[diệp phong] sủng
tự nhiên muốn ăn chút gì đó ngọt ngọt nên tự xách đuýt đi viết :)))warning: lowercase, không theo nguyên tác, chém banh nóc, bối cảnh toi tự chế....…
tự nhiên muốn ăn chút gì đó ngọt ngọt nên tự xách đuýt đi viết :)))warning: lowercase, không theo nguyên tác, chém banh nóc, bối cảnh toi tự chế....…
là những dòng suy nghĩ của tôi, tôi mượn wattpad làm nơi lưu giữ trí nhớ hộ tôi.nói chính xác hơn là đây là những lời bộc lộ chân thật, ko logic, ko văn vở gì.nếu bạn có vô tình nhình thấy, hãy lặng lẽ mà rời đi nhé.vì tôi ko chắc rằng bạn sẽ còn cảm thấy thoải mái như lúc bạn chưa bước vào những câu chuyện của tôi.mà tôi cũng chắc rằng ko có ai ở lại, dù sao đây cũng là những dòng viết ngổn ngang, xấu xí…
Nơi tôi cất giữ những mẩu truyện nho nhỏ giữa từng cp mà tôi thích trong tác phầm "Tôi phong thần trong trò chơi kinh dị" của Hồ Ngư Tiêu LạtSẽ có cp: Charles x Vương Thuấn, Daniel x Mộc Kha, Armand x Mục Tứ Thành,...-- Nếu có những cp bạn không thích xin vui lòng mặc kệ.Không reup, không chuyển ver, không switchVăn phong chưa được mượt mà nhưng tôi sẽ cố gắng trau chuốt.…
Thể loại: Ngôn tình, giới giải trí, HE, tình cảm, ngọt sủng.Số chương: 64 chương (62 chương chính truyện+ 2 chương ngoại truyện)Văn án:Trong mắt một số người, anh là đại công tử có khí chất ôn nhu của giới hàng không.Trong mắt một số người khác, anh lại là người có khí chất đại thần, giọng nói từ tính, uyển chuyển mà đơn thuần.Mà Thời Thiển cảm thấy, người đàn ông này không chỉ có khuôn mặt ưu tú, còn có năng lực chống lại ý trời vô cùng ái muội. Về sau khi Tùy Cẩn Trì nghe thấy được, đôi mắt thanh thuần mà nhìn chằm chằm vào mắt cô, có chút nghi ngờ hỏi:"Có phải không? Nhưng mà anh lại cho rằng người khác không nói thì liền không tính.Bọn họ không hẹn mà gặp, cùng nhau vượt qua năm tháng dài, bất luận người đời có đối đãi với cô như thế nào, chỉ có giọng nói của anh,là liều thuốc chữa trị cho tâm hồn.…
câu chuyện nói về nhân vật TRẦN Đình Phong là 1 người vô tình nhặt được 1 viên đá thần kỳ từ trên trời rơi xuống từ thời khai sinh ra nước Việt Nam . có toàn bộ khả năng đặc biệt mà con người khọng có .... ví dụ như : làm đong cứ thời gian . dịch chuyền không gian . điều khiển thời gian ..... vv . ( đặc biệt là cậu có thể bất tử )dù cho thời gian có trôi thì tuổi của cậu vẩn duy trì ở lứa khi cậu 17 tuổi tuy cậu có những khả năng đó và muốn thứ j củng được tuy cậu không bị sinh lảo bệnh tử như con người nhưng nhưng nhưng thân bên cạnh cậu từ già đi và chết . cậu phải sống cô đơn 1 mình suốt 4000 . nhưng ông trời không phụ lòng người . mãi khi tới năm 2018 cậu đã giặp và iu cô giái tên Triệu Khả Vi .. 17 tuổi ... liệu tình cảm của hai người sẻ phát triểu như thế nào khi anh lớn hơn cô gần 400 tuổi .. mong mn đoán đọc…
Tác giả: Thính Phong Khởi Vân LạcThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , HE , Tình cảm , Tương ái tương sát , Thị giác nữ chủVăn án:Giang Nguyệt Bạch bóp cổ ta, hỏi rốt cuộc ta yêu ai?Ta đáp: Dù sao cũng không yêu ngươi.Lúc trước ta từng hỏi hắn: Nếu Tần Uyển ngươi yêu đứng trước mặt ngươi, ngươi sẽ chọn ta hay nàng?Hắn lạnh lùng cười rồi nói: Ngươi biết đáp án.À, ta nhìn sang vực sâu không thấy đáy, cười với hắn, thả người nhảy xuống.Ta vốn không muốn thế gả, Giang Nguyệt Bạch, tất cả đều như ngươi mong muốn.Sau đó ta ở Đàm Trung uống rượu hoa quế, nghe người ta nói Giang Nguyệt Bạch một đêm đầu bạc trắng, nổi điên tìm kiếm phương pháp khiến cho vong thê sống lại, ta cười nhạt.Trên đời này ta chỉ yêu hắn, yêu Giang Nguyệt Bạch, nhưng hắn lại không biết.Giang Nguyệt Bạch thân là hoàng tử, lại bị đưa sang địch quốc làm con tin từ nhỏ, sống không bằng cẩu.Thành phá, hắn mặc áo giáp, nắm giữ ấn soái.Quốc phá, hắn liền đánh trở về.Nhưng nữ nhân hắn yêu nhất lại không ở đây, hắn không cứu được nàng.Lần đầu tiên hắn hai mắt đỏ tươi quỳ gối trước Nam Kỳ Thần Cung.Buông bỏ tôn nghiêm của bậc đế vương, chỉ cầu quốc sư có thể khiến Tần Sở sống lại.Một câu tóm tắt: Ba chương đầu ngược dữ dội, phần còn lại là truy thê.Lập ý: Nghịch cảnh giao tranh, không ngừng vươn lên.…
Tác giả :Thập Ngũ TuýEdit bởi: Phạm Vũ Huyền KhánhVăn án:Để cứu vớt linh hồn đã bị tan vỡ của Tổ sư gia, Tang Trà bắt đầu trói định với một hệ thống xuyên nhanh.Sau đó thì, cốt truyện liền đi theo hướng không thích hợp..Ảnh đế lười biếng nhẹ nhàng nhướng mày: "Tung hoành ở giới giải trí nhiều năm như vậy, hình như tôi còn chưa nếm thử qua mấy quy tắc ngầm của nữ minh tinh."Tang trà: "..."Cảm ơn, tôi là ảnh hậu, không phải nữ minh tinh.Sát thủ yêu dị câu môi cười: "Bản tôn cả đời tuân thủ pháp luật, vừa nhìn thấy nhìn thấy nàng đột nhiên muốn thử xem cảm giác phạm tội là như thế nào."Tang trà: "..."Chú cảnh sát, ở chỗ này có người phạm tội, mau bắt hắn lại.Tổng tài tinh phân khinh thường hừ lạnh: "A, ta biết ngươi gả cho ta chỉ là vì tiền đồ, nếu ngươi uống hết ly Coca này, sau khi xuống giường chúng ta không ai nợ ai."Tang trà: "..."Người đâu, mau ném bệnh nhân tâm thần này xuống.Cô chỉ muốn cứu người không phải sao?Mỗi ngày hắc hóa cho cô xem là thế nào?Mỹ nhân Tổ sư gia quyến rũ cười đến vô hại: "A trà, nếu ngươi còn dám chạy thì.. Đánh gãy chân nga."Tang trà: "..."Không thể trêu vào không thể trêu vào, ôm ôm.* * *…
Couple: Liên Bỉnh Phát x (S)TRONG Trọng Hiếu-Nói đi chàng trai, nguyện vọng của cậu là gì? Và cậu sẽ đánh đổi điều gì? -Tôi muốn được đứng dưới ánh đèn sân khấu, dùng linh hồn của mình để trao đổi...-Nói đi ác quỷ, nguyện vọng của ngươi là gì? Và ngươi đánh đổi điều gì? -Cứu em ấy, làm ơn, bất cứ thứ gì tôi đều cho đi được. Chỉ cần cứu được em ấy…
Nguồn cv: Kho tàng đam mỹ - FanficThể loại: Cường cường, tiên hiệp tu chân, songg trọng sinh, xuyên sách, cuồng huyễn khốc bá duệ dấm chua vương tinh phân công × rất tô rất tuấn tú vạn nhân mê ôn nhuận thụ, thầm mến, tràng tu la.Văn án: Tô Tử Du xuyên thành nam chủ nhân vật phản diện sư huynh, trời quang trăng sáng tướng mạo vô song. Một tay đem nam chủ bồi dưỡng thành chính đạo trụ cột, cuối cùng lại đắc tội nam chủ thân bại danh liệt.Thật vất vả diễn xong diễn, chết rồi ba năm sau, hệ thống liền đem Tô Tử Du sống lại, đồng thời nói cho hắn biết: Nhanh đi cứu vớt thế giới a.Sau khi sống lại Tô Tử Du phát hiện thế giới này điên rồi: Thanh lãnh nhã vọng nam chủ từ bỏ tất cả khắp nơi tìm kiếm mất tích ba năm người yêu, hung tàn độc ác Quỷ Diện Tà Tôn vi chết đi ba năm bạch nguyệt quang tắm máu tu tiên giới, ngày xưa kẻ thù xem ánh mắt của chính mình liền yêu liền thương --x tông chủ: Thế giới sai rồi, ngươi không có sai. Bản quân liều mình cũng phải che chở ngươi!x tà tôn: Thế đạo bất công, vì ngươi tàn sát hết muôn dân lại có làm sao!Nam chủ: Chỉ cho phép nhìn ta, không cho để ý đến bọn họ.Tô Tử Du: Chư vị... Có bệnh? Tìm tòi chữ mấu chốt: Vai chính: Tô Tử Du Vân Hàn Diễm ┃ vai phụ: Không ┃ cái khác: Không…
- Đây là những truyện mà mình đã đọc và lưu tên a~...- Tất cả mọi truyện trong này mình làm hầu như đều là sủng, ít ngược…
mỗi chap sẽ là mỗi câu chuyện ngắn khác nhau về gukmin…
Anh là gió, em là nắng Anh lạnh lùng, em ấm áp Anh gỉoi giang, em ngốc nghếch Trứơc kia hai ta là hai đồ thị cắt nhau ở vô số điểm , bây gìơ ta là hai đừơng thẳng song song với nhau, muôn đời chẳng thể cắt nhau Trước kia đối với em, anh là tất cả, bây gìơ anh chẳng còn là gì của em Trước kia chúng ta đã từng, bây giờ ta lướt qua nhau như chưa hề quen biết Em yêu anh! Chưa bao giờ em ngừng yêu anh! Nhưng đối với anh, em chỉ là thoáng qua Nếu anh là gió thì hãy cứ kéo đi những kí ức đó, mãi chẳng còn nhớ, còn em là nắng. Em sẽ mãi gĩư những kí ức này trong tim Anh à! Nhưng, bây gìơ khác rồi, bây giờ em yêu ngừơi khác rồi. Yêu người không làm em khóc hàng đêm, yêu người không để trái tim em phải đau !!!Nếu có kiếp sau, em vẫn múôn dưới yêu anh đến chết, nhưng ngừơi sống bên em cả đời không phải là anh!!!! Đối với em, hắn mới là tất cả... kể cả mạng sống......Người con gái đặt nhẹ cây bút xuống bàn. Gấp nhẹ mảnh giấy, ôm nhẹ đứa con trai đang nằm trong nôi. Rồi tiền lại phía chiếc bàn bên cửa sổ, biến hôm nay thật đẹp. Cầm chặt bức ảnh của ngừơi con trai nào đó, ngừơi con trai thật đẹp, nhưng cũng thật lạnh.... Cứ thế ngừơi con gái nằm nhẹ xúông bàn, đôi mắt trĩu nặng, nhắm lại và ngủ ....nhịp thở đều đặn rồi dần dần yếu hẳn. Chẳng còn cảm nhận đựơc hơi thở của ngừơi con gái Phía chân trời có một sinh linh nhỏ đang từ giã cõi đời ...một nụ cừơi từ phía sinh linh đó, rồi cất bứơc đi mãi, không hề ngoảnh lại.... Trong căn nhà nhỏ bên biển , ngừơi ta thấy một đám tang. Thấy tấm cáo phó đề chữ : Lâm Tụê An Một ngừơi con gái đã mất..... …
*--Chuyện viết về một ngôi trường hạng nhất nhì ở Nhật Bản. Ngôi trường này dành cho những tiểu thư, thiếu gia nhà giàu vào học, để lại chp các nhân vật chính những kỉ niệm khó quên về tình bạn, tình cảm và đương nhiên là phải có vui thì phải có buồn nên sẽ có những đoạn có nhân vật phản diện để chuyện hay hơn.--*Góc tác giả: Mong mina thông cảm vì đây là câu chuyện đầu tay nên au còn non lắm nếu mina muốn ném gạch đá thì au nhận hết.Lưu ý: Chúng ta hãy nói không với đọc chùa.Chỉ thế thui ạ, au xin hết. BYE mina-sanNhớ ủng hộ chuyện của mình nha iu mọi người***..............^_^................***…
《 Tôi muốn lấp đầy em bằng những đóa hoa...》…
"Thỉnh thoảng tôi vẫn nhớ về chuyện của chúng tôi, ví dụ như trời mưa tôi sẽ nhớ hôm anh đưa đón tôi tan ca, anh lại chẳng có áo mưa mà nhất định bắt tôi lấy áo khoác của anh trùm lên người, ngày hôm đó trời có mười mấy độ, tôi không chịu, thế là cả hai đứng chờ tạnh mưa đến tận tối, cũng có khi lại nhớ về những ngày tháng chúng tôi mới đặt chân đến thành phố này, cái gì cũng không có, thiếu thốn đủ đường, cả cuộc sống dường như chỉ còn lại đối phương... Người ta thường hỏi " Khi tình yêu qua đi còn lại gì?". Tôi cũng không biết nữa...tôi vẫn biết chuyện chúng tôi thế là hết rồi, hết từ cái ngày anh nói xin lỗi tôi... nhưng mà... tôi lại chẳng thể ép mình quên sạch sẽ con người đó...Rốt cuộc khi tình yêu qua đi còn lại gì mà cứ khiến người ta vấn vương, khắc khoải...."******"Tớ vẫn là tớ nhưng lại chẳng phải tớ của năm đóCậu vẫn là cậu nhưng lại chẳng phải cậu của ngày xưaGiữa ước mơ và hoài bão, giữa nắm chặt và từ bỏ, giữa thời gian và khoảng cách, lạc mất nhau từ bao giờ đã không còn quan trọng nữa rồi...Bỏ lỡ chính là bỏ lỡ, quay lại năm đó, ước mơ của cậu vẫn là thứ quan trọng nhất, tự ti của tớ vẫn luôn là trở ngại lớn nhất...Thanh xuân năm ấy ngốc nghếch đến vậy, còn khờ dại tin tưởng vào những thứ chẳng thể nắm trong tay..."******"Không ai nói cho tôi biết em ở đâu, tôi tìm em ở đâu cũng không thấy. Thành phố này rộng lớn như vậy, em lại nhỏ bé như vậy, giữa biển người mênh mông kia em đang nép ở nơi nào?"…
Thể loại: ngôn tình, hiện đại, tình cảm, điền văn, ngọt sủng, nhẹ nhàng, cả hai yêu thầm, nam nữ chính thâm tình, vườn trường đến áo cưới, đô thị tình duyên, nữ chủ, HE. Văn án: _Vườn Trường_Trương Uyển là một cô bé đáng yêu,năm cô 10 tuổi, cha mẹ cô mất trong một vụ tai nạn, cô ở cùng với ông bà ngoại trong một căn hộ nhỏ ở trung tâm thành phố Bắc Kinh, cô bạn nhỏ dần dần lớn lên, trở thành một cô gái xinh đẹp,khuôn mặt trắng nõn như em bé khiến ai nhìn cũng mê mẩn. Phó Hạ Chi, đại thiếu gia của Phó gia, mẹ anh mất lúc anh vừa mới chào đời, anh ở với bà nội từ nhỏ, ba vì bận công việc nên nghỉ lễ mới về vài lần.Lên đến đại học, cô và anh gặp nhau trong căn tin trường. Đám bạn đẩy anh: " Wow, Trương Uyển càng lớn càng xinh nha "Phó Hạ Chi: " Cút. "_Áo Cưới_Không ai ngờ rằng người con gái năm ấy Phó Hạ Chi yêu tưởng rằng chỉ là nhất thời, trong một buổi hội nghị của công ty đã hôn cô đến điên cuồng, cũng từng suy sụp tinh thần vì cô bị tai nạn giao thông. Không ai biết Phó Hạ Chi lạnh lùng trong mấy năm cao trung và đại học lại bị thằng con đè đầu cưỡi cổ, chiếm mất tiện nghi hàng tháng trời. Phó Hạ Chi: " Con lớn rồi, phải ngủ riêng, không thể ngủ chung với mẹ nữa. "Đứa bé khó hiểu đáp lại: " Vậy tại sao ba lớn rồi lại được ngủ chung với mẹ?? "Phó Hạ Chi: " Muốn có em gái phải nhường mẹ cho ba "Đứa bé: " Ok, vậy con muốn có 3 em gái, có thể nhiều hơn, từ giờ con sẽ ngủ một mình "Phó Hạ Chi:... .???Trương Uyển: Tối nay đừng trèo lên giườngCp: Nam chính thâm tình, mặt dày vô liêm sỉ…
hehe truyện buê đuêMô tả ---YÊU EM TỪ CÁI NHÌN ĐẦU"Có những người, dù chỉ gặp một lần cũng không thể quên..."Năm đó, trong cái lạnh tê buốt của tháng Mười Hai, tôi tình cờ nhìn thấy một cậu nhóc đang nghịch tuyết. Nụ cười của cậu rực rỡ như ánh mặt trời, xua tan đi giá rét quanh tôi. Nhưng khi tôi chưa kịp lại gần, cậu đã biến mất giữa dòng người.Nhiều năm trôi qua, tôi ngỡ rằng mình đã quên đi khoảnh khắc ấy... cho đến khi gặp lại cậu-trong một hoàn cảnh không ngờ tới. Nhưng cậu giờ đây đã khác, trưởng thành hơn, xa cách hơn, và nụ cười ngày nào cũng không còn vẹn nguyên như trước.Liệu tôi có thể kéo cậu quay về những ngày tháng tươi đẹp ấy không? Hay tất cả chỉ là một giấc mộng của riêng tôi?#NiênHạ #GặpLại #TìnhYêuĐịnhMệnh #TuyếtĐầuMùa…
Gemini Norawit và Fourth Nattawat yêu nhau đc 3 năm nhưng vì gia đìnhphản đối anh quyết định ra riêng sống chung với Fourth Sau một năm chung sống với Fourth, Fourth đã mang thai, tưởng trừng những điều tốt đẹp sẽ diễn ra mãi mãi nhưng những điều tốt đẹp thì kết thúc rất nhanh..Mẹ Gemini đã gặp mặt Fourth yêu cầu cậu phải rời xa con trai của mình, vì Fourth không muốn phá hoại cuộc đời Gemini nên đã quyết định khi sinh ra đứa bé. Fot quyết định nói lời chia tay và chấp nhận rời đi bỏ lại đứa con cho GeminiGemini trong khoản thời gian ấy hầu như tuyệt vọng anh chăm chú làm vc của bản thân mình và nuôi dạy đứa bé. Vì Fot đã đánh dấu trọn đời vs Gem, vì yêu anh cậu đã không tẩy kí hiệu của mình nên không có một Alpha nào bước đc vào cuộc đời của Fourth Trong một lần Gemini dẫn Tinn ( con trai của GF ) đi dạo công viên thì bắt gặp một bóng dáng quen thuộc chính là Fourth Nattawat=)) Cuộc gặp định mệnh ấy đã giúp anh gợi lên chuyện tình năm xưa và bắt đầu cua lại mối tình cũ. "Cậu còn thích tôi phải không?" "Ai thèm thích anh cơ chứ ?" "Thế tại sao cậu không tẩy kí hiệu"…
Em sẽ viết nhiều mẫu truyện ngắn khác nhau vào đây để mọi người đọc ạCác mẫu truyện sẽ không theo trình tự mà nó sẽ hết theo chương áMọi người đọc mà thấy không vừa ý về vấn đề gì đó thì nói với em em sẽ sửa ạ…
Jake Sim chán nản mỗi khi cậu người yêu Sunghoon của hắn xưng "mày-tao" Nhưng Jake Sim thuộc hội người hèn, hắn không muốn bị Sunghoon giận đâuNhưng mà Sunghoon cứ thích giận đấy, lêu lêu…