Ở mỗi khoảnh khắc, cậu đều trở thành điều đặc biệt của tớ. Dù thời gian có khắc nghiệt đẩy mọi thứ lấp lánh vào lãng quên, thì khoảnh khắc của tớ từng trở thành đặc biệt vẫn tồn tại như một thứ tình cảm xinh đẹp. Không cần phải lảng quên, vì vốn dĩ, chúng ta là điều đặc biệt của nhau.…
Tập hợp truyện về couple Jason.Todd x Dick.GaysonCảnh báo: Có truyện nhẹ nhàng, có truyện hắc ám. có truyện trong sáng, có truyện 18+Ps: Xin hãy nhìn tên, ta là động vật ăn tạp 😊😊😊😊😊…
Hé anh emĐây là một textfic có tính chất giải trí nên sẽ có một vài từ ngữ vi phạm tiêu chuẩn cộng đồng nên ai không thích thì mình lướt qua chứ đừng mắng em nha. Em mắng lại á…
- Ghét thiệt đó!- Bé bỏng của chị hôm nay lại ghét chị thiệt hả? - Ừa, người ta ghét chị thiệt đó, xê ra xíu đi!________________________________________khum có gì ngoài những mẩu chuyện nhỏ về một cây dâu hồng mọc cạnh một giàn nho đỏ…
Fanfiction, 1x1Gặp nhau là duyên. Yêu nhau là số phận. Ở bên nhau là cả đời.Lần đầu viết fanfic người thật nên có khi không đúng, có gì bỏ qua nhé!Ghi chú: Coi chị đẹp là nhắm 2 bả trước rồi, cực kỳ thích couple này. Mặc dù dạo gần đây đã ít viết bách hơn nhưng vì hai chị ấy quá slay vào 3/3 nên giờ ngoi lên viết fic. Có lẽ fic này chăm hơn =)))#1chidepdapgioresong (19/3/24)…
Bộ truyện bao gồm Fanart về các couple với Dick là trung tâm( như BruDick, JayDick, DamiDick,...)Với những chương sẽ có yếu tố BL (boylove) mình sẽ có cảnh báo trước bằng cách gắn [BL] trước mỗi phần truyện nếu dị ứng hay phản cảm có thể bỏ qua.EnJoy the MoMent 😘LƯU Ý:- Bộ truyện gồm nhiều nguồn sưu tầm từ các tác giả khác nhau và chưa được sự đồng ý của họ. Do đó vui lòng KHÔNG ĐƯỢC PHÉP SỬ DỤNG VỚI MỤC ĐÍCH THƯƠNG MẠI và mình vẫn ghi nguồn nếu có.- Mình dịch truyện để luyện tập kĩ năng PS nên đây là bộ truyện với mục đích phi lợi nhuận. Chỉ chia sẻ niềm vui là chính.…
"Đã từ lâu em không còn sợ bóng tối nữa, vì với em giờ đây đó còn chẳng phải là thứ gì ghê rợn, mà lại là cái gì đó thật tĩnh lặng khi em tổn thương. Cái em sợ, là mỗi sớm mai thức dậy lại thấy mình thật lạc lõng giữa bốn bề dày đặc bóng hình anh và tiếng tíc tắc của chiếc đồng hồ già cỗi còn hơn cả tuổi mình. ...Và nhìn kim đồng hồ quay, em lại tự hỏi, có khi nào tất cả mọi thứ sẽ tan biến khi giây cuối cùng kết thúc? Khi ấy, em tìm thấy bản thân, tại một nơi vỡ vụn, cùng với bụi cát bay bay từ lồng kính đã rạn của chiếc đồng hồ cũ..."…
Đường giữa với Jung "Chovy" Jihun luôn là nơi anh tìm thấy sự tự do, nơi mỗi quyết định đều có trọng lượng, nơi mỗi trận đấu là một thử thách. Nhưng rồi, em xuất hiện và mọi thứ bỗng thay đổi. Em không phải một phần của thế giới ấy, em không hiểu hết những chiến thuật hay những khoảnh khắc căng thẳng nơi đấu trường liên minh, nhưng em làm anh cảm thấy bình yên trong chính những phút khóc liệt trên đấu trường.Em chẳng cần phải nói quá nhiều, chỉ cần ở bên anh, dù chỉ một chút thôi, cũng đủ để anh cảm nhận rằng mình không đơn độc. Tình cảm giữa anh và em không phải thứ gì đó phức tạp hay khó hiểu, chỉ là những khoảnh khắc giản đơn, là khi anh nhận ra rằng trong thế giới xung quanh anh, em chính là điều anh cần nhất.Summoner's Rift vẫn cứ như vậy, một cuộc chiến khốc liệt không ngừng nghỉ. Nhưng mỗi khi em ở bên, anh không còn cảm thấy mình phải chiến đấu một mình nữa. Đó là lúc đường giữa không chỉ thuộc về anh, mà là một nơi mà chúng ta có thể cùng nhau đi qua.…
Giống manga nhưng Allen chỉ mới 10t, có Crowned Clown, nhưng 14th là nhân cách khác của Allen, 2 người có thể trò chuyện mọi lúc bằng tâm trí( là nói chuyện trong đầu như nói chuyện với chính mình ấy), 14th rất ít khi ra ngoài mà mỗi khi ra trên người Allen sẽ có dấu hiệu của Noah. Hai bên rất tin tưởng nhau và chung mục đích là giết Bá tước hoàng kim. Chú ý là ko giống hoàn toàn trong manga, sẽ tách ra từ từ. Các nv sẽ bị OOC, nhất là Allen.…
Những câu chuyện do cảm xúc nhất thời của mình, sẽ buồn, sẽ vui và chắc chắn là có thiếu sót. Hi vọng mọi người sẽ ủng hộ và giúp mình sửa chữa nhé. Thân ái, Rose Vineyard…
"Đã từ lâu em không còn sợ bóng tối nữa, vì với em giờ đây đó còn chẳng phải là thứ gì ghê rợn, mà lại là cái gì đó thật tĩnh lặng khi em tổn thương. Cái em sợ, là mỗi sớm mai thức dậy lại thấy mình thật lạc lõng giữa bốn bề dày đặc bóng hình anh và tiếng tíc tắc của chiếc đồng hồ già cỗi còn hơn cả tuổi mình. ...Và nhìn kim đồng hồ quay, em lại tự hỏi, có khi nào tất cả mọi thứ sẽ tan biến khi giây cuối cùng kết thúc? Khi ấy, em tìm thấy bản thân, tại một nơi vỡ vụn, cùng với bụi cát bay bay từ lồng kính đã rạn của chiếc đồng hồ cũ..."…