Đây là những dòng xúc cảm của riêng bản thân mình thời học sinh, một ít cảm xúc trào dâng như giọt nước tràn ly mà mình nghĩ có lẽ tất cả các bạn nào đang theo đuổi mối tình đơn phương đều trải qua.Văn mình không hay và trôi chảy, nhưng đây cũng chỉ là một ít cảm xúc bé nhỏ tuổi học trò của mình. Đoạn văn này được tìm thấy khi vô tình lục lại Drive điện thoại nhiều năm trước, đọc cũng thật ngây ngô và hài hước, đượm chút nỗi buồn vu vơ của tình yêu tuổi học trò dù chỉ là mối tình đơn phương. Chuyện cũng qua lâu nên mình không cất giữ mãi cho riêng mình nữa và mình sẽ chia sẻ nó để một phần nào kí ức về tình yêu ngây ngô, trong sáng đó không bị lãng quên.…
Vũ trụ vô hạn, những thiên hà vật chất không kể lớn nhỏ, chúng liên tục phân tách rồi lại giao thoa, quá trình đó cứ lặp đi lặp lại, không biết từ lúc nào đã sinh ra một nơi được gọi là Hồng Hoang Thế Giới. Ở đây, sinh vật đều chứa một thứ năng lượng được gọi là Tinh Hồn Lực ngay bên trong cơ thể của mình. Tinh Hồn Lực có thể tái tạo theo thời gian và ngừng quá trình này lại khi các mạch cơ thể cảm thấy đã chứa đầy, tùy vào cơ địa cũng như cảnh giới mà mỗi người sẽ có tốc độ hồi phục và lượng Tinh Hồn Lực khác nhau. Ban đầu chẳng có gì đặc biệt cho đến khi con người phát hiện ra bản thân có thể biến Tinh Hồn Lực thành nguyên tố ngũ hành, sử dụng nó như một loại sức mạnh dị thường thông qua việc tu luyện bát mạch. Về sau, việc tu luyện Tinh Hồn Lực càng ngày phổ biến, sau khi khai thông bát mạch, mỗi lần đột phá đều sẽ có cảnh giới mạnh yếu khác nhau, lần lượt từ thấp đến cao lần lượt là Khai Mạch, tổng cộng có tám tầng, sau khi thông hết bát mạch có thể đột phá. Cảnh giới tiếp theo là Tinh Binh, rồi đến Tinh Anh, Tinh Vương, Tinh Đế, cuối cùng là Đế Tinh Vương. Ngoài việc có thể chuyển thành sức mạnh của một trong các loại nguyên tố ngũ hành như đã nói, Tinh Hồn Lực vẫn còn chứa rất nhiều tiềm lực khác. Cũng từ đây, Hồng Hoang Thế Giới trở thành vùng đất của những vị võ giả.Nhân vật chính của thế giới này, thiếu chủ y tộc nhà họ Dương.…
Đối với các bạn ngày mai là như thế nào.... Một từ đầy mơ hồ nhỉ. Chỉ là tôi không hứa yêu em cả đời, tôi chỉ muốn yêu em đến ngày mai, vì cứ mỗi khi ngày mai ấy tới, tôi sẽ lại vẫn có thể yêu em.Chương 1: Em...Chương 2: Tôi...Chương 3: Em và tôi...Chương 4: Yên bình...Chương 5: Quên...Chương 6: Lối về...Chương 7: Một giấc mơ...Chương 8: coming soonMỗi tuần mình sẽ cố ra 1 chương. Đây là tác phẩm đầu tay của mình nên mình mong mọi người có thể góp ý nhẹ nhàng cho mình thôi nha. Mình cám ơn các bạn đã đọc ạ!…
-Êu, mày đi đâu đấy?- Không liên quan đến mày là được.Và thế là Long chạy xe qua tôi như chưa có chuyện gì xảy ra ---------------Giờ chúng mình kể trên crush đi, kể chỉ phòng mình biết thôiNgười khơi mào ra cái trò này là con Phan Anh- Ừ chơi đi"Ủa? Sao chúng mày đồng ý chơi, phải nghĩa cho t nữa chứ"- Tao không đú- Mày chó thế, nghe được tên crush bọn tao mà không nói tên crush mày- Chơi mà kì -------------- Sau khi kể tên crush của mình xong thì bi kịch của tôi sắp đến rồi.Hôm nay tôi đi học thêm toán gặp crush của mình, tôi có liếc qua nhìn cậu. Dường như con Phan Anh bắt được ánh mắt của tôi chứ không phải cậu bạn crush kia.- Thảo ơi.- ?- Anh Long, anh LongĐm con Phanh, biết vậy tôi không kể rồi…