Chào, tôi là Trần Đặng Phong, năm nay 27 tuổi, hiện đang trong quá trình chữa trị tại Bệnh viện tâm thần số 281, tôi sẽ cố gắng tận dụng những giây phút tỉnh táo này để phơi bày sự thật về mọi điều tôi phải trải qua và lý do tôi ở đây. Nếu một ngày nào đó,bạn không còn thấy tôi đăng tải một bài viết nào nữa thì xin tạm biệt, có lẽ vận mệnh của tôi đã an bài. Cảm ơn và thân ái.…
Chúng ta là hai con người riêng biệt, nhưng cảm xúc của hai ta hòa lại làm một. Tạo nên một bản tình ca đặc biệt của riêng mình. Việc gì cũng làm được chỉ cần là ta cùng nhau.…
Cậu được nhận nhiệm vụ cải trang thành thực tập sinh tại một nhà hàng sang trọng. Làm gì cũng được miễn vượt qua để nhận được vị trí Chef kế tiếp. Giữa không gian với mùi húng quế mà cậu yêu thích, nhưng tại sao mỗi khi nhìn Chef tim cậu lại đều rung lên. Cũng phải thôi! Cơ thể Chef toàn là mùi húng quế , ai mà cưỡng lại được chứ!…
Đây chỉ là một câu chuyện nói về 1 tình cảm năm học trò chẳng thành công của 1 cậu thanh thiếu niên ở tuổi 14-15 cùng với hậu quả của những trò đùa mà cậu thực hiện đã dẫn cậu đến một kết quả xấu.…
Gió tháng tám về, thổi qua khu vườn nhỏ nơi anh từng trồng một bông hoa, bông hoa ấy chẳng nở lâu - nó bị hái mất, như cách mà em rời đi, không một lời từ biệt rõ ràng. Anh không giỏi kể chuyện hay, cũng chẳng lãng mạn như người ta. Anh chỉ biết cúi đầu chăm sóc những thứ nhỏ nhặt nhất như trồng một bông hoa trong vườn, nghĩ rằng nó sẽ nở mỗi ngày vì mình chăm. Nhưng cuối cùng, bông hoa ấy cũng bị hái mất - như cách mà anh mất em - âm thầm, không báo trước. Người ta nói : "Tiệm hoa không mở, hoa vẫn nở; Ngày không nghĩ đến, đêm vẫn mơ."Anh không nhắn tin cho em nữa, không hỏi han như trước. Nhưng lòng vẫn nghĩ đến, tim vẫn nhớ.Thậm chí, anh đã từng tự nhủ phải quên, nhưng trái tim anh không nghe lời. Nó vẫn giữ em lại - ở một ngóc ngách rất nhỏ, rất riêng, nhưng rất sâu trong tâm hồn😢😊. Giờ đây, hơn sáu tháng đã trôi qua. Anh chẳng còn gì ngoài những tấm ảnh cũ, những tin nhắn cũ và một trái tim đầy hối hận. Anh vẫn nhớ em - rõ như cái cách người ta nhớ một giấc mơ đẹp đã tan vào sương mai. Trong mọi giấc mơ, em vẫn là người anh thấy rõ nhất, nói rõ nhất, nhưng lại chẳng bao giờ chạm vào được. Có những người, ta chỉ gặp một lần, nhưng nhớ cả đời. Có những người, ta đã từng yêu, nhưng cuối cùng lại chỉ có thể là người dưng - như anh và em. Và dù miệng nói đã hết thương, đã buông bỏ, lòng anh vẫn giữ lại tất cả...…
*Đây là một phiên bản khác của anime "Darling in the Franxx" vì nó không hoàn toàn phụ thuộc vào cốt truyện mà sẽ có một số chi tiết được thêm hoặc bỏ(thật ra tôi viết truyện này là vì ko thỏa mãn với cái kết thôi).*Những lưu ý khi đọc truyện:+, Đây là một phiên bản KHÁC.+, Nội dung chỉ mang tinh chất giải trí.+, Các bạn có thể góp ý vào truyện qua phần bình luận.+, Các nội dung không hề có 18+ mà chỉ có một số nội dung được viết giảm nhẹ.+, Mong các bạn sẽ ủng hộ tác giả và bộ truyện này. ----Xin cảm ơn----(Truyện tạm ngưng ko thời hạn)…