Oneshot :« Mưa ! »
Có những ngày mưa như thế...chúng ta đã từng hờn ghen mà bỏ đi nhưng rồi cũng lại tìm đến nhau và những điều tồi tệ ấy sẽ tan dần theo ánh bình minh…
Có những ngày mưa như thế...chúng ta đã từng hờn ghen mà bỏ đi nhưng rồi cũng lại tìm đến nhau và những điều tồi tệ ấy sẽ tan dần theo ánh bình minh…
Khi bạn cùng bàn là crush...cover by Dyn_@NT-_NAMETEAM_-…
đăng tik tok thì nhớ wattpad lâu ngày đóng meo đóng móc hết rồi nên ngoi lên đăng 1 chương rồi lặn tiếp hahaCó tên của nick mình bên trong, mọi người có thể vào xem cho vui lun nheĐây là Đồng nhân…
Hàng này có motip lạ nhen, mà ngọt thiệt, cha không những không tra mà còn khá tốt, nhi cũng dễ thương, cha con hiểu lầm thôi, hàng đang viết, tác giả bảo cũng sắp hết rồi 😁Trời Sài Gòn mưa dầm liên miên, trời buồn não nề như cái lòng của tui vậy á.…
Hãy từ bỏ quá khứ để bắt đầu một cuộc sống mới tốt đẹp hơn, càng kéo dài chỉ đem lại nhiều đau khổ. Hãy trân trọng những gì ta đang nắm giữ, đừng đánh để khi mất rồi mới cố gắng tìm…
"Thanh xuân năm đó, là kỉ niệm đẹp nhất được giấu sâu trong lòng chúng ta." _Tác giả: IanNguồn ảnh: Canva.Thể loại: Bl, Gl, 12 chòm sao,...Warning: Có một vài yếu tố lệch khỏi chuẩn mực xã hội (loạn luân). Cân nhắc trước khi đọc.Chú ý: Xưng hô của các nhân vật khá lộn xộn, không tuân theo một cách xưng hô nào từ đầu tới cuối.[P/s: Sẽ sửa lại bất kỳ lúc nào.]…
Viết về chốn từng là thanh xuân, cũng từng là ước mơ chưa đạt đến của một người. Là nơi gặp gỡ nhiều thứ để trưởng thành hơn…
Kỷ Ngôn Thiên là một thiếu gia mặt lạnh có tiếng trong trường Lục Trung vừa đẹp trai tuấn tú vừa có gia thế khủng nên tự tung tự tác phá trường phá lớp.Thầy cô giáo cũng bất lực, bó tay với cậu nên mắt nhắm mắt mở cho qua. Bạch Giai là một học sinh vừa mới chuyển tới lớp của Kỷ Ngôn Thiên. Ngày đầu tiên Bạch Giai tới lớp, Lăng Xuyên bàn cùng bàn của Kỷ Ngôn Thiên không ngừng khen cô: "Bạn học mới thật xinh đẹp, còn đẹp hơn cả hoa khôi khối nữa!" Kỷ Ngôn Thiên nhìn chằm chằm vào cô gái trên bục giảng, cười lạnh: "Xinh cái gì chứ, nhìn như quỷ cái vậy." Đến giờ ra chơi mọi người rất ngạc nhiên thấy học sinh mới với thiếu gia mặt lạnh đánh nhau. Mãi về sau mọi người mới ngỡ ngàng về mối quan hệ của hai người bọn họ. "BẠCH GIAI LÀ VỢ NUÔI TỪ BÉ CỦA KỶ NGÔN THIÊN"…
Tôi và bạn thân cùng xuyên không. "Cậu" ta xuyên vào vương phi tài sắc vẹn toàn, là nữ 8 hoàn hảo trong truyền thuyết, được chồng dung túng hết mực. Tôi xuyên vào nô tì thân cận của cậu ta, là em gái lạc trôi của vương gia. Mỗi lần chết đi, tôi lại sống lại trong một cơ thể khác y đúc cơ thể ban đầu,thế mà những người xung quanh lại có vẻ không nhận ra sự kì là ấy của tôi trừ vương gia, vương phi. Chúng tôi dựa vào ám hiệu riêng để nhận ra nhau. Thế là tôi lại được làm hầu hạ thân cận của cậu. Sau đó, (chúng) tôi tiếp tục dùng cái mỏ hỗn của mình đi tàn sát lỗ tai thiên hạ và đi hóng drama hoàng cung.…
một chút linh tinh vụn nhặt…
- Tên tác giả: Lê Đô- Edit: Ngọc Ngọc- Beta: Đá Nhỏ- Bìa: Gác nhỏ nhà Zynni (cảm ơn shop iu vì bìa siêu đẹp)- Raw: Tấn Giang- Văn án:Sinh nhật 18 tuổi năm đó, Vạn Xuân quyết định "điên" một lần.Cô lấy toàn bộ dũng khí, hướng về chàng trai đó.Cô chờ rồi lại chờ, đến khi hoàng hôn buông xuống, những vì sao sáng lên cũng không thể cản được nổi mong mỏi nhen nhóm.Cô cũng không ngờ rằng,Cái buổi tối hôm đó, tên phóng đãng kia không thể kềm chế nổi bản tính tuổi trẻ xốc nổi, sa vào vũng máu.Cô lại càng không thể ngờ là,Đằng sau khung ảnh ngày đó có một lá thư tỏ tình không thể mở ra, nó chứa đựng rất nhiều lời muốn nói nhưng rốt cục cũng xóa xóa tẩy tẩy chỉ còn vài chữ:"Vạn Xuân, tôi thích cậu!"(...)Tám năm sau, hai người gặp lại nhau ở cục cảnh sát.Vạn Xuân của năm 18 tuổi thích cậu sống lại, nhưng cô lại không dám đứng lên thừa nhận.Trần Chu, đã từng là người vô cùng sôi nổi, người dùng những ngón tay thô ráp ôn nhu lau đi dòng nước mắt của cô.Hiện tại, chỉ biết đem cô đẩy ra thật xa.Nếu không phải một lần uống say, hắn ôm cô không chịu buông, đáng thương nói:"Vạn Xuân, đừng không cần tôi mà, tôi chỉ còn mình cậu thôi!"Vạn Xuân đã từng cho rằng, chỉ có mình yêu thầm đến tám năm, là tình cảm một phía...- Lưu ý từ tác giả:Là truyện ngọt, xin hãy tin tôi đi!Thể loại: Yêu thầm, tình đầu, trưởng thành, cứu rỗi.Cốt truyện thiên về tình cảm nhân vật.Nếu bạn theo đuổi chuyện đào sâu về tình tiết, xin hãy lướt qua.[Truyện sẽ cố gắng cập nhật vào thứ Bảy hàng tuần.…
Truyện for every Capri :3 Read it ((=…
Thương em nhiều.…
Người ta hay nói mối tình đầu luôn là thứ tình cảm đẹp đẽ và khó quên nhất.... Trích đoạn 1:Tống Minh Thư: " Bạn cùng bàn à sau này nhớ giúp đỡ nhau nhiều nha."Lâm Nguyên hờ hững liếc nhìn người con gái bên cạnh rồi cúi đầu xuống tiếp tục xoay rubik trong tay.Tống Minh Thư: " ... "Cmn lạnh lùng cho ai xem!!! ***…
🍹 Tên gốc: 重生之拯救大佬计划 - [Trọng sinh] Kế hoạch cứu vớt đại lão 🍹🍹 Tên xuất bản: 去见年少的你 - Đi gặp anh của thời niên thiếu 🍹🍹 Tác giả: Chung Cận 🍹🍹 Dịch: BYY 🍹🍹 Độ dài chương: 84 chương (78 chương + 06 chương PN) 🍹🍹 Thể loại: Hiện đại, trọng sinh, thanh xuân vườn trường, ấm áp, 1V1, HE. 🍹🍹 Tình trạng bản gốc: Đã hoàn thành (Full) 🍹🍹 Tình trạng bản chuyển ver: Đang tiến hành (Ongoing) 🍹🍹 Nguồn: wordpress 🍹…
Khi nhìn người mình yêu âu yếm thân mật với một người khác không phải mình. Nhưng ... không được nói ra, không được quan tâm và càng không được khóc... Tự hỏi lúc đó trong tận cùng thân tâm là những xúc cảm gì ?Là cảm giác nghèn nghẹn ở cuốn họng ... đau đến hoa cả mắt ... hay đắng đến ngợp thở chăng ?!P/s : Có Hường có Ngược thích thể loại nào thì chon thể loại đó .…
Tuyển tập đoản đoản về ba bảo bối a~~~Plus thêm tiểu đoản về KhảiNguyên, TỉHoành nha~~~Lần đầu viết nên mong mọi người thông cảm cho ta nga~~~…
---Tên truyện: "Cậu Là Ánh Nắng Tôi Không Dám Với Tới"Thể loại: Thanh xuân vườn trường, đối lập thân phận, chữa lành, cảm động, HETóm tắt truyện:Giản Minh - thiếu gia tập đoàn Giản thị, đẹp trai, nổi bật, sinh ra trong nhung lụa. Vì mâu thuẫn với gia đình, cậu bị "đuổi" khỏi trường quốc tế, phải chuyển về một trường công bình thường để học nốt năm cuối.Ở đó, cậu gặp Hạ Dư - học sinh ngoan, gia cảnh khó khăn, mỗi ngày sau giờ học đều phải làm thêm tại quán trà sữa gần trường.Giản Minh ngông cuồng, thích gây sự chú ý, nhưng lại đặc biệt bị thu hút bởi ánh mắt Hạ Dư - ánh mắt không hề muốn lại gần cậu, như thể giữa họ tồn tại một ranh giới vô hình.Còn Hạ Dư thì luôn giữ khoảng cách, vì cậu biết: người như Giản Minh... vốn dĩ không thuộc về thế giới của mình.Thế nhưng, càng xa cách ,trái tim lại càng khao khát.Một cái chạm tay giữa sân thể dục Một lời nói buột miệng: " Tớ không quan tâm cậu là ai. Chỉ cần là cậu.Chỉ tiết...…
Cái nghèo luôn là cái khiến người ta ám ảnh nhất trong cuộc đời. Tuy nhiên, ám ảnh chưa bao giờ chỉ riêng nỗi sợ mà trong đó còn cả những điều vui vẻ hạnh phúc nhất, nó quý giá tới nỗi ám ảnh ta cả một đời không sao quên được và khiến ta luôn tưởng nhớ và ao ước nó lần nữa.…