc đời dù nhiều lần tái bản, dù nhiều khái niệm, định nghĩa đã đổi thay. Chỉ là khi gặp nhau, khi đã ghi tên nhau vào đời mình thì sẽ không thay đổi nữa.Niêm yết trong lòng, chấp nhất trước sau như một. Sông rộng đường dài phía trước vẫn sẽ luôn là người yêu và vẫn sẽ luôn yêu người. -Đây là một fic ngọt. Mà tôi thì không rành vụ ngọt lắm, ai đó vô đọc rồi chỉ tôi với nhé ❤-Xin đừng reup dưới mọi hình thức !…
Tác phẩm: Xuyên thành tàn tật đại lão vai ác tra thêTác giả: Lý Tư NặcPhi v chương chương đều điểm đánh số: Tổng số bình luận: 11824 Số lần bị cất chứa cho đến nay: 22746 Số lần nhận dinh dưỡng dịch: 36376 Văn chương tích phân: 856,721,024Thể loại truyện: Nguyên sang - bách hợp - cận đại hiện đại - tình yêuThị giác tác phẩm: Chủ côngHệ liệt tương ứng: Vất vả cần cù gieo một thân câyTiến độ truyện: Kết thúcSố lượng từ toàn truyện: 801777 tựBản quyền chuyển hóa: Chưa xuất bản (Liên hệ xuất bản)Trạng thái hợp đồng: Đã ký hợp đồngTác phẩm vinh dự: Thượng không có bất luận cái gì nhận xét tác phẩmTag: Nghiệp giới tinh anh Hệ thống Xuyên thư Chữa khỏi Cưới trước yêu sauTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Trình Tinh, Khương Từ Nghi ┃ vai phụ: Thẩm Tình Tuyết, Cố Thanh Thu ┃ cái khác: Đã kết thúc văn 《 dư ngươi sớm sớm chiều chiều 》《 ánh trăng đảo 》 nhưng tể!@tnd…
Trong cuộc tình giằng xé đẫm máu này,ánh mắt người đã gieo hạt giống hòa trong máu ta.Chưa bao giờ ta có thể nghĩ rằng,nó lại bám rễ đâm chồi, từ trong mắt tách ra, xé rách toàn bộ thế giới này.❌ CV chưa có sự cho phép của tác giả, hy vọng các bạn không đưa đi đâu nhé❌…
Tựa như loài hoa sống nương nhờ, đẹp nhưng mong manh, gắn với phận Đình, một đóa hoa từng nở rộ trên sân khấu, giờ lạc vào kiếp nô trong phủ Hội Đồng. Mẫn thương Đình, nhưng liệu có phải đang thương một bóng hoa hay chính thân phận long đong của nàng?…
Tác giả : Thanh TrúcNhân vật chính: Huỳnh Thanh Mai x Hoàng Tuyết Trang Thể loại : Truyện ngắn, tâm linh , thuần Việt HEGiới thiệu nội dung: Thanh Mai, một cô gái sống lặng lẽ bên hiên nhà gỗ, là người duy nhất trong dòng họ còn giữ duyên với nghề bói. Sau một giấc mơ kỳ lạ gặp lại ông ngoại, cô tìm thấy một quyển sách bói cũ giấu dưới nền nhà, từ đó học bói, mở quán nhỏ xem duyên cho người đời.Một sáng nắng nghiêng, tiểu thư Tuyết Trang - con gái một gia đình quyền quý ghé vào xin xem quẻ. Nàng không xem vì tin, mà vì... thấy cô bói dễ thương quá.Từ đó, tiểu thư cứ tới mãi, lấy cớ này cớ nọ: khi thì đòi bốc thêm quẻ, khi lại hỏi sao tay mình lạnh, lúc thì bảo:-"Cô thử gieo xem, nếu tôi trúng tiếng sét ái tình với người ngồi trước mặt thì người ấy có yêu tôi không?"Cô bói bối rối đỏ mặt, nhưng lần nào cũng lặng thinh, chỉ có ngón tay khẽ run khi chạm vào đồng xu gieo quẻ.Thế nhưng, khi duyên vừa chớm như hoa mới trổ, những chuyện lạ bắt đầu xảy ra. Cả hai lần theo một sợi chỉ mỏng manh, lần ra một bí mật cũ đã bị vùi lấp: ông cố của Tuyết Trang từng chia lìa một mối duyên trái lễ giữa hai người phụ nữ, một người trong đó có liên hệ huyết thống xa với Thanh Mai. Tình duyên bị chặt đứt, oán khí còn vương.Không dữ dội, không rùng rợn - chỉ là những đêm dài có ánh trăng bàng bạc, tiếng quẻ gieo lách cách, và bóng người áo dài trắng thoảng qua hiên.Và cũng trong quá trình giải mở chuyện cũ, một mối tình mới nảy nở dịu dàng, tha thiết, và ngập tràn những lần trêu , ngượng , đỏ mặt , rồi mỉm cười ngơ ng…
Tác phẩm: Lãng mạn bội luận (Lãng mạn nghịch biện)Tác giả: Văn Đốc.. . . .Thể loại: Nguyên sang, Bách hợp, Hiện đại , HE , Tình cảm , Giới giải trí , Nhẹ nhàng , Hỗ công , Duyên trời tác hợp , Chữa lành.. . . .【 Tiểu thư sa cơ lãng mạn / Nhà điêu khắc & Nữ minh tinh kiêu kỳ và cô độc 】【 Người tỉnh táo gieo rắc ái tình & Kẻ hờ hững chẳng yêu mình, cũng chẳng yêu ai 】…
Tác Giả: Vô Diện NhânThể loại: đam mỹ, cổ trang, nhất thụ nhất công, ngược tâm, phong lưu ôn nhu công x lạm quyền ích kỷ thụ (hoàng đế thụ)Số Chương: 15***Trấn quốc tướng quân Mộ Dạ Hàm và hoàng đế đương triều Trình Cẩn Du vốn là thanh mai trúc mã, yêu nhau từ nhỏ. Hắn mười năm nam chinh bắc chiến, bảo vệ một mảnh giang sơn tươi đẹp cho người kia, nguyện rằng người kia cả đời chỉ có hắn. Thế nhưng, người kia hết sủng ái phi tần này đến phi tần khác, khiến lòng hắn lạnh lẽo. Sau một lần trở về từ chiến trường thập tử nhất sinh, hắn trở nên phong lưu phóng túng, chính là muốn để cho người kia hiểu "gieo nhân nào, gặt quả nấy."Ái tình chính là trò chơi, ai nắm rõ quy luật thì người đó thắng.Trò chơi cũng giống như ái tình, bất cứ ai sa vào đều mong muốn chiến thắng.…
Năm ấy trong lễ đăng cơ, nàng lần đầu gặp hắn. Vị tân đế cao cao tại thượng không biết từ lúc nào chiếm trọn tim nàng.Vạn năm si tình, vạn năm theo đuổi, một cái liếc nhìn hắn cũng chưa từng ban phát cho nàng. Trong mắt hắn từ đầu đến cuối chỉ có sinh linh thiên hạ. Chưa từng tồn tại nữ nhân là nàng.Sau tất cả, nàng mĩm cười xoay lưng, gieo mình xuống Đài Luân Hồi, quyết định tìm cho mình ngàn năm an tĩnh tại chốn hồng trần. Tịnh tâm buông bỏ mối tình si. Kết thúc một kiếp tình.Về phần hắn, bất lực nhìn nàng tan biến. Từ bây giờ bên hắn không còn một thân ảnh hồng hồng luôn đi theo làm phiền, không còn ai luôn bên tai hắn náo loạn muốn làm Thiên Hậu. Không còn nữa, bây giờ không còn, sau này cũng không còn....Khi nàng từ bỏ cũng là lúc hắn quyết định không buông. Cho dù nàng đi đến cùng trời cuối đất, hắn cũng phải tìm được nàng, yêu nàng đầu tiên. Đừng nói chỉ ngàn năm luân hồi, dù thêm vạn lần thương hải tang điền hắn cũng sẽ không để vụt mất nàng lần nào nữa.…
Tác giả: Băng Nịnh Vi ViVăn án :Rong ruổi thương trường, nàng là tài chính giới đệ nhất nhân.Âm dương ngũ hành, nàng năm tuổi liền có quỷ tài chi xưng.Đương thương nghiệp đế quốc đem thành, lâm môn một chân, thân tình lại hóa thành lưỡi dao sắc bén mà đến.Hừng hực lửa lớn, dục hỏa trùng sinh.Lần thứ hai trợn mắt, nàng thế nhưng thành bị hoả hoạn hủy dung học tra quá muội?Đánh nhau ẩu đả, trốn học phạt trạm...... Kia càng là chuyện thường ngày, đặc biệt, này hoả hoạn vẫn là nàng gieo gió gặt bão?Tô Cửu Ngọc sờ sờ mặt khác nửa khuôn mặt, cười nhạo một tiếng -- đi ngươi gia gia!Ông trời nếu làm nàng sống lại một lần, đại bàng giương cánh chỉ hận thiên thấp!Từ đây, nửa trương mặt nạ dấu hạ khuynh thành chi nhan, nam trang nữ trang hạ bút thành văn.Từ đây, nghiền ngẫm cười nhạt gián đoạn nhân sinh chết, oai phong một cõi.Thiếu nàng, nàng sớm hay muộn muốn kể hết đòi lại, này bút trướng, chúng ta sẽ hảo hảo tính tính.......Tiểu kịch trườngTư tiên sinh: "Ngươi là ta nhận được đệ đệ?"Tô Cửu Ngọc: "Là!"Tư tiên sinh chỉ vào trước ngực, "Kia đây là có chuyện gì?"Tô Cửu Ngọc nghiêm trang, "Đâm cho, sưng lên!"Tư tiên sinh cười dữ tợn một tiếng, "Kia vừa lúc, thương gân động cốt một trăm thiên, nhà ta tổ truyền chuyên trị cái này!"Tô Cửu Ngọc: "!" Từ từ! Hồn đạm! Cầm thú! Có chuyện hảo hảo nói a!----Ta không có thịnh thế, là ngươi cho ta thịnh thế, cả đời này, ta chỉ vì ngươi mà sống -- Tư tiên sinh.PS: Văn nội phong thuỷ tri thức toàn đến từ Baidu cùng thư tịch, cộng thêm hơi h…
chỉ đơn giản là nhường bước cho cơn mưa rào đổ quạnh hiu. đơn giản là nhường bước tiễn đưa bóng người đi xa mãi. đơn giản là nhường bước, cho một mối tình lặng lẽ đơn độc. kẻ đáng thương sẽ là ai trên chiếc cầu độc mộc không người qua lại? kẻ đáng thuơng sẽ là kẻ gieo mình xuống dòng sông, nơi không một ai nhớ về...…
Nàng kiều tuyệt sắc giai nhân ngày xưa của Nguyễn Du hồng nhan bạc mệnh, bị bán làm gái lầu xanh, đau khổ tiếc thương như thế thì hãy để trẫm hóa kiếp cho nàng.Hồng nhan tuyệt mệnh. Nàng sẽ có dàn harem toàn gái đẹp theo đuổi. Nhưng còn nàng chịu ai thì đọc đi sẽ rõ.Truyện là tự viết, không có ý xuyên tạc nội dung chính của đại thi hào Nguyễn Du. Có hài hước có ngọt ngào. Truyện vui là chính. Nếu ai không thích thể loại này thì có quyền nhấn nút "back". chẳng cần nhấn "Đọc" đừng bấm vào đọc để ném đá au. Thân!…