Bị Chồng Ruồng BỏThể Loại: Ngôn tình, ngược tâm, gương vỡ lại lành.Tác Giả: Nếu Ta Có ThểConvert: nothing_nhhEditor: Điềm Hinh ( Freefire1503)Văn án:Mạc gia có nữ nhi.Nếu trên đời này còn công chúa, như vậy, không thể nghi ngờ đó chính là Mạc Bảo Bảo.Mạc Bảo Bảo gặp chàng kỵ sĩ của đời mình, là hạnh phúc hay bất hạnh?-----------------------------------------------Thường xuyên cập nhật chương mới tại : https://dembuon.vn/threads/edit-bi-chong-ruong-bo-neu-ta-co-the.77069/#ixzz7TPpO1izwMọi người ghé wed đọc ủng hộ mình nhé, yêu thương!Truyện chưa được tác giả cho phép, nên sẽ gỡ nếu tác giả yêu cầu.…
5 năm trước, nàng bị bắt phải gả nhập bắc thành đệ nhất danh môn Hoắc gia.Tiệc đính hôn thượng, lại bị người xông lên đài, xé mở quần áo, lộ ra đầy người loang lổ dấu hôn.5 năm sau, làm hại nàng thân bại danh liệt nam nhân, thế nhưng hao hết tâm tư khi dễ nàng, mưu toan phong sát nàng.Chính là, từ khi nào khởi, hết thảy bắt đầu hoàn toàn thay đổi dạng?Nàng cảm mạo, hắn ngoài miệng mắng xứng đáng, tay lại không nghe sai sử tự mình cho nàng ngao canh gừng.Nàng bị thương, hắn ngoài miệng mắng báo ứng, sau lưng lại đem thương nàng người xử lý đến không còn một mảnh.Rõ ràng muốn cho nàng tới chủ động cầu xin tha thứ, nhưng cuối cùng lại biến thành hắn hướng nàng chủ động cầu ái.Gặp quỷ! Nữ nhân này, rốt cuộc cho hắn hạ cái gì mê dược?p/s: mk thấy chuyện này hay và muốn đăng lên wp cho mn đc đọc, nếu bạn tg ko muốn có thể nói cho mk, mk có thể xóa truyện ...…
🌷[Văn Án]:Năm đó, Thẩm Thước theo đuổi Lâm Nhiễm rất mãnh liệt, sau khi hai người ở bên nhau thì lại càng thêm cưng chiều cô, đem cô trở thành niềm ghen tị của tất cả các nữ sinh trong trường Đại học Nam Kinh.Nhưng đến năm tốt nghiệp, cặp đôi hình mẫu trong mắt mọi người lại chia tay.Đến khi gặp lại, là ngày trường học kỷ niệm trăm năm ngày thành lập trường.Tại bữa tiệc, các bạn cùng lớp không biết gì đã hỏi Lâm Nhiễm về tình hình gần đây của cô và Thẩm Thước."Cậu nhắc tới anh ta làm cái gì?" Lâm Nhiễm rũ mắt lắc ly rượu tây,ánh mắt còn lạnh hơn cả khối băng trong ly, "Không may mắn."Lời này vừa dứt, toàn trường lập tức im bặt không một tiếng động.Và phía sau cô, người bạn trai cũ 'không may mắn' mà cô đang nói đến đột niên bóp nát ly rượu đỏ trên tay. Chất lỏng màu đỏ từ khe hở ngón tay chảy xuống, khó phân biệt là rượu đỏ hay là máu từ lòng bàn tay người đàn ông.Sau ngày hôm đó, Thẩm Thước lại thường xuyên xuất hiện ở bên cạnh Lâm Nhiễm, dùng các loại phương thức khác nhau để tạo cảm giác tồn tại.Nhưng bất luận là anh có làm cái gì, Lâm Nhiễm vẫn không hề dao động.Trên bãi biển, Thẩm Thước giữ chặt Lâm Nhiễm đang đứng dậy rời đi, bỏ đi sự kiêu ngạo cùng tự tin trước kia, hạ thấp tư thái, "Nhiễm Nhiễm, chúng ta ở bên nhau một lần nữa, có được không?"---------------------------------------------------------1. Gương vỡ lại lành, truy thê hỏa táng tràng chuyện xưa.2.Bắt đầu từ cuộc hội ngộ trong thành phố, cả 2 là mối tình đầu của nhau, đối phương là duy nhất của nhau.Thể…
Tình yêu anh dành cho em không gắt gao như nắng mặt trời, mà là như ánh trăng sáng, dịu dàng, nhẹ nhàng rơi đến bên em - Ngôn TuyểnTư Hoạ mang theo con tim chồng chất vết thương đến một thành phố mới, gặp được anh hàng xóm dịu dàng ấm áp mà lễ độ.Dù là lúc nào, dù là nơi đâu, Ngôn Tuyển cũng đều sẽ nói với cô, "Đừng lo lắng, có anh đây."Tỏ tình, cầu hôn, Tư Họa giờ đây mới chân chính biết được đâu mới thực sự là cảm giác an toàn tuyệt đối.…
Tên gốc : Biệt lai vô dạngTác giả : Nhậm Bình SinhThể loại : Hiện đại , thanh xuân , H+, gương vỡ lại lành , đô thị.Số chương : 71Nhân vật chính : Lâm Hoài Sinh , Từ DaoEdit : SenbeoNgày đào hố : 5/5/2021****Không copy dưới mọi hình thức****…
Có một kiểu người, không ai hiểu hắn, không ai quan tâm hắn, tất cả đều cho rằng hắn là kẻ không ra gì, đều sợ hãi hắn. Nhưng, luôn có một người sẽ không như vậy.Và người đó sẽ trở thành một người cực kì đặc biệt, bởi vì người đó khác với những người kia, sẽ không xa lánh hắn, sẽ gần gũi, quan tâm hắn.Tần Lâu từ nhỏ đã là một người điên như thế và cũng có một người con gái không hề sợ Tần Lâu.Và người con gái đó chính là mối tình đầu của hắn.Chỉ là, sau đó, mối tình đầu chết đi, Tần Lâu càng điên đến "vô pháp vô thiên".Cho đến một ngày nào đó, người con gái vô cùng giống mối tình đầu xuất hiện. Tần Lâu đem cô đoạt về làm trợ lý tư nhân cho mình, bị mọi người đồn đại rằng bọn họ càng là tình nhân. Những người xung quanh đều tội nghiệp cho Tống Thư: Tần Lâu vô cùng cưng chiều cô, sủng cô tới tận trời rốt cuộc chẳng qua chỉ xem cô như thế thân.Trong cuộc họp thường niên, Tống Thư bị vài đồng nghiệp nữ trêu đùa: "Thế thân, cô thật đáng thương."Tống Thư cũng thật sự phối hợp, mặt mày trầm xuống lã chã chực khóc: "Không sao cả, tôi nguyện ý chịu thiệt thòi, cho dù anh ấy chỉ thích khuôn mặt này của tôi."Thanh âm chưa dứt, cô đã bị người đàn ông phía sau kéo vào trong ngực.Cảm giác choáng váng lại tới, người đàn ông từ trước đến nay bất cần đời lại hướng ở trên mặt cô cọ cọ, ánh mắt âm trầm, thanh âm lại ủy khuất giống như một đứa trẻ: "Tống Thư, chơi trò giả chết vui lắm sao?"*Sau này có người hỏi Tống Thư: "Năm đó cô thật vất vả mới trốn thoát đ…
随身空间农女奋斗史Tác giả: Hoa Vị LãoConverter: Mễ TrùngTTV: http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=151518Văn án:Mắng câu thương thiên, kết quả bị sét đánh tử, thật vất vả mang theo kiếp trước trí nhớ đầu thai, lại có cẩu huyết thân thế. Phán thiên phán mà, rốt cục có cái hộ chủ nha hoàn mang chính mình đào tẩu, kết quả bất hạnh bị truy, không thể không đem chính mình đặt ở sơn động. Bất quá hoàn hảo bị nhân kiểm , làm cái nông nữ kỳ thật cũng không sai!…
Diệp gối đầu nằm ngủ ngoan trong lòng cậu, hơi thở đều đều, không biết mơ thấy gì mà có vẻ vui lắm, thỉnh thoảng lại để lộ chiếc lúm đồng tiền ria mèo dưới mắt mỗi lần chép chép miệng cười. Ánh đèn đường vàng hiu hắt rọi vào càng làm không gian thêm phần mờ ảo, làm cậu cảm giác không thực.Cậu khẽ cúi người, nhìn nhỏ gần hơn một chút. Tay cậu bất giác vươn ra, chần chừ một thoáng rỗi khẽ chọc nhẹ vào chiếc má bánh bao của nhỏ. Một lần. Rồi lại thêm lần nữa... Chết rồi, chắc nghiện mất thôi, An thầm nghĩ. Cái má này, cái lúm đồng tiền, rồi cả nốt ruồi nhỏ nhỏ ở đầu mũi này nữa, chẳng hiểu sao lại khiến tin cậu đập nhanh đến thế.Chơt, nhỏ khẽ động đây, đôi mắt mơ màng mở ra, chớp nhẹ như cố xác định mọi thứ xung quanh. An vội rụt tay lại, cảm thấy cả người nóng bừng vì ngượng, nhưng vẫn cố gắng giữ vẻ bình tĩnh."À... Cậu ngủ ngon không?" Cậu nhịn cười, giọng lạc đi.Nhỏ nhíu mắt nhìn cậu mới vội vàng ngồi bật dậy. Nhỏ len lén xoa nhẹ miệng và má mình, xác nhận không có thứ gì chảy từ miệng ra lúc ngủ mới yên tâm thở phào. "Cậu... cậu vừa chọc mặt tôi! Vì sao thế?"An lúc này vẫn nhìn ra bên ngoài cửa xe, một tay xoa xoa đùi để xuôi đi sự trống vắng vì ai đó vừa "đi mất", tay còn lại thì vẫn bụm miệng, che mặt, cố gằn giọng xuống."Coi như là cậu trả phí đi!"--- dolliade1 aka dollzaq 15.11.24…