Quy Nhơn 20/12/2018.Đây chỉ là một nơi tập hợp các bài thơ ngẫu hứng viết trong những lúc rảnh rỗi. Vì chuyên môn không phải khối C nên em chọn viết theo kiểu tự do, không theo một quy tắc nào của văn học cả. Cảm ơn!-quynhanh-…
Khi quan tâm đến bộ môn bóng bàn, bạn sẽ luôn thắc mắc và tìm kiếm những địa chỉ mua bàn bóng bàn thành phố Hồ Chí Minh. Đây luôn là điều dễ hiểu khi bóng bàn đang ngày một được nhiều người quan tâm đến hơn. Bởi môn thể thao này thực sự rất tốt cho sức khỏe người tập luyện chúng.Vậy bạn đã biết được những địa chỉ mua bàn bóng bàn thành phố Hồ Chí Minh uy tín và chất lượng chưa? Hãy cùng Bình Minh theo dõi ở bài viết dưới đây nhé!Xem chi tiết tại: https://bongbanbinhminh.com.vn/dia-chi-mua-ban-bong-ban-tp-hcm-chat-luong/Công Ty TNHH MTV Bóng Bàn Bình MinhĐịa chỉ: 38/6 Đường TTN07, P.Tân Thới Nhất, Quận 12, Tp.HCMHotline: 0908940308Email: [email protected]: https://bongbanbinhminh.com.vn/Facebook: https://www.facebook.com/BinhMinhTabletennis/Youtube: https://www.youtube.com/@ctytnhhmtvbongbanbinhminh2786Twitter: https://twitter.com/bongbanbinhminhInstagram: https://www.instagram.com/bongbanbinhminh/Linkedin: https://www.linkedin.com/company/bongbanbinhminh/Pinterest: https://www.pinterest.com/bongbanbinhminh/Blogger: https://bongbanbinhminhvn.blogspot.com/2023/09/trang-mang-xa-hoi-cua-bong-ban-binh-minh.html…
Trích đoạn :"Lão bà,chúng ta động phòng nào""Cút , cút...đừng động vào bà""-_-" Vợ à!!!!"..."Thẩm Cung...Anh thử sát mặt yêu nghiệt tới đây xem,coi lão nương có đánh chết anh không"Giới thiệu nvThẩm Cung-tổng tài hô mưa gọi gió trên thương trường,trong mắt người ngoài anh là boss kiêu ngạo lạnh lùng về nhà lại là siêu cấp vô sĩ lão công.Nếu để người ta bít chỉ sợ tròng trắng lộn ngược tròng đen.Haiz...Nhưng ai bảo anh lại yêu vợ mình thế chứCao Tử Khuynh-một cô gái người gặp người mê,trai sống đi chết lại,gái phẫn nộ điên cuồng.Mới gặp mặt cứ tưởng là cô gái hiền lành,nết na .Ai ngờ ....Trong mắt anh,cô siêu vô địch đáng yêuTrong mắt cô,anh thật cmn biến tháiLần đầu viết truyện,mong mn k ném đáTheo dõi truyện để xem cặp đôi đáng yêu này nào🐾🐾🐾…
"Từ từ, khoan đi đã!""Sao cưng? Thích anh rồi hả? Muốn tỏ tình hay đưa thư tình đây? Nể tình quen biết, anh nhận thư cho cưng vui nhá! còn chuyện đồng ý thì anh xin lỗi, anh có chủ rồi!" Cái vẻ mặt ngứa đòn kèm theo nụ cười thách thức mang chút vẻ tinh nghịch ấy lại khơi dậy trong tôi một chút suy nghĩ táo bạo, muốn chọc ghẹo."Phải đó! em có bức thư này muốn giải bày tình cảm của mình, em biết anh có chủ rồi, chỉ mong anh nhận lấy bức thư cho em vui ạ!" Thuận nước đẩy thuyền, tôi diễn theo trò đùa của Gia Huy, tài diễn xuất của tôi cũng phải khiến Nhật Nam và Thanh Vy đứng cạnh há hóc mồm. Đương lúc, vẻ mặt Gia Huy còn đắc ý, tôi lật mặt nói với Thanh Vy đang sửng sốt bên cạnh."Ghi vào, Đỗ Hoàng Gia Huy không huy hiệu đoàn!!"Có lẽ thấy tôi lật màn hơi nhanh, vẻ mặt gợi đòn ấy mang theo chút bất ngờ nhưng rồi rất nhanh lấy lại bình tĩnh mà ghé sát vào tai tôi thì thầm, mùi bạc hà và gỗ đàn hương quấn quanh chóp mũi khiến vành tai tôi hơi ửng đỏ nhưng tuyệt nhiên tôi không né tránh như thói quen mà trước kia vẫn thường làm."Cưng ơi, tha cho anh lần này đi mà, là do tối qua..." Huy dừng lại một lát, giọng điệu mang theo chút chọc ghẹo."Chẳng phải tối qua, lúc hôn, em bấu vào áo anh, rơi đâu mất rồi..."Có lẽ nó đã để ý thấy vành tai tôi đỏ lên vì ngại nên cố tình lúc rời khỏi bả vai tôi còn vờn một lọn tóc của tôi để hít mùi hương quen thuộc. Thanh Vy đứng bên cạnh tôi như vừa nghe được gì đó sốc tận óc lắm, sửng sốt, mặt đỏ bừng, lắp bắp không nói nên lời."Vẫn ghi vào đi Vy, ghi cho nhớ..."…
Có lẽ chẳng ai mà ngờ được rằng từ hàng ngàn năm nay, vẫn luôn tồn tại những sinh vật chỉ mang một nửa dòng máu của con người, nhởn nhơ sống trà trộn trong xã hội.Tại sao những người bình thường như chúng ta lại phải bàn đến những sinh vật ấy ư? Bởi theo những nhân chứng thực tế cho biết, chúng vô cùng nguy hiểm đối với thế giới loài người. Cứ mỗi khi màn đêm bao trùm không gian tĩnh lặng, những sinh vật ấy- một bầy sói khát máu lại lặng lẽ nhấm nháp bữa tối của mình. À không, ''lặng lẽ'' chắc chắn là một từ quá nhẹ nhàng để nói về thói quen săn mồi của chúng. Chắc chắn rằng bạn sẽ không bao giờ muốn được tận mắt chứng kiến cảnh ấy đâu. Vì nếu một ngày nào đó hoàn cảnh đưa đẩy bạn phải chứng kiến, thì hẳn là bạn còn rất may mắn mới quay trở lại để kể cho chúng tôi nghe chi tiết sự việc.Những sinh vật như chúng không bao giờ có thể sống một cuộc sống như một người bình thường, một phần là vì chúng không hề muốn thế. Riêng Dilys, khác hẳn với chúng, cô căm hận thân phận thật sự của mình. Mười sáu năm sống và cảm nhận cuộc đời, hoàn toàn không có bất kì khác biệt nào so với bạn bè đồng trang lứa, vậy mà giờ đây, cô được cho biết rằng mình vốn không phải con người, cuộc sống bị ràng buộc bởi phần linh hồn của một con sói máu lạnh. Con đường trước mắt cô bỗng chốc thu lại chỉ vỏn vẹn hai lựa chọn: Hoặc là giết, hoặc là bị giết? ___________________________________________________________________________❀ Tác phẩm đã được đăng tại event ''Đêm cổ tích huy hoàng''- Tiramisu Team Đây là onesh…
Thanh xuân của chúng ta là khoảng thời gian đáng nhớ nhất!Nhưng với em thanh xuân không hề đáng nhớ bằng việc em gặp anh- mặt trời của đời em!Anh biết không? Bông hoa hướng dương ấy, chúng luôn hướng về phía mặt trời. Cũng giống như việc em luôn hướng về anh! Anh là mặt trời còn em là đóa hoa ấy, một đoá hoa chỉ có thương một mình anh.Dẫu thế tình yêu vốn dĩ chẳng hề dễ dàng, em có thể mất anh bất cứ lúc nào! Em chỉ hy vọng rằng anh sẽ ở bên em trọn đời!Đừng rời xa em nhé!Mặt trời của em!--------------------------------------11- A à! Chúng ta của hiện tại là đang rất xa nhau phải không, mỗi đứa một phương trời. Nhưng chúng ta vẫn là bạn phải không? Bầu trời hoa hướng dương đầy nắng ấy, chúng ta sẽ không quên phải không? Dù năm tháng bây giờ có như nào, ta vẫn phải tin, phải tin rằng thanh xuân của chúng ta là bên nhau!Và hãy cảm ơn tới mọi người trong lớp 11-A vì chúng ta tìm được mặt trời của đời mình là nhờ họ!By Heo Con Mù ĐườngTRUYỆN ĐƯỢC ĐĂNG TẢI DUY NHẤT TẠI WATTPAD. VUI LÒNG KHÔNG REUP Ở BẤT CỨ NƠI ĐÂU MÀ KHÔNG CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ! HÃY TÔN TRỌNG TÁC GIẢ NHÉ!…
Tôi-Quỳnh Mai: Nếu nhận xét trên người tôi thì chẳng có gì đặc biệt cả nếu như bỏ qua đôi mắt màu xanh da trời , tôi nghe mọi người nói rằng tỉ lệ có đôi mắt màu xanh rất hiếm nên đi đâu mọi người cũng nhìn tôi. Tôi rất vui vì được nhiều người để ý đến vậy Nhưng tôi chưa bao giờ có 1 người bạn thật sự , họ đến với tôi vù sự tò mò và muốn lợi dụng tôi rồi họ ra đi rất tàn nhẫn. Mọi người nói rằng 'ở hiền gặp lành' nhưng tôi chẳng thấy đúng gì cả. Tôi chỉ đứng ngoài nhìn người tôi thích đi trong tay với người khác. Nhiều lúc tôi biến thành nữ phụ ác độc để hãm hại người ấyAnh-: Thế Huân- Một con người có thể gọi là lạnh lùng nhưng tôi không thích điểm ấy bởi vì lạnh lùng nhiều mọi nơi, lúc nào cũng vậy . Gương mặt sắc sảo, thân hình cũng như mấy ộp pa Hàn Quốc mà tôi hay coiKể cả lúc tôi ra đi anh cũng không biểu hiện gì cả, đúng là đời trái ngan mà. Chẳng biết em nào mà cưa nổi anh này. Nếu có tôi thề làm chóHắn:Quốc Tuấn- Là người tôi thích. Là 1 người dịu dàng không lạnh lùng như ai kia. Hắn tuy dịu dàng nhưng lúc tôi không nghe lời thì liền lườm tôi bằng ánh mắt sắc sảo. Hắn thích một người nhưng nghặc nghẽo lại thích đứa khác. Tôi rất buồn, tới nỗi mà tự tử . Cho tôi xin lại lời nói hắn dịu dàng nhé hắn còn ạnh lùng hơn cả thằng trên kia càng chơi càng hiểu. Thay bồ như thay áo nhưng lại thích một đứa con gái chẳng có gì cả đậm chất quê mùa . Hắn nâng niu nó như ngọc, báu vật vậyCác bạn có thấy thích thì hãy ủng hộ truyện nhé . 👍👍👍❤️❤️💔…
Julie 17 tuổi đã lên kế hoạch cho tương lai của mình-chuyển ra khỏi thị trấn nhỏ với người bạn trai Sam, học đại học trong thành phố, dành một mùa hè ở Nhật Bản. Cuộc sống tràn ngập những hi vọng trong tương lai. Nhưng rồi lại Sam đột ngột qua đời. Bỏ lại Julie một mình. Thế giới của Julie cũng vì đó mà dần thay đổi.Đau xót đến xé lòng, Julie đã không tới dự đám tang của Sam, vứt bỏ mọi thứ liên quan tới Sam và cố gắng làm mọi cách để quên đi anh cùng với cái chết bi thảm. Nhưng một ngày, tin nhắn mà Sam để lại trong cuốn kỷ yếu đã khiến những ký ức hạnh phúc bên nhau của họ ùa về. Khao khát được nghe giọng nói của anh một lần nữa, Julie đã gọi vào điện thoại của Sam chỉ để nghe tin nhắn trong hộp thư thoại.Nhưng Sam đã thực sự nhấc máy.Một phép màu đã xảy ra, Julie đã được trao cơ hội thứ hai để nói lời tạm biệt. Một kết nối là tạm thời. Nhưng nghe thấy giọng nói của Sam chỉ khiến cô ấy ngày càng nhung nhớ anh, và với mỗi cuộc gọi, việc để anh ấy ra đi càng trở nên khó khăn hơn. Tuy nhiên, việc giữ bí mật về những cuộc gọi ở thế giới bên kia giữa cô với Sam không phải là điều dễ dàng, đặc biệt là khi Julie đã chứng kiến sự đau khổ mà gia đình Sam đang trải qua. Không thể cứ mãi giữ im lặng và nhìn những người thân yêu của họ đau đớn, Julie bị giằng xé giữa việc tiết lộ sự thật về các cuộc gọi của họ, mạo hiểm kết nối của họ và mất anh mãi mãi.----------Cuốn sách bạn đang đọc: You've reached Sam - Dustin ThaoBạn đang kết nối tới Sam - Dustin Thao - Dịch: Quả Táo…
Tác phẩm: Nghe nói người chỉ xem ta là bằng hữu.Tác giả: Kỵ Trứ Tảo Trừu Khứ Hỏa TinhNguồn: WikidichEditor: Cá vàngTuổi thọ: 91 chươngThể loại: Vườn trường, ABO, đam mỹ, hiện đại, ngọt ngào, chủ thụ, 1vs 1.Văn án:Quý Vãn sở hữu nhan sắc cực phẩm, vô số Alpha đối với cậu động lòng, nhưng Quý Vãn không để tâm, đơn giản vì cậu là Beta.Những Alpha đó nói: " Dù sao cậu cũng không bị đánh dấu cùng bọn tôi vui vẻ một chút không vui sao ?"Alpha và Omega là trời sinh một đôi, còn Beta không có tin tức tố, không bị ảnh hưởng bởi nó, ngay cả tư cách tiến vào thế giới này đều không có. Chỉ có thể làm một món đồ chơi, để mặc người khác chơi đùa, chơi chán liền vứt đi.Quý Vãn không muốn.Mọi người đều cười cậu không biết điều.Cho đến một ngày, ở góc vườn trường, có người chưa từng thân cận với người khác, thân phận cao quý Phong Kỳ, lại bị Quý Vãn kích thích đến mức tin tức tố mất khống chế.Phong Tiến nhìn Quý Vãn, ánh mắt tràn đầy dục vọng chiếm hữu cùng cố chấp, thanh âm khàn khàn: " Không cần tin tức tố, tôi chỉ cần cậu."*Beta không thể bị đánh dấu, dù bị rót vào bao nhiêu tin tức tố, cuối cùng những tin tức tố đó cũng sẽ tiêu tán, bởi vậy Alpha không thể đánh dấu chiếm hữu Beta được.Những điều này Phong Tiến đều biết.Nhưng hắn chỉ muốn người này, cậu không cần đến tin tức tố, chỉ cần hướng hắn mỉm cười một cái, là có thể làm hắn lưu luyến không rời.Không có biện pháp lưu lại tin tức tố trên người cậu, vậy từ sáng đến tối, mỗi ngày đều tiêm tin…
Tên gốc :Người yêu của tổng giám đốc xã hội đenTác giả :Quân Tử Hữu ƯớcĐam mỹ, Sinh tử văn Công sủng thụ, Ngọt ngọt và ngọt ,HE..Văn án: Anh-Ngô Thế Huân là tổng giám đốc " Tập đoàn Thánh hoàng"- một trong mười tài phiệt lớn nhất thế giới, là người cao cao tại thượng, mọi người phải phủ phục nể sợ; là bang chủ trong giới hắc bang, với trái tim băng lạnh. Chỉ có cậu - thiên sứ từ trời- là người làm trái tim anh tan chảy; anh có thể làm tất cả cho cậu, xây lâu đài hay hái mặt trăng nếu có thể để đổi lấy nụ cười và sự hồn nhiên của cậu.Anh, là hoàng tử phúc hắc, vẻ ngoài anh tuấn , gia thế vững vàng, là niềm mơ ước của mọi phụ nữ nhưng chưa ai lọt vào tầm mắt anh. Chỉ có cậu, anh đã cố tình thấy cậu ngay từ lần đầu tiên gặp mặt khi cậu mới chuyển trường tới.Anh là bang chủ của bang phái lớn thứ hai của Thành S, một đám người tình chờ được anh cưng chiều, nhưng anh lại yêu cậu thật sâu đậm sau lần đầu tiên vô tình được cậu cứu......Cậu -Lộc Hàm là thiên sứ trời ban, với vẻ đẹp người người ghen tỵ , là sinh viên năm nhất của đại học danh tiếng, đồng thời cũng là người yêu của Ngô Thế Huân tổng giám đốc của " Tập đoàn Thánh Hoàng " - một trong mười Tài Phiệt lớn nhất thế giới. Nhưng quá khứ của cậu rất đáng thương ,là một cô nhi đến năm mười tuổi mới được anh đưa về lâu đài nuôi dưỡng bảo bọc, tám năm nay cậu sống trong sự yêu chiều của anh.…
THẬT MAY MẮN KHI TA GẶP NHAUtác giả: Cam Sả Thể loại: thanh xuân vườn trường, lãng mạn Văn án:Một buổi sáng đẹp trời, thời tiết se se lạnh cô đã gặp anh người con trai mà chắc hẳn cô sẽ không bao giờ quên......…
- Chắc hẳn các bạn không xa lạ gì với những bộ phim võ thuật nổi tiếng như Fist of Fury, Fearless, Tinh Võ Môn, Huyền thoại Trần Chân, với các ngôi sao võ thuật như Lý Tiểu Long, Lý Liên Kiệt, Triệu Văn Trác hay Chung Tử Đơn.- Lần này Tinh Võ Môn lại được viết thành một bộ tiểu thuyết võ hiệp hiện đại hấp dẫn. Một cao thủ võ thuật bị hại chết, không ngờ lại xuyên qua thời gian mà tái sinh trên người một gã đệ tử hạng bét ở Tinh Võ Môn, trở thành học trò của Hoắc Nguyên Giáp, sư đệ của Trần Chân. Với kiến thức võ học và trí tuệ của một người hiện đại ở kiếp trước, hắn đã từng bước bồi dưỡng chính mình, cuối cùng trở thành một cao thủ chân chính dương danh lập uy trên đất Thượng Hải.- Bối cảnh của truyện diễn ra trong một thời kỳ biến động phức tạp của Trung Quốc cận đại. Các phe phái chính trị tranh chấp nhau, giới võ thuật Trung Quốc trong nhà đấu đá, ngoài cửa lại bị người Nhật Bản và Tây dương chèn ép. Nhân vật chính lần lượt tiếp xúc với hầu hết các võ giả lừng lẫy thời Dân quốc như Hoắc Nguyên Giáp, Tôn Lộc Đường, Lý Thư Văn; tiếp cận với các chính khách và quân phiệt như Tôn Trung Sơn, Viên Thế Khải; va chạm cả với Thanh bang lừng lẫy giang hồ bến Thượng Hải. Tất nhiên bên cạnh anh hùng không thể thiếu mỹ nhân.https://utruyen.net/tinh-vo-mon.401/…
"Hôm nay luyện đề nhiều quá, tớ mệt nên gục đầu xuống bàn nằm nghỉ. Ban đầu chỉ định bụng nhắm mắt một lúc cho đỡ mỏi, nhưng lúc bạn cùng bàn lay tớ dậy, mở mắt ra đã gần 5 giờ chiều. Ánh nắng cuối ngày bao phủ THĐ trong màu hồng đỏ rực rỡ, xen lẫn mây vàng như mỡ gà. Không còn cái nóng gay gắt đặc trưng của hè Hà Nội, tớ có thể cảm nhận rõ ràng một ngày đã trôi qua như thế nào.Hè à... Ra là đã vào hè rồi đấy! Tớ chợt nhận ra thời điểm mình sắp phải chia tay với THĐ ngày càng gần. Cũng có thể sớm hơn nữa. Chia tay với bảng đen, phấn trắng, bàn ghế gỗ, thầy cô, bè bạn đã gắn bó suốt 3 năm.Và cả người mà tớ thích...Tớ gói buổi chiều tàn của mùa hè lớp 12 trong từng dòng chữ gửi đến cậu. Tớ không mong mình như ánh hoàng hôn nhuộm đỏ THĐ, chỉ mong cậu có thể nhớ đến tớ bằng lời chào tạm biệt mà mặt trời gửi đến mùa phượng vĩ đỏ rực cuối cùng của chúng ta."Quyền tắt điện thoại, lại cặm cụi ngồi làm cho xong tập đề dang dở. Mãi đến khi tiếng trống trường vang lên những thanh âm rộn rã, nó mới vội vàng cất vội sách vở bút thước vào cặp rồi đi ra nhà xe cùng lũ bạn.Điện thoại trong túi quần rung lên vài nhịp. Quyền lấy ra kiểm tra, như thói quen đã hẹn trước, Trí khôn của ta đây bình luận vào dưới bài viết của nó:"Thế cậu có định bày tỏ tình cảm với cô bạn ấy không?"Quyền khựng lại đôi chút, rồi nhanh chóng trả lời:"Chắc là... sẽ không đâu."…