Chuyện hằng ngày của một cô bé tên Tiểu Mật với căn nhà bé nhỏ trong hẻm, với một người ba ngốc, với những mơ ước về một tương lai được sống ở một ngôi nhà mới ngoài mặt phố rực rỡ ánh đèn. Liệu qua những cám dỗ của cuộc đời, cô bé ấy có còn giữ được trái tim thiện lương như thuở ban đầu?Lời tác giả: Thứ tôi muốn gửi gắm qua tác phẩm là một chút ánh sáng ấm áp đến cho mọi người.…
"This is not a love story, this is a story about love."Câu chuyện mà mình muốn kể không phải là một chuyện tình, nó nhiều hơn thế. Đó là câu chuyện về tình bạn, tình thân, tình yêu, và tuổi trẻ. Mình là một người trẻ đang try to figure things out ở tuổi đôi mươi này, và dĩ nhiên, thời cấp 3 ngây ngô của mình đã trôi qua rồi. Mình mong câu chuyện mà mình viết nên có thể giúp những người trẻ như mình cảm thấy được một chút ấm áp và bớt sợ hãi trên con đường trưởng thành. Và, dù bạn đang ở độ tuổi nào, mình mong bạn có được một tuổi 17, 18 thật trọn vẹn và tươi đẹp. Bất cứ khi nào nhớ lại những tháng ngày ấy, bạn đều có thể mỉm cười, như mình đã, đang và sẽ."Tất cả những người đã cùng tôi chen chúc trong thời thanh xuân chật chội ấy, ai cũng mang trong mình đầy lí tưởng và hoài bão, từng bước tạo nên con đường của riêng mình sau này. Thịnh Công đã từng hỏi tôi rằng, có hối hận vì khi ấy đã không thổ lộ hay không, tôi cũng chỉ mỉm cười. Dường như, khi đem lòng đơn phương ai đó, tình cảm càng sâu đậm, thì bản thân sẽ càng tự hoài nghi. Tôi khi ấy trong mắt mọi người xuất sắc là thế, ưu tú là thế, vậy mà tôi lại cảm thấy mình thật "què quặt" trước cậu. Bây giờ nghĩ lại, có lẽ Diệp Mai năm 18 tuổi là tự ti đến hoang đường, cũng kiêu ngạo đến khó tin, đúng là tột cùng mâu thuẫn. ...Ngày tốt nghiệp, chúng tôi nói lời tạm biệt như thường lệ. Nhiều năm sau, tôi nhận ra rằng chính thanh xuân đã nói lời tạm biệt với tôi của ngày hôm đó..."…
Hắn không còn nhớ tiếng "Ba..mẹ" đầu tiên mình được nghe, được gọi. Nhưng điều mà hắn nhớ mãi luôn là cảm giác khao khát khi mơ mộng về hai chữ "gia đình"... ___________________________________________________________________ Văn áng: Giữa lòng Moscow xa hoa, người con trai lặng lẽ đứng. Ánh đèn phố phường rực rỡ chiếu lên khuôn mặt vốn "chai sạn" tự thuở nào. Một bông tuyết nhẹ nhàng đáp xuống hàng mi, tan ra như giọt lệ chợt lạc giữa đời thường. Cậu không chớp mắt, để mặc cái cay xè thoảng qua, mờ nhạt như những vết hằn cũ kỹ đã chìm sâu trong vô thức...…
Truyện này chúng mình edit và up trên wordpress, do vài lí do nên đến chương 41 thì bị tạm ngưng một thời gian. Bây giờ bọn mình sẽ tiếp tục edit nên mong các bạn không bê đi đâu khác nhé 😊Wordpress của chúng mình: mongbacluu.wordpress.comThể loại: Huyền huyễn, có hơi kinh dị, hiện đại,... Nguồn raw: Tấn Giang Convert: Nguyệt Nha (https://yeutinhcac.wordpress.com/) Edit: Bắc Tử Beta: Phong Nhan Giới thiệu: Tô Tiểu Tín vốn là một tác giả truyện tranh nghèo. Cho đến khi cô vào ở tầng 8 của khu dân cư cũ kĩ kia, số lượng độc giả và tiền nhuận bút bỗng nhiên tăng vọt. Các độc giả khen cô có sức tưởng tượng phong phú... Nhưng thật ra cũng không phải vậy... Những gì cô vẽ đều là cuộc sống hiện tại của cô nha ~ Nào là ma cà rồng, vua cương thi, thợ bắt ma và tộc tinh linh, đó không phải tưởng tượng, mà là những người cô đối mặt hàng ngày! Đây là truyện xưa về một tình yêu như nồi lẩu thập cẩm! Nội dung: Cuộc sống kì ảo đầy sức sống của Huyết tộc Diễn viên: Tô Tiểu Tín Phối hợp diễn: Lý Đỗi Đỗi, Lý Bồi Bồi, Vệ Vô Thường Khác: Ma cà rồng, người sói, cương thi.…