[Đam Mỹ] Khúc Ca Mùa Hạ~
Truyện viết nhằm mục đích giảm chán nên sẽ có sai sót. Mong quý đọc giả bỏ quaaa<3…
Truyện viết nhằm mục đích giảm chán nên sẽ có sai sót. Mong quý đọc giả bỏ quaaa<3…
Lúc viết thật sự gặp rất nhiều khó kăn, lúc nghĩ ngộ nhỡ không ai đọc, không ai hiểu thì sao. Song thật sự nhận ra mình vẫn đang viết.…
ngày chờ, tháng đợi, năm thươngtình em khắc khoải còn vương tơ lòngrequest mở ngày 09.08.24…
Nam chính và nữ chính cực lạnh lùng, tàn nhẫn chuyện tình của học liệu sẽ ra sao ?hãy cùng đón đọc nhé!Tác giả : Sharehappy_98.Post by : my_meo.P/S : Truyện này mèo post đã được sự đồng ý của tác giả…
Mẫu truyện nhỏ cho Ánh và Huy. Chỉ là những mẫu truyện vụng vặt khi không viết được chữ nào vào tác phẩm.…
Cậu chỉ là một lần inbox nhầm với anh thôi, nhưng cuộc trò chuyện đó đã dẫn anh và cậu đến với nhau.…
Tác giả: SevvySau cuộc chiến, Harry Potter có quay lại tìm nhưng không thấy xác Snape đâu. Ở một nơi khác có một cuộc trò chuyện nho nhỏ. Nhiều năm sau...…
https://wikisach.net/truyen/cho-thue-phong-so-nhat-ky/chuong-41-YhdQBcQsREH8wtNh…
Câu Chuyện NUTRILITE: Quá Khứ. Hiện Tại. Tương Lai đã thuật lại một cách chân thật và sâu sắc hành trình cuộc đời của Carl F . Rehnborg - một con người giàu tham vọng, dám nghĩa dám làm…
Giấc mơ thứ chín của Lee Sang-hyeok và Kim Hyuk-kyu"Anh muốn nắm lấy bàn tay của Kim Hyukkyu, một lần nữa." #fdmidsommer…
Một lời tóm tắt: Công chúa Bạch Tuyết và mẹ kế là nam của nàng.…
:haruto thích ăn đấm không:thui mò:thôi cái gì mà thôi:tớ cho cậu viên kẹo nè:ỏ,iu haruto ghê á…
Tên khác:[Cô Gái Vàng Trong Làng Chơi Dây] Nhân vật chính: Kami Noeto…
"Hỡi một người đã đem đến tình yêu cho tôi, liệu em có đáp lại lời bày tỏ chân thành này? Để chấp nhận tôi...một kẻ ngày đêm chỉ có hình dáng em đem ấp ủ trong tâm trí, một kẻ biết yêu nhưng đặt sai chỗ giữa con tim và lí trí, một kẻ chỉ biết mặc cho những thứ cảm xúc tiêu cực gặm nhấm đến hao mòn tinh thần này?Hỡi nàng thơ của tôi, em tự lúc nào đã trở thành người tình trong mộng chiếm trọn những giấc nồng của tôi đến ám ảnh.Hỡi người con gái kiêu kỳ kia ơi, tuy không phải là người sở hữu nhan sắc tuyệt trần nhất thế gian này nhưng em vẫn nắm trọn trái tim tôi trong lòng bàn tay.Hỡi người thơ mộng của tôi, tâm trí tôi đã tự lúc nào điên đảo vì em đến mức đầu óc này đã điên đảo vì em.Tất cả những điều như vậy, dẫu cho tôi có cố gạt bỏ mọi ký ức về em nhưng tới cuối cùng, tôi lại là người nhặt lại từng mảnh ghép ấy với một nụ cười méo mó loạn trí vì "tình'."…
Chuyện tình giữa chàng idol và chàng nhiếp ảnh gia aka master-nim 171207 -…
- Cuối cùng cậu lại lựa chọn cách này , thật thất vọng .- Sự phản bội của cậu hôm nay , cũng chính là kết cục của cậu về sau . Martgin hộc 1 ngụm máu tươi ra sàn , tay vẫn cầm chặt chuôi kiếm gãy nát . Đôi mắt anh nhìn người vừa đâm mình trước mặt . Một khuôn mặt mà anh không thể nào quên , nó gắn bó với anh từ rất lâu rồi. Gắn bó thậm chí hơn cả ruột thịt , vậy mà giờ thì sao ? Để đáp trả tình cảm gắn bó ấy , người mà anh hết lòng bảo vệ , dạy bảo ấy đã đâm thanh giáo anh tặng hắn vào chính tim anh . Nỗi thống khổ , đau đớn giằng xé tâm can anh , hơn nhát đao chí mạng ấy . - Tôi... Tôi ... Tôi là cái gì ? Người thanh niên cầm trên tay thanh đao nhuốm màu đỏ thẫm , khổ sở ôm chặt đầu , miệng lắp ba lắp bắp , nói không ra tiếng nào . Hắn để mặc Martgin , chạy đi thật xa , không nhận thức việc mình vừa làm .- Ta xin lỗi , ta đã giấu cậu bấy lâu nay . Thật thảm hại , có lẽ đây cũng là cái giá mà ta phải trả . Martgin ôm vết thương , nhìn theo bóng lưng chạy xa dần .…
"Vắt chéo chân mình để làm điểm tựa sách cùng với tách trà trên tay, với một tư thế ung dung, bạn tựa vào chiếc đệm lưng ghế một cách đầy thoải mái và tận hưởng từng khoảnh khắc bình yên bên cửa sổ, những chú chim sẻ nhẹ nhàng đậu trên khung cửa sổ chào đón cho một buổi sáng của vùng đất Sumeru đầy tươi tắn. Buổi sáng của bạn bắt đầu như thế đấy, được uống một tách trà nóng và thư giãn với sách để chuẩn bị cho kì thi tiếp theo của Giáo Viện Sumeru. Là một trong những học giả hiếm hoi trong suốt hàng trăm năm nay, với bề dày lịch sử của nó thì đã không ít người đã tốt nghiệp một cách thành công, có được một công việc yên ổn, phù hợp. Vậy nên, bạn cũng mong muốn và hi vọng bản thân cũng có một cái nghề để mưu sinh, chứ chẳng thể mãi sống cùng hai người họ được. Nhưng có vẻ ước mơ nhỏ nhoi giản đơn ấy của bạn làm cho họ có chút khó chịu thì phải?...Hay là việc bạn phải đối mặt với sự quan tâm thái quá của các vị Archon khác đến từ Đại Lục Teyvat rộng lớn này?Rồi làm sao đây khi mà tình trạng liên tục bị người này đến người khác trói buộc bên cạnh họ tiếp dục diễn ra khi bạn vô tình bị xuyên đến thế giới khác đây?Nhìn lấy các vị Aeon trước mắt, bạn quỳ xuống một cách vụng về để cầu xin được ban phước mà không hề hay biết rằng đó có lẽ là lần cuối bạn được nhìn thấy ánh sáng một lần nữa.....Đặc biệt là ở giữa không gian vũ trụ bao la này, liệu có ai sẽ thương tình mà cứu bạn ra mà không đòi hỏi gì không?......"…
"Tí tách!.....""Em cứ tiếp tục khóc nếu như em muốn. Tôi sẽ không quan tâm đến những giọt nước mắt cá sấu ấy nữa đâu!......"Lời lẽ thâm độc vô tình của hắn khẽ vang lên tiếp nối cho tiếng gót giầy ngày một đến gần thân thể ngã khụy của bạn. Những ngón chân tím tái liên tục giật lên những đợt khiến bạn có cảm giác mù loà đi tia hi vọng nhỏ bé quý giá còn lại. Bạn giờ đến nhấc cả hai chân bản thân cũng không làm được thì sức đâu mà chống chọi là bọn họ đây? Lũ ác quỷ khát máu đầy chiếm hữu đang lạc vào tư tưởng tình yêu bệnh hoạn?........…
"Em đang chạy đi đâu vậy?""Hộc! Hộc!.....""Bịch! Bịch!"Sự va chạm liên miên giữa gót chân bạn và nền đất đen tối tăm bẩn nhày nhụa màu mực khiến chuyển động của bạn trở nên khó khăn. Những giọt mồ hôi túa ra từ vầng trán rồi đến đợt hô hấp khó khăn của hai cuống phổi hoạt động liên tục khiến cơ thể bạn như cạn kiệt sức lực dần, hai bắp chân bạn chạy trốn khỏi hắn trong bấy nhiêu thời gian khá dài cũng như muốn rã rời khỏi khớp xương.Từng bước chạy là từng giây bắp thịt trên cơ thể bạn gào hét trong nỗi tê tái tột cùng nhưng bởi vì không thể chôn chân mãi tại nơi đây. Bởi vì không thể ở bên cạnh họ và cũng như không cam tâm số phận phải bỏ mạng ở đây khiến bạn như có một lý do mãnh liệt để tiếp tục trên con đường mịt mù phía trước....…
Tại sao nó lại khiến tôi không thể nào nhìn những con rối khác giống hệt như tôi dưới sự điều khiển ấy của em?Tại sao tôi lại trở nên ghen ghét đến tột độ như thế này khi mà chính em là kẻ có lỗi?.......Cũng như tại sao tôi lại không thể gượng trái tim mình để căm hận em?..........Những lời khen ấy đáng lẽ phải dành cho tôi! Y/n à!!.......Đáng lẽ em phải dồn sự chú ý của em vào tôi chứ không phải những kẻ kia!!.......Dừng lại đi! Làm ơn ấy! Xin em đấy!Xin đừng xoá trò chơi có được không?......Bởi ngoài nó ra thì chẳng còn cách nào khác khiến tôi có thể được gần em hơn được nữa!Cũng như tôi van xin em đừng tải về thêm trò chơi nào khác có được không?......Thứ tình cảm mà tôi dành cho em thật méo mó và vặn vẹo biết bao nhiêu. Nếu như tôi không phải là một nhân vật trong trò chơi ảo này, và nếu như tôi có thể thoát ra khỏi đây thì liệu em sẽ yêu tôi chứ?.......…