[exsh-allmoon] Pheromones
Phiên bản remakeMùi hương e nồng say. Một chút MartiniHòa cùng một chút Armani Vũ trụ say hi ver báo học đường (textfic)❗Lưu ý: trong đây alpha và egnima sẽ không có cái kia nha. Moah moah💋💋…
Phiên bản remakeMùi hương e nồng say. Một chút MartiniHòa cùng một chút Armani Vũ trụ say hi ver báo học đường (textfic)❗Lưu ý: trong đây alpha và egnima sẽ không có cái kia nha. Moah moah💋💋…
Một mớ bùng binh, một mớ bồng bông…
Shortfic ngắn về các couple tôi thíchVăn phòng còn non kém,xin thông cảm…
Chẳng nên tin một red flag như....…
cám ơn anh vì những ngày tháng qua,và cám ơn anh vì đã để chúng mình xađể rồi mới biết ra, ta vốn không thuộc về nhau.lê minh hưởng sinh viên ftu x lê đông hách sinh viên ajc cùng với những câu chuyện về mối tình không thành của họ.…
Toàn bộ truyện đều là QT do tui lấy bên Trung mang về đọc cho dễ…
Người chết không biết nói.Nhưng cơ thể họ luôn để lại câu trả lời.Vấn đề là: có ai đủ kiên nhẫn để lắng nghe?Han Sara - bác sĩ pháp y, mang trong lòng một vết cắt câm lặng từ quá khứ: cái chết bất ngờ của chị gái trong một vụ bắt cóc. Từ đó, cô chọn nghề pháp y - không phải vì máu, mà vì muốn nghe tiếng thì thầm của những người đã khuất.Trần Thảo Linh - trung úy cảnh sát hình sự, người từng đứng lặng trước di ảnh người cha đã hy sinh khi làm nhiệm vụ. Với Linh, phá án không phải để bắt tội phạm - mà là để hoàn thành lý tưởng của người cha quá cố.Một người lắng nghe xác chết.Một người truy dấu kẻ sống.Và trong chuỗi vụ án liên hoàn đang dần hé lộ những mắt xích tưởng như đã chôn vùi, hai con người tưởng chừng trái ngược ấy lại cùng nhau đối mặt với sự thật - đôi khi đau đớn hơn cả cái chết.Vì có những "lời thì thầm cuối cùng"... không dành cho người thường.…
Ảnh : Tcovic (@tcovic_1) on XWARNING : OCC ,AU . Trong quá trình viết thì chắc chắn sẽ có sai sót nên làm ơn mấy má hãy hoan hỉ bỏ qua , còn mấy góp ý thì góp nhẹ nhàng thôi chứ tôi áp lực lắm .ê ê ê :)) các bác hãy tin tưởng tôi , tôi viết ngọt lắm .Nếu các bác muốn một bộ chuyện về otp của mình , ko drama , ko ngược thì đây sẽ là nơi chôn chân của các bác :PP…
*THIS FANFIC IS NOT MINE,I ONLY DO THE TRAN SFIC, IT BELONGS TO OTHER WRITER, I WILL LINK IT IN THE FIRST CHAPTER ________________________________*FANFIC KHÔNG THUỘC QUYỀN SỞ HỮU CỦA MÌNH* Truyện này không phải của mình, là transfic từ truyện Poker Face, mọi quyền thuộc về tác giả meow_mix và anime Nanatsu no taizai . _______________________________Tôi không là ai ở trường cả.Vấn đề ở đây là, tôi đã thích một người nào đó, kể từ khi chúng tôi còn học trung học.Tôi luôn nở một nụ cười với anh ấy và thứ anh ấy trao lại cho tôi là gì?Một nụ cười ư? Không.Một gương mặt lạnh băng.____________mình dịch sát nghĩa có gì lủng củng góp ý ngay nhé!Nghe ngán thế quái nào ý…
Viết theo cảm tính🙏…
Các fic, headcanon được viết và dịch lại về hai bạn trẻ sau cuộc chiến Nhẫn giả lần IV, khi Naruto vẫn đang chờ cánh tay thay thế của mình, hoặc trong quá trình làm quen với cánh tay mới (tóm lại sau chap 699 và trước The Last) và cậu có khoảng nghỉ để nhìn nhận cảm xúc của bản thân và của Hinata.P/S: Hầu hết các fic đều được mượn từ trang AO3 và mình sẽ để link dưới bình luận.Link ảnh bìa: https://twitter.com/kn3103…
𝙾𝚗𝚎𝚜𝚑𝚘𝚝Tác giả: Tử Linh SưDoppio Dropscythe (!top) x Ver Vermilion (!bottom)…
Lưu ý: chuyện sẽ có những chi tiết không giống với đời thật.…
Bệnh viện Đại học Y và năm nữ giáo sư có cái tôi to bằng giảng đường lớn.…
một quán cafe mang phong cách châu âu ở góc đường nhỏ bên trong quán là những chuyện tình của chủ quán và nhân viên. Xoay quanh nhau để gỡ lấy nút thắt của quá khứ và buộc lại một chiếc nơ xinh cho nhaulưu ý : không liên quan đến đời thực, đừng đem đi đâu ạ…
Jimin thích Taehyung từ lần đầu gặp mặt 🫀🗣️…
lưu ý : không liên quan đến đời thực, xin đừng đem đi đâu, cũng đừng nghiêm túc quá khi đọc ạ…
H nặng, thô tục, không có tam quan…
Sara từng nghĩ: chỉ cần học giỏi, ngoan ngoãn và cố gắng thật nhiều... thì sẽ được yêu thương. Nhưng sau biến cố ở trường cũ, cô bị đuổi học, bị chính ba mẹ quay lưng- với trái tim đầy vết cắt và im lặng.Tại ngôi trường mới, Sara ngồi một mình. Không cười, không nói chuyện, không mở lòng. Cho đến khi LyHan - cô bạn cá biệt luôn sống tự do, không màng đánh giá của người khác - bước vào đời cô, ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh.Từ một chỗ ngồi lặng lẽ, một tình bạn chớm nở. Từ một câu chào nhỏ, một trái tim bắt đầu hồi sinh."Đôi khi, một ánh mắt cũng đủ cứu rỗi. Một người ngồi bên cũng đủ làm mình tin trở lại."…
"do you like?""i don't like, i love"_______________________: Anh đi đâu vậy?: Ngoan, anh đi một tí rồi về.…