Hiệu trường trường THPT một ngày nọ nhận được một bản công văn bí ẩn từ một tổ chức kì lạ có tên Illuminati về một chuyến du lịch nghỉ dưỡng miễn phí cho toàn trường...(Đây chỉ là sản phẩm dựa theo trí tưởng tượng cá nhân, không xúc phạm đến ai, mọi sự trùng hợp với cá nhân, sự kiện ngoài đời chỉ là trùng hợp)…
Câu chuyện do bạn tôi kể lại thấy thú vị muốn chia sẻ cho mọi người . Nó có thật , kể về 4 năm cấp 2 trời đánh của cô ấy với một cậu bạn . Mong mọi người đón đọc , đây là lần đầu tiên tôi viết…
Tác giả : Ninh Mông NgưNhóm dịch : Ngôn PhongThể loại : Tình cảmTình trạng : Đang cập nhậpNguồn : ngonphongcomics.comTrích : Mười năm yêu đơn phương, Bạc Hoan dùng thời gian một nửa đời mình để theo đuổi người con trai tên Sở Trạch. Những điều tốt đẹp mà anh dành cho cô khiến cô không thể tự thoát ra được. Nhưng, mỗi một lần tỏ tình Bạc Hoan nhận lấy chỉ đều là sự từ chối lạnh nhạt. Đợi đến khi cô quyết tâm sẽ không làm phiền nữa, Sở Trạch mới nhận ra, cuộc sống của hắn không có sự tồn tại của nha đầu kia lại thiếu sức sống đến như vậy. Lấy hết dũng khí, bác sỹ Sở quyết định sẽ cố gắng hết sức để cưng chiều, cố gắng hết sức để yêu một lần.…
Vừa nghe xong sắc mặt Hạ Vũ tối sầm lại , chỉ trả lời bằng một cái gật đầu nhẹ. Cậu xuống bàn rồi ghi nắn nót vào một mảnh giấy nào đó , ghi xong cậu khẽ ném sang bàn phía Khải Trạch. Hắn nhặt rồi mở ra xem , trong mảnh giấy còn thấm một chút nước mắt của cậu:" Nếu mày xa tao , mày có nhớ tao không ? " __________Hình ảnh hai chàng thiếu niên khoác vai nhau đến trường mỗi ngày , tưởng chừng đó chỉ là tình cảm bạn bè đơn thuần nhưng giữa một người lại có tình cảm đặc biệt với người kia..liệu đây có phải tình yêu hay chỉ là tình cảm nhất thời.!?🍀…
Thanh xuân của tuổi học trò không thể không nhắc đến tình yêu.Từ ngày còn ở trên ghế nhà trường cho tới lúc trưởng thành đi làm liệu có còn giữ được tình cảm dành cho đối phương…
Cậu yêu anh, yêu rất nhiều dù anh hành hạ cậu sỉ nhục cậu nói cậu kinh tởm thì cậu vẫn mãi yêu anh. Anh có bao giờ nghĩ đến sẽ có một ngày nào đó cậu xa anh hay không mà cho dù là cậu rời bỏ anh thì chắc gì anh đã quan tâm và đau buồn vì cậu....…
Tôi đã từng là một bức tranh đen trắng, ảm đạm và cô tịch. Tôi đã từng nghĩ mình vẫn sẽ mãi như vậy, tôi yêu thế giới chỉ có hai màu của mình.Và rồi cậu đến. Cậu giống như ánh nắng đầu hè rực rỡ, đẹp nhưng không chói chang.Cậu dẫn tôi đến với thế giới của cậu, lần đầu tiên tôi thấy thế giới này cũng đẹp đẽ đến vậy. Lần đầu tiên tôi ý thức về cuộc đời mình, không phải chỉ có bản thân. Tôi đã yêu thế giới này hơn, vì có cậu. Đã từng muốn cậu luôn ở bên cạnh tôi như vậy, nhưng cuối cùng lại để lỡ.Đã nhiều lần nghĩ về nguyên do, có lẽ là do tuổi trẻ quá ngu ngốc, điên cuồng và kiêu ngạo mà chúng ta làm tổn thương lẫn nhau. Người ta vẫn nói đó thôi, tình đầu thường không trọn vẹn. Sau này, tôi đã đi rất nhiều nơi, đến với thế giới không có cậu.Tôi từng đến Paris ngắm Mona LisaĐến Vantican xem trần nhà nguyện SistinaNgắm thế giới trên đỉnh EverestVượt sa mạc Sahara với những người bạn xa lạĐến Bắc Cực xem loài chim cánh cụt dễ thươngCũng từng đến Nga và ngắm cực quang, uống Vodka cùng ông lão làm nghệ thuật kì dị vừa quen.Những trải nghiệm như vậy trước đây tôi chưa từng nghĩ mình có thể làm được.Hoá ra không có cậu cuộc sống vẫn tiếp diễn mà thôi.…
Giữa muôn vàn ánh nắng sân trường, cậu đã đến bên tớ như một điều kỳ diệu. Nhưng liệu chúng ta có đủ can đảm để nắm tay nhau đi hết quãng đường thanh xuân này, khi phía trước còn biết bao rào cản?…