Ẩn sau sự yên ả trên thế giới là một âm mưu trả thù đã manh nha suốt hàng thế kỉ. Để ngăn chặn điều đó, một cậu bé đã được sinh ra với số mệnh được định sẵn từ thời xa xưa. Cậu trưởng thành như bao đứa trẻ bình thường khác, nhưng vào năm 17 tuổi, cuộc sống của cậu bỗng đảo lộn vì một... giấc mơ. Trên hành trình tìm sự thật, cậu phải đối mặt với một cuộc săn đuổi nguy hiểm, chỉ để trả lời cho câu hỏi: cậu là ai?…
"Thiên Mị, mau giết hắn, hắn muốn giết ta!"Một trận âm gió thổi qua, trung niên nam tử kinh hoảng tưởng hướng Thiên Mị cầu cứu, nhưng là lại nháy mắt trừng lớn hai mắt, giống như thấy cái gì khủng bố quái thú bình thường, trừng mắt ủng hôn hai người, "Ngươi. . . Các ngươi. . ."Hai người không nhìn hắn kinh hoảng, tự cố tự trao đổi."Tề, bảo, bảo! Chọc giận ta ngươi thật cao hứng? Ân?""Thân ái cha, ngươi hòa cũ tình nhân gặp mặt thân nhau, như thế nào ngược lại là ta chọc giận ngươi?""Ngươi không tin ta?" Nhìn hắn bị lửa giận cháy sạch đỏ bừng hai mắt, làm cho người ta không chút nghi ngờ nếu là tề cục cưng dám lắc đầu, hắn nhất định hội bóp chết nàng!Tề cục cưng thân thủ bát làm một chút tóc, dày nói, "Không phải không tin, chỉ là có chút khó chịu!"Lời của nàng làm cho người nào đó lửa giận lại hừng hực thiêu đốt, "Khó chịu? Liền bởi vì khó chịu, ngươi cho ta rời nhà trốn đi!"Tề cục cưng sờ sờ cái mũi, vô tội nói, "Ta với ngươi trở về còn không được sao?"Kinh hoảng trung niên nam tử phục hồi tinh thần lại, tức giận nói, "Thiên Mị, hắn là Tề gia nhân, ngươi cư nhiên hòa Tề gia nhân hỗn cùng một chỗ!"Tề cục cưng cười đến có chút ác liệt, "Phụ thân, thực bất hạnh nói cho ngươi, ta hiện tại cũng là Tề gia nhân, cho nên. . . Ngươi không thể hướng kẻ thù cầu cứu nga!"Như trước ấm áp, như trước vô ngược, như trước một chọi một, ngẫu phong cách, mọi người biết giọt ~…
Mình có hơi nhiều những tà la tùm lum trong đầu nên mình cần một nhà kho nho nhỏ để bỏ hết văn chương chắp vá ấy của mình vào...P/S: tạo ra nhà kho mới thấy tiếc vì có mấy chiếc bản thảo xịn xò mình xóa mất tiêu rồi huhu, đáng lẽ phải giữ lại để bỏ vào đây chứ! Cre: 4.12.2020…
Các đoản văn ở đây đa phần là mình sưu tầm lại. Đa số là SE nhưng lâu lâu sẽ thay đổi xíu cho đỡ chán. Có 1 số đoản mình không biết nguồn nên không ghi, mọi người thông cảm nha 😄😄…
Để tôi kể cho bạn nghe câu chuyện về hai con người mất mục đích để sống. Vào một ngày mưa tầm tã, hai người gặp nhau và cùng tạo nên chính câu chuyện này.P/s: Bối cảnh truyện diễn ra ở một thế giới hư cấu với vài tình tiết hư cấu, cân nhắc kỹ trước khi xem. Mọi người ủng hộ cho Sevana nhé!! Truyện có lấy cảm hứng từ Lớp học ám sát.…
Vài mẩu truyện đầu tiên mình viết.Có gì các bạn góp ý nha~Tên nhân vật là bạn con em, một cặp siêu cute.Mọi người cứ nghĩ theo những gì mọi người muốn, đam hay bách hợp hay nam-nữ cx đc. Ai thắc mắc bon nó ntn cmt mình sẽ nói tõ giới tính nha. ĐỌC VUI VẺ!i…
Tựa fic: CHO ĐẾN NƠI ĐẤT TẬN (Tên gốc: 直到地尽头)Tác giả: erdaimuwandouDịch: YusakiCP: Na Tra x Ngao BínhRating: MThể loại: Song cường, hiện đại kỳ ảo, phiêu lưu, chính kịch.Bối cảnh hoàn toàn hư cấu, các địa danh đều không có thật. Thời gian áng chừng khoảng thập niên 2000, thời kỳ chưa tràn lan smartphone, camera giám sát hay các hệ thống định danh.Bản dịch phi lợi nhuận đã được sự cho phép của tác giả.…
Lấy ý tưởng từ bài hát cùng tên của Jeffrey Đổng Hựu Lâm.À thì... đây cũng chỉ là một đoản văn ngẫu hứng thôi... /nhìn trời/ '-')......Những lá thư chưa gửi chất chứa bao nỗi niềm nhung nhớ.Paris thật đẹp nhưng thiếu người, nó vẫn sẽ mãi thật buồn.Năm lá thư nhẹ nhàng tĩnh lặng, không chứa những gì quá lớn lao, nó chỉ đơn thuần chứa đựng nỗi nhung nhớ của một người dành cho một người.Nghịch cảnh là khi muốn ở bên một người mà lại phải xa nhau ngàn dặm.Paris, đêm Noen, mong lắm được gặp một người...…
"𝐴́𝑛ℎ 𝑠𝑎́𝑛𝑔 𝑘ℎ𝑜̂𝑛𝑔 𝑝ℎ𝑎̉𝑖 𝑠𝑢̛̣ 𝑐𝑢̛́𝑢 𝑟𝑜̂̃𝑖. 𝑁𝑜́ 𝑙𝑎̀ 𝑑𝑎̂́𝑢 𝑐ℎ𝑖̉ 𝑘ℎ𝑖 𝑐𝑎́𝑛ℎ 𝑐𝑜̂̉𝑛𝑔 𝑎̂́𝑦 𝑚𝑜̛̉ 𝑟𝑎."Lý thuyết "𝑥𝑎̂́𝑝 𝑏𝑎̀𝑖 𝑣𝑢̃ 𝑡𝑟𝑢̣" là một loại lý lẽ luận phi thực chứng mà Sophie chưa bao giờ tin, cho đến khi cô trở thành nhân vật chính trong những lập luận cổ xưa đó qua một tai nạn nhỏ. Và rồi cô cũng hiểu vì sao học giả không đưa ra bằng chứng về các thế giới khác - nhân loại giống nhau nhiều hơn là khác nhau.Song, tai nạn đưa cô đến gần với ngụ ngôn 𝑩𝒓𝒂𝒗𝒊𝒂 - một câu chuyện xưa lưu truyền ở quê hương Sophie, và trở thành danh từ để gọi những sự kiện mang tính hiện sinh mạnh mẽ trong cuộc đời của con người. "𝑇𝑜̂𝑖 𝑘ℎ𝑜̂𝑛𝑔 𝑐ℎ𝑎̆́𝑐 𝑣𝑒̂̀ 𝑛ℎ𝑢̛̃𝑛𝑔 𝑔𝑖̀ 𝑚𝑖̀𝑛ℎ đ𝑎𝑛𝑔 𝑙𝑎̀𝑚. 𝑁ℎ𝑢̛𝑛𝑔 𝑛𝑒̂́𝑢 𝑛ℎ𝑢̛ 𝑡𝑟𝑒̂𝑛 đ𝑜̛̀𝑖 𝑘ℎ𝑜̂𝑛𝑔 𝑐𝑜́ 𝑔𝑖̀ 𝑙𝑎̀ 𝑡𝑟𝑢̀𝑛𝑔 ℎ𝑜̛̣𝑝, 𝑡ℎ𝑖̀ 𝑡𝑜̂𝑖 𝑐𝑜́ 𝑙𝑎̀𝑚 𝑔𝑖̀ 𝑐𝑢̃𝑛𝑔 𝑐ℎ𝑎̆̉𝑛𝑔 𝑐𝑜̀𝑛 𝑞𝑢𝑎𝑛 𝑡𝑟𝑜̣𝑛𝑔."…
Lấy ý tưởng từ bài hát cùng.tên của Chu Hừng Đông. Đây tiếp tục là một đoản văn ngẫu hứng '-')/Ừ thì... có thể coi đây là phần tiếp theo của "Một mình đi Paris" '-')...Ha ha... cảm giác như mình đang viết một câu chuyện dài riêng lẻ vậy '-')~…