câu truyện của 1 cậu bé có hoàng cảnh nghèo khó khăn tuy vậy cậu sống chung với mẹ tên là Hanako rất vui vẻ. cậu học rất giỏi và gen truyền từ sắc đẹp của mẹ cậu nên cậu được mọi người gọi là nam thần. trong 1 lần chơi ngu đánh cầu lông bay vào trong biệt thự lớn và lá thư của mẹ cậu. Cậu đã trở thành quản gia của một cô gái đang bị tật 2 đôi chân. chuyện bắt đầu từ đó…
"Tui thích cậu. Không phải kiểu thích ăn bánh uống trà sữa hay thích ngủ nướng đâu... mà là thích cậu kiểu tim tui đập loạn xạ mỗi khi thấy cậu đó!"Diệp Thảo là một cô gái nhỏ, nhỏ đến mức khi đứng cạnh người mình thích thì phải ngước lên nhìn. Nhưng cũng nhờ thế, cậu trai ấy luôn xoa đầu cô, nhẹ như thể đang dỗ dành một chú mèo con.Mỗi lần cậu cười, Diệp Thảo có cảm giác như tim mình đang nhảy dây. Lúc chậm rãi, lúc lại vướng vào dây mà loạn hết cả lên. Diệp Thảo từng mượn bút cậu những mười ba lần, chỉ vì muốn nghe giọng cậu thêm một chút.Cô chọn ngồi gần cửa sổ, vì đó là chỗ cậu hay chống cằm nhìn ra mỗi tiết Văn buồn ngủ.Cô cất cả tiếng cười, cả nét chữ nguệch ngoạc của cậu trong trí nhớ như cách người ta ép những cánh hoa mỏng manh vào trang sách cũ.Cô không dám mơ làm công chúa, cũng chẳng dám mơ một cái kết lãng mạn. Chỉ mong giữa hàng trăm ánh mắt, sẽ có lúc cậu ấy dừng lại nơi cô, bằng một cái nhìn thật dịu dàng.Đây là câu chuyện be bé, về một cô gái be bé, đem lòng thích một người rất lớn trong thế giới của cô ấy.Và nếu điều cô mong muốn nhất xảy ra, cô chắc chắn sẽ mang nó đi kể lại suốt cả cuộc đời!!!…
Tên truyện: Bạch Du không biếtTác giả: Cửu Nguyệt Thảo MôiThể loại: Nguyên sang, đam mỹ, chủ thụ, học đường, chữa lành, thầm mến, gương vỡ lại lành, 1v1, HE.Nguồn: Tấn Giang.Giang Bạch Du x Lục Toản.…
Gặp mặt rồi chia ly! Chia ly rồi lại gặp lại! Là vậy đó! Nhưng cơ bản vẫn là ngọt. HE nha mấy bạn.Mời các bạn đón đọc fanfic đầu tay của tôi nhé.Tôi sẽ rất biết ơn nếu các bạn để lại bình luận góp ý để tôi có thể hoàn thiện đứa con tinh thần đầu tiên của mình.Cảm ơn nhiều!Brenda.WARNING: Truyện được viết dựa hoàn toàn trên sự tưởng tượng của tác giả, không phải chuyện về các chủ thể thật được đề cập tới trong tác phẩm. Độc giả vui lòng không quy kết, liên tưởng, gắn với người thật.QUAN TRỌNG: Mạch truyện không phải theo tuyến thời gian mà sẽ đan xen chuyện cũ và hiện tại, vậy nên các bạn đừng bỏ qua chương nào nhé.…
Tôi mê trai đẹp, ai cũng biết.Nhưng từ lúc gặp Jay, mọi tiêu chuẩn của tôi... dường như sụp đổ.Một ánh mắt trong đêm lửa trại, một lần đạp xe giữa Đà Lạt mù sương, một người không đúng gu...Nhưng lại khiến tim tôi rung lên từng nhịp.Tôi nghĩ mình biết mình thích ai. Cho đến khi người đó bước đến.…
"Anh như đoá tulip rực rỡ, kiêu ngạo, chỉ cúi đầu vì một mình ánh Dương nhỏ của mình."Vì thấy các bà khá iu thích đôi Hoàng x Dương trong Đoá dành dành của riêng anh, thật ra tui cũng thích hé hé. Nên tui quyết định viết một bộ cho hai anh chị nhó:3Thích hợp cho người 16+Ngày bắt đầu viết: 20/1/2024Ngày kết thúc: 4/6/2024Bìa: ảnh trên Pinterest, edit by meTruyện nằm trong series "Cùng nhau đi qua rừng hoa bạt ngàn"…
Truyện kể về một quý công tử nhà UZUMAKI đánh giá ăn chơi , quậy phá , nhiều người mê cậu vì cái tài sản nhà cậu nên cậu không chơi với gái. Nhưng một ngày, cậu gặp công chúa nhà UCHIHA , cậu không thích cái vẻ nghênh ngáo của cô nhưng ông trời đã sắp đặt. Khi cậu lên lớp 9 thì học chung với cô ấy ...... thôi nói hết chuyện không vui . chúc các bạn xem vui vẻ.…
Truyện : Cô ơi ! Em nèTác giả : Cỏ Dại Thể loại : bách hợp , nhất thụ đa công , hài , ngọt , ngược .( VÌ VẤN ĐỀ BẢN QUYỀN NÊN CÁC BẠN KHÔNG ĐƯỢC ĐEM TRUYỆN ĐI MÀ KHÔNG XIN PHÉP TÁC GIẢ NHÉ ).Triệu Lạc Yên trở về nước , La Tiểu Nha và nàng đã gặp nhau ... Liệu chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo ? 1 kẻ lạnh lùng đầu gấu như Sa Hòa Tiên có thể làm được gì La Tiểu Nha ? Trần Tiểu Hy là bạn thân sao lại bên cạnh La Tiểu Nha và nảy sinh tình cảm ! Liệu La Tiểu Nha với Triệu Lạc Yên có đến với nhau không ? Và phần này sẽ có sự trở lại của nhân vật của vài bộ truyện trước của mình và còn dài dài nữa ... Mong mọi người theo dõi và ủng hộ truyện của mình . ❤Cám ơn độc giả ❤…
Tình yêu không phải chỉ có rung động, mặn nồng, chia ly hay nhung nhớ, nó còn là gặp được người sẵn lòng đưa tay kéo mình ra khỏi tăm tối, là người đau lòng khi nhìn thấu nỗi đau bên trong bạn......Cô nhìn anh rồi không kìm được mà bật khóc lớn.Hoàng Dương vòng tay ôm cô vào lòng mình vỗ về. "Anh còn tưởng sau này sẽ không còn được ôm em như thế này nữa chứ." Anh vừa vỗ về, vừa nghe cô khóc, vừa thủ thỉ bên tai cô, "Anh nhớ em nhiều lắm, anh đã định trở về rất nhiều lần rồi.""Vậy tại sao ... anh lại đi?" Cô thút thít nấc lên."Vì nhìn thấy em anh sẽ đau lòng." Anh cười ngửi mái tóc mềm mại của cô."Anh giận em lắm đúng không?" Cô nắm chặt áo anh mà khóc."Anh giận bản thân hơn." Hoàng Dương lắc đầu, "Anh đã để em rời đi."...."Nơi mùa hè với những cơn mưa xối xả, liệu vẫn sẽ có ai đó đến cùng tình yêu, đưa tay ra cứu rỗi bạn, trở thành ánh trăng trong lòng bạn?"…
Em có thể từ bỏ cả nhiều người con trai để mãi yêu hắn - một thiếu niên không có thật trên cõi đời này. Em không yêu hắn nhưng em không muốn thích ai ngoài hắn. Em muốn có một giấc mơ được gặp hắn, một giấc mộng thật dài, thật dài..---Warning: OOC…
Mái tóc óng ả như nắng, đôi mắt trong trẻo như pha lẻ, đôi môi hồng hào như viên kẹo ngọt, người ta miêu tả cô như nàng công chúa trong lồng kính, thuần khiết và dễ vỡ, khiến người ta không nỡ làm tổn thương.Có điều bộ mặt thật của cô giấu dưới vỏ bọc yếu đuối kia nhanh chóng bị một chàng trai nhìn thấu...Bàn tay cô nắm chặt lại thành quyền, trừng mắt nhìn anh ta. "Từ nhỏ đến lớn tôi chính là trung tâm của vũ trụ, chắc chắn sẽ khiến anh sớm ngày trở thành nô lệ quỳ dưới chân tôi!"…
trong mắt mọi người thì hình ảnh của giang bảo bình trước khi gặp khương kim ngưu là như vầy:giới tính: namyêu thích: nữđã hoàn toàn thay đổi sau khi gặp khương kim ngưu, là như vầy...giới tính: namyêu thích: khương kim ngưu✧giang bảo bình ở nhất trung có tiếng là tiểu bá vương, tính khí khó đỡ, thích đi quán bar.mỗi ngày, dàng ghế lô trong quán bar, giang bảo bình cùng đám huynh đệ đùa vui, cửa bị đẩy ra, ngoài cửa tiến vào một nữ sinh, trừng mắt nhìn họ, lôi kéo ống tay áo giang bảo bình, dịu dàng nói: "về nhà thôi"tất cả mọi người đều chờ giang bảo bình phủi tay, giang bảo bình ở trước mặt mọi người, cử chỉ ôn nhu xoa đầu cô, ngữ điệu nhu tình như nước: "được"sau đó xoay người nói với những người ở đây một tiếng "về nhà bồi cô nương này ngủ đây, không chơi nữa" rồi bước đi...mọi người "..."…
Một người lịch sự dịu dàng với tất cả lại luôn bướng bỉnh kiếm chuyện với một người.Một người hoạt bát, hay trêu đùa mọi người lại dung túng, chịu đựng một người duy nhất.…