Từng nghĩ đến hạnh phúc đã muốn tiến đến, ai ngờ đổi lấy là thị huyết phản bội.Phượng hoàng đẫm máu, xuyên qua trọng sinh, lấy thị thiếp chi nữ thân phận thay thế đại ca tùy phụ xuất chinh.Đêm nhập rừng rậm lầm thực thần bí thảo đưa tới ngàn năm ân oán cùng không hiểu ám sát.Vì tự bảo vệ mình không ngừng cường đại, vì sinh tồn thành lập chính mình lợi thế.Nghĩ đến một người cô độc cả đời, ai ngờ hạnh phúc lại lặng yên tới. Này hạnh phúc hay không còn có thể bảo vệ cho?…
Một bó hoa diên vĩ tím để nói với người ấy rằng," anh là người tài trí, em vô cùng ngưỡng mộ " điểm thêm một vài hoa màu xanh để gửi thông điệp táo bạo" em đã rơi vào mê cung tình ái và không ngừng hi vọng "Nếu như mỗi phút giây nghĩ đến anh có thể quy đổi thành một cánh hoa diên vĩ, có lẽ thành phố hôm nay sẽ ngập trong màu tím mộng mơ.Năm em 17, chú 27...chúng ta gặp nhau! Chú là cảnh sát cơ động, còn em chỉ là một cô bé học sinh ngây ngô ngây ngô. ngay từ lần gặp gỡ đầu tiên trong buổi cơm chiều ấy, em trúng tiếng sét! và rồi rất nhiều năm sau đó tiếng sét năm nào vẫn đi theo em mãi."Thi tốt chứ em!"" dạ tốt ạ, ủa sao chú biết face cháu hay quá"" sao lại gọi chú? nhìn già lắm hả Kiều, gọi anh thôi""...."----"Chú có bao giờ thả thính em chưa?"" có chưa nhỉ?"" có hay không? ""CÓ"Không phải sai lầm nào cũng có thể sửa, giọt nước tràn rồi làm sao lấy lại đây. Có những người một lần quay lưng là mãi mãi không bao giờ gặp lại... rất nhiều năm của sau này khi em học được cách yêu thì anh đã biến mất trong biển người vô tận!" em xin lỗi, em đã rất cố gắng không nhớ về anh nhưng..."" xin lỗi! anh có bạn gái rồi"…
Quần áo ma sát thành tiếng theo từng chuyển động. Kim Dokja bước lộp cộp trên sàn, hô hấp nhẹ nhàng có phần không ổn định, tiếng thở ra mang chút nặng nề. Anh phả một hơi qua cổ áo, hít thật sâu rồi ngưng lại, thu hút sự chú ý của Jonghyuk."Yoo Jonghyuk, cậu không nhất thiết phải làm vậy."Khi trời trao cho hắn cơ hội, Yoo Jonghyuk cố gắng để chứng minh cho Kim Dokja rằng anh ta hoàn toàn xứng đáng với tình yêu.…
KHS - Kanghoon School là một trong những ngôi trường nổi tiếng bậc nhất ở Hàn Quốc, là nơi mà tụ họp rất nhiều học sinh giỏi đạt được những thành tích xuất sắc.Kang Haley, Min Chaewon, Kim Bogu là 3 học sinh tiêu biểu và cũng là 3 học sinh giỏi nhất của trường.Đặc biệt hai cái tên Kang Haley và Kim Bogu nổi tiếng với sự cạnh tranh, đấu đá lẫn nhau. Hai người này không khi nào là ngừng cố gắng để đè bẹp đối phương.Trong khi hai người kia không ngừng đấu đá lẫn nhau thì Min Chaewon lại là dạng người trái ngược hoàn toàn với hai người, anh là một người sống hướng nội và khá nhút nhát, thường xuyên bị một vài nhóm người đe dọa và bắt nạt.Liệu cuộc sống học sinh của họ có gì thú vị? Ngoài việc chỉ suốt ngày cạnh tranh lẫn nhau thì chuyện tình cảm của họ cũng rất đặc biệt...…
Nơi lưu trữ những câu truyện ngắn ngủn của sóc nhỏ và người yêu anh ấy!Mình trans và chưa có sự đồng ý của tác giả, vì vậy vui lòng không mang truyện ra khỏi đây ạ❤️…
Trăng sáng rọi hậu đìnhNgồi bên thềm hồi tưởng lại giấc mộng thanh xuânTiếc nuối thời gian trôi nhanh như nước chảyXuân, hạ, thu, đông không ngừng luân chuyểnNgười vội đến, người vội điHoa rơi thành bùnLiễu tàn trong mộngLà ai tấu khúc ca trong đêm thanh vắng?Nhờ gió gửi mảnh tình riêng đến phương xa. Không nặng tình sẽ không đau khổ, không hy vọng sẽ không có đau thương. Hậu cung ba ngàn giai lệ, mấy ai có được hạnh phúc thật sự?…
Tác giả: Snakeu, MiraThể loại: Bách hợp, ngôn tình, hiện đại, ngược nhẹ, HE. CHÚ Ý:CẤM REUP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC!!!VĂN ÁNCó những nụ cười che giấu mọi vết thương.Có những ánh mắt cả đời không thể quên lãng.Có những trái ngang, nằm mơ cũng không bao giờ nghĩ nó sẽ đến.Và có những con người, đến bên nhau để hạnh phúc an yên.Người ta thường nói, "trăm nghe không bằng một thấy". Vậy mà, có những chuyện xảy ra trước mắt, tai nghe tận tường, nhưng cũng chưa chắc là sự thật.Ba năm với một kiếp người, không dài cũng chẳng ngắn. Bánh xe số phận đã quay, chẳng thể cưỡng cầu, lần lượt từng con người gặp nhau, bên nhau rồi chia xa, cùng bị cuốn vào một dòng xoáy của Tạo hóa với quá khứ của riêng mình.Ba năm đi tìm. Ba năm chịu nỗi đau biến thành khao khát để mưu cầu niềm hạnh phúc dù nó đã ở rất gần tầm tay, liệu có đáng?"Tôi sẽ yêu em trọn đời trọn kiếp, cô bé của tôi"."Tôi yêu em bằng thứ tình cảm chân thành nhất, chỉ cần em không buông tay, thì dù trái đất này có ngừng quay, tôi cũng sẽ quay trở lại, để ở bên em".…
Khoảng 1000 năm trước , vì bảo vệ cho người mình yêu là một Vampire . Kunikuzushi không ngần ngại hi sinh bản thân để cho Kazuha chạy trốn khỏi con người .Không chịu được khi sống không còn người mình thương bên cạnh Kazuha đã định quyết định kết liễu cái mạng mà Kunikuzushi phải hi sinh để bảo vệ . Lúc anh định dùng cộc gỗ đâm xuyên tim mình thì một giọng nói vang lên .- " Cậu tính lãng phí mạng sống của Kunikuzushi dành cho cậu sao ? "- " Ngươi là ... " - " Ta là Ajax và ta sẽ là kẻ giúp ngươi tìm lại tên Kunizukushi đó . Đổi lại tôi có điều kiện ! " - " Điều kiện gì ? "- " Điều kiện đó là ******** chỉ vậy thôi " - " Được ta đồng ý " Từ đó hàng trình tìm kiếm Kunizukushi diễn ra suốt cả ngàn năm cho đến thời hiện đại…
OOC HE hay SE, dài hay ngắn thì mình cũng không biết nữa, thời gian sẽ trả lời tất cả. Đây là câu chuyện kể về một cậu học sinh bước vào lớp 10 và một đàn anh bắt đầu một năm cuối cấp đầy căng thẳng. -Mình viết truyện theo cảm tính thôi à, nhưng mình sẽ cố gắng ghi lại các ý chính để câu chuyện liền mạch nhất có thể. -Mỗi tuần mình sẽ cố gắng viết 1 chương và đăng vào ngày bất kỳ, nhưng điều đó không có nghĩa là tuần nào cũng ra đều đặn được. Chúc mọi người có trải nghiệm vui vẻ nha…
Đông không bao giờ có thể ngờ được người con gái trong giấc mơ thời sinh viên của mình vẫn luôn luôn ở ngay gần bên, thường xuyên chạm mặt, tiếp xúc và theo dõi từng bước chân của anh. Chỉ có điều – vẫn là cô ấy nhưng trong một bộ dạng khác – một người đàn bà đứng tuổi mà anh ấy gọi bằng “bác”! Chuyện tình của họ giống như trò đùa của tạo hóa, khi cả hai càng cố gắng xa nhau thì sợi dây vô hình nào đó cứ tìm cách kéo họ lại gần nhau, thậm chí trói buộc cả hai người… Liệu An có thể ngừng yêu một người khi ngày nào anh ấy cũng ở ngay bên cạnh cô hay không?Mấu chốt vấn đề là: Nếu bạn là một chàng trai, thử đặt mình vào vị trí của Đông – liệu bạn có tiếp tục yêu một người con gái khi cô ấy trông chẳng khác nào mẹ bạn? Bất kể cô ấy có một tâm hồn đẹp đến đâu chăng nữa…?Còn nếu bạn là một cô gái, bạn sẽ đủ dũng cảm đứng trước mặt tình yêu lớn của cuộc đời mình trong hình hài già nua, xấu xí để nói lên sự thật về căn bệnh không may mắc phải? Kể cả bạn có yêu anh ta đến đâu chăng nữa…?Thử tìm kiếm cách giải quyết vấn đề nan giải này trong Cô gái U80 để xem hai nhân vật chính đã xử sự thế nào nhé! Bất biết họ đã đúng hay là sai, bạn có thể đồng tình hoặc phản đối, hãy cứ xem như đây chỉ là một câu chuyện nhỏ góp phần phác thảo nên thế giới ngôn tình vốn dĩ vô cùng kỳ diệu và khó đoán của loài người.…
Lời mở: Hạt giống là thể loại tôi tự tạo ra sau khi nhận thấy cuộc sống học tập không có chổ cho tâm hồn phiêu du cùng những câu chuyện dài mà tôi muốn kể. Thế là hạt giống ra đời và là nơi tôi bóp nhỏ trí tưởng tượng xuống vừa bằng vài dòng truyện ngắn. Hạt giống #7 là hạt giống cuối cùng trước khi tôi ngừng viết (dành cho những bạn chưa biết).…
Thanh xuân như dòng nước suối mát trong chảy qua làn cỏ xanh rì, lấp lánh những tinh thể dưới ánh mặt trời ấm áp.Tình yêu tuổi trẻ chính là vị ngọt của cảm giác chớm nở đầu đời, vị thanh khiết trong veo xuất phát từ trái tim còn ngây ngô, khờ dại.Tình yêu là thanh xuân, mà thanh xuân là dòng chảy.Dòng chảy của nước suối thanh mát, bền bỉ và dài lâu, miên man một cảm giác rạo rực khó nói nên lời. Có một cảm giác khi cuốn vào dòng chảy ấy, mãnh liệt và trường tồn. Cho dù có tảng đá phủ rêu xanh ngăn chặn vẫn không thể làm ngưng đi sự luân chuyển mãnh liệt. Cái cảm giác ấy, chính là sự e thẹn, bồi hồi của cô thiếu nữ, là gò má hây hây đỏ của chàng thiếu niên. Là những cảm xúc mang tên 'rung động'.Nụ cười hòa tan vào nắng, rồi lại rót xuống dòng nước mát thanh, đưa mọi tâm tình trở về nguồn cội mang tên kí ức.Mà em, tình yêu đối với anh còn mãnh liệt hơn dòng nước chảy xiết. tiếc thay lại có tảng đá phủ rêu xanh ngăn chặn, bờ cỏ héo tàn... Liệu dòng chảy có vượt qua? Dòng nước muốn trở về nguồn, liệu nguồn có chờ nước không?…
Trương Nhật Hạ đứng trên ban công lớp học, ánh sáng buổi chiều nhuộm vàng cả sân trường. Lớp 12, những ngày tháng cuối cùng của tuổi học trò, lại tràn đầy những cảm xúc lạ lùng mà cô chưa từng cảm nhận. Mỗi lần nhìn ra phía xa, nơi Lưu Tuấn Phong đứng cùng đám bạn, cô lại thấy trái tim mình nhói lên một cách khó hiểu. Anh là người mà cô chẳng bao giờ dám nghĩ đến quá nhiều, nhưng lại không thể ngừng nhìn mỗi khi anh vô tình đi qua.Lưu Tuấn Phong, với nụ cười hiếm hoi nhưng đầy quyến rũ, luôn là người mà mọi ánh mắt đều hướng về. Anh không chỉ là học bá, người đứng đầu trong các kỳ thi mà còn là hình mẫu mà bao nhiêu người ao ước. Nhưng chỉ có Trương Nhật Hạ biết, đằng sau cái vẻ ngoài lạnh lùng, nghiêm túc ấy là một con người khác, dễ mến và ấm áp đến lạ thường.Những ngày tháng thanh xuân ấy cứ trôi qua, vừa ngọt ngào, vừa đan xen những nỗi buồn thầm kín. Nhật Hạ biết, cô không thể mãi đứng nhìn anh từ xa. Nhưng liệu có đủ dũng cảm để tiến đến gần hơn, để nói ra những gì giấu kín trong lòng? Trong lớp học ồn ào, trong những buổi tan trường, cô chỉ biết lặng lẽ quan sát anh, như thể mỗi khoảnh khắc đó là một phần của thanh xuân mà cô sẽ chẳng bao giờ quên.…
Yêu là gì? Tại sao yêu vào rồi mọi thứ cảm giác như đều rối tung hết lên vậy?Yêu?Nhớ có. Thương có. Mong có. Có tất cả nhưng thiếu anh và em, thiếu sự gắn kết."Em còn yêu tôi không?""Tôi nhớ em, không ngày nào tôi ngừng nhớ em hết. Nhưng tại sao em lại bỏ rơi tôi? Tại sao bỏ rơi tôi rồi bây giờ em lại quay về?""Kim Mingyu, em xin lỗi, nhưng mà em không yêu anh"〰️〰️〰️〰️〰️〰️〰️〰️〰️Cảm ơn các bạn đã đọc và ủng hộ Tanh. Chúc các bạn có một ngày thật vui vẻ, một buổi tối ngủ thật ngon và mơ thật đẹp.*:- Nếu tớ có gì sai sót mong mọi người góp ý nhẹ nhàng và hoan hỉ cho tớ. 🫶🏻 Tất cả ý kiến của mọi người tớ xin được tiếp thu. Cảm ơn các cậu.…
Giới thiệu truyện:" Nơi Tuổi Thơ Bị Lãng Quên " - Tôi sinh ra trong một gia đình không hề khá giả, giữa tiếng la mắng và ánh mắt ghẻ lạnh, giữa những bữa cơm chan nước mắt và những đêm nằm co ro tự hỏi: "Mình có đáng được yêu thương không?"-Từ khi còn đỏ hỏn, tôi đã phải chứng kiến mất mát. Bà ngoại người yêu thương tôi nhất ra đi khi tôi còn chưa hiểu hết nghĩa của từ "mất". Những năm tháng sau đó, tôi sống trong một ngôi nhà không có tiếng cười, chỉ có roi vọt và những lời tổn thương. Tôi từng nghĩ... mình chỉ là một gánh nặng.-Nhưng tôi vẫn ở đây. Vẫn sống. Vẫn bước tiếp. Không phải vì tôi mạnh mẽ hơn người khác. Mà vì tôi không cho phép mình gục ngã.-Đây là câu chuyện thật, về một tuổi thơ không màu hồng, về một đứa trẻ từng cô độc đến tuyệt vọng, nhưng chưa bao giờ ngừng hy vọng. Nếu bạn cũng từng cảm thấy lạc lõng, từng bị tổn thương bởi chính người thân, thì có lẽ... bạn sẽ tìm thấy chính mình trong những trang này.…
Văn án:Thầm mến tựa như một bình rượu mạnh, biết rõ rót hết muốn chếch choáng, thất thố, thống khổ, cũng làm cho người như thiêu thân lao đầu vào lửa, vui vẻ chịu đựngNgươi nói đến liền ngừng, ta một say phương hưuNhưng phàm là say rượu, luôn có tỉnh một ngàyQuyển sách vi 《 đối chọi quyết đấu 》 cùng 《 chức nghiệp thế thân 》 liên hệ tác phẩm, hai thư nhân vật chính đều muốn lên sân khấu, trong đó cố tổng diễn phân so nhiều, những người khác đả tương du (đi ngang qua - xem náo nhiệt)Tìm tòi mấu chốt tự: nhân vật chính: Hà Cố, Tống Cư HànBiên tập đánh giáVới Hà Cố mà nói, thầm mến tựa như một bình rượu mạnh, biết rõ rót hết muốn chếch choáng, thất thố, thống khổ, cũng làm cho người thiêu thân lao đầu vào lửa, vui vẻ chịu đựng. Ngươi nói đến liền ngừng, ta một say phương hưu nhưng phàm là say rượu, luôn có tỉnh một ngày. Đương Tống Cư Hàn giống cái ấu trĩ hài tử nhất dạng, tùy ý tiêu phí Hà Cố cho hắn ôn nhu, hắn như thế nào cũng sẽ không nghĩ đến, người nam nhân này đối với hắn mà nói đã viết tiến số mệnh, càng không nghĩ đến loại này số mệnh mang đến người sẽ ở một ngày nào đó tưởng muốn chạy trốn ly...Tác giả hành văn thành thạo lão luyện, khống chế tình tiết tự nhiên lưu loát, văn trung hai cái nam chủ tại cá nhân thuộc tính cùng tính cách đặc điểm đắp nặn thượng cũng có thể đủ đề hiện ra tác giả đường nét độc đáo, Tống Cư Hàn lạnh lùng ích kỷ, Hà Cố ôn nhu khiêm tốn đều theo câu chuyện đẩy mạnh xâm nhập độc giả nội tâm, tại bất tri bất giác trung dẫn dắ…
Năm thứ ba Thiên Bảo thời Đường, tháng giêng ngày mười bốn, tại Trường An.Cư dân Đại Đường hoàng đô không biết rằng, lúc tết Nguyên Tiêu huy hoàng, khi ngọn đèn dầu sáng lên, một tràng kiếp nạn đang chờ đợi bọn họ, sắp sửa cắn nuốt hết thảy.Đột Quyết, Lang vệ, bắt cóc, ám sát, lửa cháy, đốt thành, bánh răng hủy diệt thành Trường An đã bắt đầu chuyển động.Mà cứu vớt toàn bộ hy vọng của thành Trường An, chỉ có một độc nhãn tử tù sắp bị chém đầu cùng ngắn ngủn mười hai canh giờ......…